Nguyên nhân gây ra bệnh tật

 Tue, Jul 12, 2011 11:23:23 AM

Độ Tử và lên A Di Đà

Con chào thầy.
 
Như đã nói chuyện với thầy, con xin được kể lại chi tiết hơn về tình hình tu tập của con.
1.     Độ tử: Con đã làm độ tử hệ gia phả nhà chú Minh và một nhà người quen.
Đối với TH nhà chú Minh con độ:
-         Người ở cõi Trung giới( tầm 350 người): Con hỏi họ có muốn lên A Di Đà ko. Họ đồng ý liền. con cầm chày đánh rồi liền sau đó là con gói họ lên cõi A Di Đà
-         Người ở cõi ngạ quỉ: Ngai QTA chi cho con nhay vao vuc xoay mau vang va lien tuc danh chay. Con hỏi họ có nguyện vọng ji? Họ nói muốn làm người. Con nói là họ làm ngạ quỉ là gây nhiều nghiệp ác, h thì làm sao mà làm người dc. H họ muốn thì con đưa hộ lên A Di Đà nhờ ngài che chở rồi sau đó thì họ sẽ tự động tu tập, nhập thai biết, xuất thai biết. Nói xong thì họ đổng ý đi.
Chú Minh kiểm tra thì lúc này con đã độ xong 80%. Vào buổi công phu sau, con tìm lại những người chưa đi hỏi họ thì họ nói quyến luyến ng thân, đi rồi ko gặp lại dc nên họ không đi. Con khuyên họ lên rồi sau đó quay lại giúp người thân, họ đồng ý.
 
Buổi sau đó nữa con lên và nhắc những người con độ tập theo chánh định. Lúc đầu cái hoa sen của họ héo khô. Con nhắc họ qui trình tập xong thì thấy đằng trc mặt hoa sen đều có chấm đỏ và liền sau đó là những bông sen này bay lên cao hơn. Có một b.sen bị rơi xuống, con xuống hỏi thì đó là một đứa bé nhớ ba mẹ, nó ko tập được. Con bảo nó cố gắng rồi về độ cho ba mẹ, nó đồng ý và bông sen liền sau đó bay lên cao.
2.     Độ sinh: Con xin ngài QTA cho con học châm cứu. Liền sau đó trc mặt con là một ông râu trắng, áo trắng, tóc trắng đến chỉ con học hệ kinh mạch. Nó phân thành những rải trắng sang, nhìn thấy nôi tạng và 2 bán cầu não. Ở giữa 2 bán cầu não là có một viên màu sang trắng, thu hút từ trường từ phía bên ngoài và quyết định xem hệ kinh mạch của mình có được tốt hay không. Con có hỏi ông nguyên nhân gây ra bệnh tật thì ông liền nói con nghe.
 
- Bệnh tim: Đa nghi, chia rẽ làm người khác nghi ngờ
- Bệnh gan: Nóng giận
- Bệnh thận: Kiếp trc gây ô nhiễm xung quanh khiến người sống xung quanh sinh bệnh, nay chính bộ máy lọc của cơ thể của mình cũng ko hoạt động nổi, khiến cho cơ thể mình cũng bị ô nhiễm
- Bệnh tử cung: Kiếp trc phá hoại hạnh phúc gia đình ng ta, chia rẽ cha me- con cái, nay mình chịu quả khó khăn đường sinh nở.
 
Sau khi học xong con hỏi ông ở cung trời nào. Ông nói ở cõi Vô Ưu. Con cảm tạ ông thì liền sau đó thấy cái sừng của ông dài ra, và ông chạy nhảy lung tung vậy đó. He he...
3.     Xin ấn chứng: Con lên cõi A Di Đà, cúi lạy Ngài và xin Ngài ấn chứng. Liền sau đó bông sen của con được nâng lên ngang thân Ngài, đối diện với bàn tay đang đưa thẳng ra đối diện trc mặt con. Bàn tay ngài phát sang và trong đó có chữ Vạn. Chữ đó chùm vào người con và thu lại trc ngực. Con hỏi Ngài chữ có to không. Ngài nói Có, to lắm. Ngài nói từ nay con là học trò của Ngài, có chữ Vạn và bông sen thì con đi cũng an toàn hơn. Con xin Ngài mai này con kéo bạn con( Bồ Đề) lên xin Ngài thêm một chữ nữa nhé, Ngài đống ý và nói chỉ cần là ng tu hiền lành thì được. Con hỏi Ngài về thầy, Ngài nói thầy là một Bồ Tát trứ danh. Con xin Ngài cho thầy sức khỏe để thầy chỉ dạy dc nhiều điều cho các học trò. Sau khi làm xong con xả và cảm thấy đói, ăn nhiều hơn bình thường.
4.     Cột phước báu: Sau khi làm độ tử với hệ gia phả nhà chú Minh, con vào đàn pháp QTA và hỏi Ngài chỉ số phước báu của con thì hien ra một cột dọc được chia thành 20 vạch( con đếm dc), vạch thấp nhất tượng trưng cho tình trạng phước báu lúc trc khi độ tử và cột cao nhất là sau khi độ tử xong
5.     Độ hệ thống hộ pháp:
Con xem hệ hộ pháp của con gồm có:
-         Một con rắn dọc đen và xanh, dài và đầu nó có nhiều vẩy màu hồng
-         Chim to kiểu đai bàng
-         Một ông hộ pháp mặt phượng
-         Một ông nhiều lông như vượn, mắt đỏ, màu thổi ra lửa
 
