Linh hồn của Steve Jobs


Nhí kể lại một mẫu đối thoại nhỏ giữa Nhí và một linh hồn tốt bụng: 

- " Ông chết rồi đó, ông có biết hông ? 
- …cười buồn ! Biết chớ vì tui thấy mấy cô y tá hết lăn xăng đi ra đi vào phòng này nữa, và vợ tui thì ngồi buồn thiu kia kià …
- Giờ ông muốn đi đâu đây ….? 
Linh hồn ấy trả lời một cách thản nhiên không hề lo lắng: 
- "Thiên đàng hay điạ ngục giờ này có gì quan trọng nữa, đằng nào thì tui cũng là một miếng thịt chết rồi mà ….hihi! 
- Thế thì đi theo tui nhen ! 
- Đi thì đi ! 
vậy là linh hồn nọ đi theo Nhí lên cõi mà họ không thể nào hiểu nổi …
Những cái mà họ cho là những phát minh rất cao trong ngành điện toán và khoa học điện tử thì nơi này chỉ là trò chơi của trẻ con …và tất cả mọi người nơi này đều được trang bị bằng " màn tivi " máy " computer thật tối tân " ngay trong đầu họ. 
Linh hồn nọ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mọi người nơi đây và ông ta lên tiếng hỏi :
-" Cái quỷ quái gì nơi đây vậy ?"  
Nhí cười sảng khoái và nói rằng : 
- Nơi đây là Thiên Đường đó …họ đi trước sự thông minh của loài người rất nhiều …
Những phát minh của ông chẳng là cái gì so với cái họ biết nơi này.." 
Và khi linh hồn nhìn thấy con rồng thì liền ngạc nhiên và hỏi rằng:
- Cái vật gì vậy ?
- Ồ! chỉ là một con rồng nơi này thôi, và linh hồn lại hỏi tiếp:
- Nơi này là thế giới nào vậy, sao tui chưa hề thấy nó nơi thế giới tui sống và linh hồn muốn đưa vào thử nghiệm để coi đó là cái giống gì ….
Nhí liền nói cái giống đó không có ở thể giới của loài người …và ông cũng chẳng thể làm thực nghiệm coi nó là cái gì để tuyên bố về một phát minh mới ra đời đâu … Grin Grin Grin
- Thôi hãy tiếp tục giấc mơ phát minh của ông đi nhé ! Tui phải đi đây ! Chào ông nhé !  Cheesy
Nhí còn tinh nghịch nói rằng:
- "Ông đó không ngờ rằng con chào ổng để về đi học dưới cái thế giới mà ổng mới từ giã ra đi" … Cheesy



Câu chuyện mà BHT nói trong bài trích vừa rồi, là của ông Giám đốc hãng "Apple" đó! Ông tên là Steve Jobs.
Ông cũng có tập thiền và cũng đi kinh hành (đi chân không) trên con đường đầy sỏi đá quanh nhà (để suy nghĩ...). Trong cái máy tính bảng của ông chỉ có một câu truyện độc nhất đó là: 


Sách tiếng Việt: