Đặc tính của nghiệp sát là bám sát đối tượng và gây nhiểu loạn:
Do vậy người tu thiền có thể dùng tinh tấn mà qua được sự ảnh hưởng của nghiệp
sát.
Để ý khi mới vào buổi công phu: Đầu óc nó nói lung tung và đủ
thứ chuyện. Đó là biểu hiện của cái tâm lực còn yếu, và nghiệp sát nó len vào
và kích động cho cái tâm lực này càng não loạn thêm.Lúc này thiền sinh dùng
chước "theo dõi hơi thở để từ từ gở nó ra khỏi sự não loạn. Và một khi nó
đã ra được là một it nghiệp sát đương nhiên được tiêu trừ.
Kế đó là kế hoạch thoát thân, thiền sinh dùng đề mục để thay đổi
tần số tâm thức qua các tầng thiền. Khi làm được như vậy thì nghiệp sát không
theo kịp vì hết thấy đường. Do vậy mà điều kiện bám sát đối tượng không thể
thực hiện được. Nên nó mất tinh thần và có cảm giác rằng nó đang bị xuống sức
và mất đi sự tự chủ.
Nhưng cái kẹt là thiền sinh không có thể ở lâu vào cái lớp định
này, do vậy mà khi thiền sinh tuột định thì... đâu lại hoàng đấy.
Các Tổ Thầy đã thấy được điều này nên các Ngài lại nặng đầu nặng
óc để tìm ra thêm một tuyệt chiêu nữa là: Hồi Huớng Công Đức Tu Hành này đến
các ác nghiệp và nguyện xin "Đồng Tu Hành, Đồng Thành Tựu".
Thử tưởng tượng coi cái nghiệp sát nó thấy cái gì!
Đối với thiền sinh thuộc loại chót bẹt, ông này nghiến răng
nghiến lợi, gồng cả người, nhíu cả đít để chỉ có giữ đề mục xuất hiện được
có... 12 giây đồng hồ. Thì ngay lúc này, phiá bên kia chiến tuyến (ý nói là
phiá nghiệp sát) thì họ thấy được một hào quang sáng loà và vàng khè! Họ thấy
sáng loà là vì họ đang ở Dục Giới và Sơ Thiền là cảnh vượt ra khỏi tầm kiểm
soát của họ! Như vậy Sơ Thiền là... Thượng Đế của nghiệp sát.
Bây giờ thì có hai trường hợp xảy ra:
1. Nếu thiền sinh quên không có hồi hướng:
Nghiệp sát có suy nghĩ như sau:
Mới thấy đây và thằng chả (hay con mẻ) làm cái gì đó mà phát
sáng chói lòa và biến đi đâu mất tiêu! Và sau đó lại hiện ra cũng tại chỗ này!
Thử nghĩ kẻ thù của mình mà tự dưng phát sáng và biến mất thì
mình sẽ suy nghĩ như thế nào? Tất nhiên là mình sẽ suy nghĩ là ngay lúc nó biến
mất mà nó "Giết Mình, như hồi xưa nó đã từng giết được mình" thì mình
coi như là... "bó tay.com"! Thôi thì dọt lẹ để mà yên thân!
Do đó mà sách vở có ghi là: Do oai lực của sự tu hành này mà
những trở ngại dần dần biến mất! Đời sống của tu sĩ bình an hơn.
2. Thiền sinh dùng chiêu thức hồi hướng:
Tuy vậy, Chư Thầy và Tổ cũng chưa vừa lòng vì nghiệp sát chỉ mới
sợ thôi chớ... chưa có phục!
Đó đó mà các Ngài đã quả là có Trí Tuệ khi sáng chế ra công thức
Hồi Hướng theo kiểu "đồng tu hành đồng thành tựu".
Một lần nữa, thử nghĩ coi bên nghiệp sát họ thấy được gì?
Khi kẻ thù của mình phát sáng rồi biến đi đâu mất, sau đó là
hiện về lại và nói to lên bằng một giọng nói rất là thành thật:
Nguyện xin cho mấy ông cũng được như tui! Thì hay quá và quá
sung sướng đi chớ! Thế là ác nghiệp biến thành "phe ta" vì tâm ác đã
bị khuất phục!
Cũng từ đó mà trong sách vở có ghi lại kinh nghiệm là: Nhờ oai
lực tu hành này mà tu sĩ được thêm bạn và bớt thù là ở chỗ này!
Hết