3 ông đầu con nói độ lên A Di Đà thì đống ý. Lúc chuân bị độ con có nói lời cảm tạ họ , cúi đầu lạy họ và chia tay. Lúc đó thấy cảm động, buồn và cảm giác như nước mắt chảy ra. Trường hợp này chưa từng xảy ra với những người con từng độ tử
 
Ông cuối cùng lông lá thì ông nói muốn ở lại để hộ trì ng tu là con vì con là người hiền.
Con mong Thầy kiểm tra từng phần giúp con xem độ chính xác là bao nhiều?
Có phải điều chỉnh ji Thầy cho con biết ạ.

Con
BM

Bồ Tát Mặt Trời hay Bồ Tát Hào Quang

Trích dẫn từ: brightmoon00 trong Tháng Mười Một 12, 2009, 10:12:13 AM

Bé hạt tiêu ơi, thế ngoài mặt trăng ra thì bé có chu du đến các hành tinh khác không? Ví dụ như là mặt trời, sao hỏa, sao kim...? Ở đó có đẹp như trên mặt trăng không? Có một vị thiên thần nào đó trên những hành tinh đó không

BHT: Ông Mặt Trời! hay còn gọi Bồ Tát Mặt Trời hay Bồ Tát Hào Quang!

Khi con biết về Chị Hằng rồi thì con lại muốn biết về Ông Mặt Trời!
Thế là con đi tìm hiểu Ông Mặt Trời là ai?

Con đi qua Mặt Trời. Lần này thì con biết mình có cái Xe bằng Hoa Sen rồi, nên con dùng nó để chở con đi chơi! híhí.
Con dùng cái Hoa Sen, con chui vào cái Hoa Sen rồi con nói với cái Hoa Sen là: "Hoa Sen à, con muốn lên thăm Ông Mặt Trời".

Thế là cái Hoa Sen trùm con và gói vào một tư thế thật chặt và lao đi với vận tốc kinh hồn … nhanh còn hơn vận tốc của ánh sáng nữa thì con đã có mặt tại Mặt Trời …

Khi con lên đó thì con gặp những Người Hành Tinh của Mặt Trời, con không biết gọi sao cho đúng nên tạm gọi họ là như vậy!

Lúc họ nhìn thấy con trùm Hoa Sen lên đó thì họ rất là ngạc nhiên tròn xoe cặp mắt mà bật ra tiếng: Ôôôộ …và  Aaaa …
Và họ rờ thử vào cái Hoa Sen của con vì nó lạ mắt với họ quá! Cánh Hoa Sen có màu Hồng ở phía dưới cái  gần đài và đi lần về đầu cánh Hoa thì có màu Trắng …
Mọi vật ở trên Mặt Trời đều mang một màu vàng chói sáng từ lợt cho đến đậm thì cũng toàn là vàng và vàng mà thôi, vàng cam, vàng đỏ, vàng xanh …v v v... trong cái ánh vàng nó trộn lẫn những sắc màu đó, nhưng màu chính vẫn là vàng cho dù nó có ánh lên sắc màu gì thì hào quang vẫn màu vàng là thấy rõ nhất!

Nên khi họ nhìn thấy cái Hoa Sen kỳ lạ của con mang một màu sắc khác quắc cái màu mà từ trước tới giờ họ chưa hề một lần được thấy nơi đây …!

Nên làm họ tò mò rờ thử vào cho biết nó là cái gì? thì họ liền rụt tay lại vì trong Hoa Sen lại mang cái hơi ấm của người Hành Tinh từ Trái Đất lên, đó là một "thứ nóng" mà họ không sao chịu được, nên xém chút là họ đã liệng cái Hoa Sen của con vì nó nóng như muốn làm phỏng tay họ, nhưng mà lại rất thoải mái và dễ chịu đối với con! hihi.
Lúc đó họ liền rụt tay lại mà la lên: Uuuu….! tại vì họ không quen với cái nóng đó!
Và họ định dùng cái "phép thuật" của họ để làm tiêu tùng cái Hoa Sen của con.
Họ muốn dùng phép thuật của họ biến nó thành cái Hoa Sen lạnh băng như nước đá  giống như trên xứ sở của họ! hihi.

Thấy vậy con liền la lên: Không! .. , Không… ! không… ! đừng có  làm biến dạng nó đi, đừng có làm cho nó lạnh như băng hàn! nó là của con mà!
Con không phải là cư dân ở trên này đâu, con chỉ là người đến đây tham quan chỗ này của các Vị thôi .. Xin đừng làm hư đồ của con đi! …Lúc đó họ mới không hủy nó đi!.
Khi đó thì họ cho con mượn một bộ áo quần ấm để mặc cho khách đến tham quan và lúc đó thì họ mới tiếp xúc được với mình … Họ thì không cần dùng đến những thứ áo quần này, mà nó chỉ để dùng trong những trường hợp đặc biệt.
Áo quần đó hình như chỉ dùng cho những người nào muốn vào thăm xứ sở của họ mới dùng tới thôi.

Đó là những cư dân sống trên Mặt Trời, nhưng lại là những người có một thân thể rất là lạnh … họ không chịu được sự nóng và luôn luôn lấy cái nóng trong người ra để giữ vào một quả tròn lớn mà chúng ta gọi cái đó là Mặt Trời!

Năng lượng và Sức Nóng (Nhiệt độ) là điều duy nhất đã làm cho người ở Hành Tinh Trái Đất nhìn thấy và cảm nhận được về Mặt Trời trong cái nhìn thấy bằng mắt thường của  khoa học và mọi người.

Thật ra Mặt Trời, khi đi qua bằng màn tivi: là một cái Hào Quang rất to lớn, nhưng cái mà chúng ta thấy bằng mắt thường chỉ là cục nóng nhỏ ở giữa của nó, còn cái Hào Quang bao bọc bên ngoài cái cục nóng Mặt Trời đó thì rất là to lớn lắm lận mà chúng ta không nhìn thấy được, nếu chúng ta không có màn tivi! híhí.
Những người trên Hành Tinh Mặt Trời thì sống trong ánh Hào Quang của Mặt Trời chứ không phải sống trong cái cục nóng mà mình gọi là Mặt Trời.
Thân thể của họ toàn bằng hào quang màu vàng chói sáng trong suốt và nhẹ nhàng vô cùng.
Cái cục nóng khổng lồ Mặt Trời giống như một cái kho mà họ dùng để chứa sức nóng mà họ đã rút ra từ cơ thể họ.
Nên người họ lạnh như băng hàn ở vùng Bắc Cực vậy đó.

Họ có một cách để rút hơi nóng trong người mình ra rất là nhiệm màu họ dùng hay bàn tay chấp lại với nhau như mình niệm Phật và họ cũng niệm câu:
A DI ĐÀ PHẬT … và họ từ từ xoay bàn tay ngược lại với nhau, cái đầu mấy ngón tay của bàn tay trái hay tay phải quay ngược vào trong cổ tay của bàn tay kia và họ từ từ kéo hai bàn tay rời ra nhưng vẫn song song với nhau, thì từ giữa hai lòng bàn tay của họ sức nóng như chảy ra thành nước và tạo lại thành một cục tròn ở giữa hai bàn tay. Đó là cách họ ép sức nóng trong thân thể họ đi ra ngoài như vậy.
Giống như hình ảnh trong phim Tàu mà người  ta luyện khí công dùng sức mạnh tạo nên lực chưởng để tạo thành một hình tròn ở giữa hai bàn tay họ vậy đó, hình ảnh người ta làm trên này cũng y như vậy để rút hơi nóng trong người ra và tạo thành một khối tròn năng lượng của nhiệt rồi quăng vào cái cục nóng đó vào một nơi chứa năng lượng để tạo nên Mặt Trời.

Con nhìn thấy và rờ thử thì nó như là nước mà có màu vàng, mọi thứ trên này đều nhuộm một ánh vàng sáng chói hào quang hết thảy  …

Tất cả Người tên hành tinh này đều không thích nóng và họ không chịu nổi một chút nóng nào trong người họ cả … và họ cứ ép cái nóng văng ra ngoài theo cách ấy để tạo năng lượng cho Mặt Trời hoài là vậy đó.

Cái họ không thích thì chúng ta lại cần, nên thế mới biết mọi vật trong vũ trụ tuân theo một sự sắp xếp tuần hoàn rất là thần kỳ!

Mình luôn nghĩ Mặt Trời là nóng lắm có thể thiêu cháy tất cả nhưng thật sự thì không phải như thế …
Đứng trong cái Hào Quang của Mặt Trời thì rất lạnh và mát, chỉ có cái cục tròn khổng lồ mà người ta dùng để chứa sức nóng của người trên đó mới nóng thôi.

Nguyên thủy khởi đầu của mặt trời là từ cái ngôi sao mà ra .. những cư dân trên đó rút hết sức nóng trong người mình ra đem bỏ vào trong cái ngôi sao, đến một lúc nào đó nó tràn đầy .. Ngôi sao lớn lên dần với cái cách "nuôi" bằng sức nóng trong người của họ và đến một ngày nào đó thì "trưởng thành" thành Mặt Trời và họ cứ làm như vậy cho đến khi nó đầy sức nóng và nứt ra thì họ lại đi tìm ngôi sao khác và lại tiếp tục làm như thế như một chu kỳ trong vũ trụ!.

Khi đứng ra xa khỏi cái Hào Quang của Mặt trời thì BHT lại bắt gặp một Ông Phật cai quản xứ sở Mặt Trời. Ông có tên gọi là:
Ông Mặt Trời - Bồ Tát Mặt Trời - Bồ Tát Hào Quang
là Người chỉ cho cư dân trên đó tập theo cách của Ông Phật ..

Khi BHT lên trên đó thăm cư dân của Hành Tinh Mặt Trời thì BHT cũng bắt gặp những người có cái mặt buồn hiu .. BHT hỏi tại sao họ buồn thì họ nói là họ muốn tặng cho ông Phật Mặt Trời những món quà của họ vì ông Phật Mặt Trời đã chỉ cho họ tu tập nhưng mà Ông Phật Mặt Trời không thích và không thèm nhìn đến những món quà đó của họ nên họ rất là buồn, vì họ thương và thích ông Phật Mặt Trời của họ lắm nhưng chẳng biết làm sao để cho ông Phật Mặt Trời hiểu được là họ thương và thích ổng được!
Nhìn họ buồn thiu như vậy thì BHT thấy tội nghiệp lắm nên quyết định đi tìm gặp ông Phật cai quảnn xứ Mặt Trời mà hỏi lý do tại sao ông không cần và không thích quà tặng của cư dân Mặt Trời cho ông ?

Thì Ông nói: "Ông không cần những thứ ấy, ông lấy các thứ ấy về để làm gì? Cái mà mấy người ấy muốn cho Ông hay là muốn biểu hiện tình thương với Ông chính là tập theo cách Ông chỉ là Ông thấy vui lắm và thích lắm, đó là những món quà tặng có đầy ý nghĩa mà lòng Ông hằng mong có nhiều người mang tặng cho Ông nhiều nhất!

Họ tin Ông và thương Ông, nhưng họ lại chỉ mới hiểu những điều Ông chỉ dạy cho họ bằng tư tưởng chứ chưa tu tập điều đó bằng trái tim, bằng cảm xúc của mình, nên họ chỉ mới biết tặng Ông những món quà bằng tư tưởng của mình chứ không phải tặng Ông bằng pháp tu của họ cho Ông, nên Ông không muốn nhận!"

Khi chúng ta tập thì chúng ta nên dùng Trái Tim để cảm nhận và dùng Tư Tưởng để tập trung Định Lực Tâm của mình. Lúc đó thì chúng ta mới có đủ sức mạnh để làm những gì mà ta mong muốn.


Trích dẫn
Trích dẫn từ: brightmoon00 trong Tháng Mười Một 16, 2009, 09:00:08 PM

Bé kể chuyện mặt trời hay lắm. BM thấy mấy ông khoa học đo được nhiệt độ lớp trong cùng của mặt trời là: 15*10^6K còn 2 lớp ngoài cùng (hào quang) có nhiệt độ cũng rất lớn đó nha.

BHT: Nếu anh dùng khoa học ra để mà nói về Hào Quang qua cái thấy bằng màn tivi thì thật là một lầm lẫn vô cùng ... không có một dụng cụ khoa học hay một chiếc máy nào của khoa học có thể thấy được Hào Quang và những Thiên Thần cả anh ạ!

Lớp ngoài cùng mà anh nói đến đó vẫn chưa phải là thứ Hào Quang mà BHT diễn tả về nó đâu! hihi
Khoa học thì cũng hay đó nhưng dưới mắt của ông Phật thì không phải như vậy đâu anh!
Anh đã nhìn vấn đề bằng trí óc, còn BHT nhìn sự việc bằng "Trái Tim"  Grin Grin

Trích dẫn
Brightmoon:
Bé ơi, hí hí, BM00 là nữ chính hiệu đó nha. Hông phải anh đâu. Xem ra giọng nói giống nam quá rồi hay sao. Huh Roll Eyes
Thôi, ko đùa bé nữa. Chúc bé khỏe và vui nha. Hôm nào bé sang tiếp nửa mặt trời kia nha. Xong về kể tiếp cho BM00 và các bạn nghe với.

Ah, xem ra thì những người ở hành tinh mặt trời cũng là chư thiên đó nhỉ? Vì nghe bé kể thì họ cũng sống bằng tư tưởng. Chắc là cũng phải có phước lắm mới lên được đó.

BM00

Bé hạt tiêu:

Hi'hi'! Đúng đó BM00! họ có nhiều phước báu lắm! Vì người họ dát ánh vàng mà!
Có điều họ hổng có cái răng nào hết! hihi'. Vì họ hổng có ăn và cũng chẳng có lưỡi lun! hehe
Họ có con trai và con gái nữa, con trai thì không có tóc và con gái thì tóc dài nhưng có vấn cao thành búi phía trên đầu, họ rất là đẹp!
Đẹp từ trong đẹp ra, Tư Tưởng họ càng thanh cao chừng nào thì vẻ đẹp càng thể hiện ra bề ngoài nhiều chừng nấy!

Tâm tư đẹp thì nét mặt sẽ đẹp, Cái đẹp của Tâm Hồn là giá trị thật của gương mặt đẹp trong mỗi con người cho dù chúng ta ở bất cứ nơi đâu!

Đang giận điên người, nhảy vào đề mục

 Đang giận điên người, nhảy vào đề mục

Hôm nay, BM bốc hỏa, giận dữ nổi lên đùng đùng, máu nóng dồn lên não.
BM cố gắng kìm nén cơn giận và nhảy vào thực hành đề mục.
Kinh nghiệm: Tự nhiên thấy đề mục hiện ra rõ ràng. Có phải là do máu đang dồn lên não, nên nếu tập trung đc để thực hành thì đề mục lại hiện ra nhanh hơn ko ạ? Hic, tập xong thì thấy người bải hoải, chân tay run run, nằm ì một lúc mới gượng dậy đc. Không biết là do thực hành nên nó bị đơ người hay do dư âm của lửa giận khi nãy.

Có đúng zậy ko chú? Hay do trời sáng nên dễ tưởng tượng ra hình ngọn lửa hơn ta   

Cháu BM
Tibu: Hay lắm và khá lắm đó:
Khi nộ khi xung thiên thì tự nhiên độ tập trung nó cao hơn bình thường. Nhìn hai người chữi nhau ở ngoài chợ là biết liền! Họ không còn biết mình đang đứng ở đâu! Và đó là Tam Thiền.
Do đó, khi mà tức khí thì mình bị dính vào câu chuyện nên độ tập trung cũng từ đó là lên cao hơn.
Và mình lái qua cái đề mục thì nó ra lẹ hơn.

Nhưng lại quên một chuyện là: khi đề mục hiện ra thì nên niệm hỷ lạc ... hỷ lạc ... cách nhau 1 giây. Khi thấy mình vui được rồi. Thì lúc đó mới xả thiền từ từ, (có nghiã là: Chú ý vào hơi thở và hít thở như vậy cở 10 hơi. Rồi sau đó mới mở mắt ra) thì nó không có run tay.

tibu phục sát xi măng luôn đó!

 

Tibu: Chỗ trong hình là Đúng 100%, đó là trung tâm năng lực Anahata của chính mình đó.

Buồn, vui, tà hay chính cũng từ chỗ này mà ra (cái cảm giác là nằng nặng, hay là nó nặng trì xuống, hoặc là nó khó chịu)! Ăn nhầm mình có đang nghiêng về ăn ngay nói thật, và có Hiếu với Cha Mẹ hay không? Thì linh tính sẽ càng đúng.
Ví dụ như:
Khi nhớ tới thằng bạn thì thấy nằng nặng nơi này, và cảm giác là buồn buồn.

Hiện tượng gì đang xảy ra?
Hai linh hồn đã có gặp nhau (có thể là trong khi mình ngủ và có mơ, nhưng lại quên đi), và hiện giờ linh hồn của mình đang thông báo cho thân thể mình biết.
Người thường gọi là "linh tính".
Như vậy để cho linh tính nó được đúng thì điều kiện là nên ăn ngay nói thật.