chánh dâm

còn chuyện tham dục . cả tháng nay con suy nghĩ về sự nguy hiêm của .nó. và tâm con không muốn quay trở lại nữa. dù là chánh dâm.
Hihihi, Như vậy là lộn rồi Grin Grin Grin

Trong thân thể có ba phần:
1. Thân thể
2. Linh hồn
3. Tư Tưởng.

Tất cả đều đóng góp vào chuyện đi về đủ thứ cảnh giới từ Địa Ngục, Súc Vật, Ông/Bà Tiên, Chư Thiên, Sau cùng là Niết Bàn.

Có những chỗ chỉ cần một cái, hai cái, và có khi hết cả ba cái luôn.

Để tiến tu, kinh sách có bàn về chuyện làm việc thiện. 
Chuyện này nó cũng y như trong chiến tranh: 

Bất cứ cái gì, vật gì, chiêu gì mà làm tiêu hao lực lượng bên kia là dùng hết, không có chuyện chê là nhỏ, cồng kềnh... mà hể nó làm được cho bên kia thua là phe ta chơi hết!
===================
Bà xả là một vị thầy của tu sĩ, Bả gầm ba cái (1) + (2) + (3), bả có thể chấm điểm, bắt rận... trong chăn, phê bình, chê, khen... và tất cả đều từ cái chân tình mà ra.

Về chánh dâm, tu sĩ nên thi hành và thi hành cho nó ngon lành vào. 

Là vì tibu đã nghiên cứu kỹ chuyện này: Khi yêu vợ, không chê vào đâu được, thì mắt của cả hai, kể cả của tu sĩ cũng sáng lên vì hạnh phúc.

Thì... nhắm mắt cũng biết đó là việc thiện cao cấp, không khác gì chứng các từng thiền (vì cặp mắt cũng long lanh, cũng ... xanh và trong sáng...)
Con người cũng được đỗi mới từ đó.

Cho tới, vì công phu mà tu sĩ đạt được quả vị này, quả vị kia thì cũng rất là tự nhiên, vì cũng phát xuất từ thiện pháp thì khả năng này nọ cũng kết thúc và hết một cách tự nhiên.

Từ đây tới đó, thì chánh dâm cho nó đúng cách. Thì nó lại là một trợ pháp cũng không thua gì khi qua được các trở ngại khi tu hành.

Có như vậy thì mới tránh được câu:
- - Nếu như vậy, thì anh/em đừng có lấy em/anh!

Và câu này là một trong những ác pháp. hờ hờ hờ Grin Grin Grin

source

năm trường hợp mơ

Tại sao tôi thấy cái này cái nọ mà người khác không thấy?
Có năm trường hợp thấy:
1. Nằm mơ thấy tầm bậy tầm bạ không đúng sự thật.
2. Nằm mơ thấy gần đúng và đúng sự thật.


3. Khi tập thì thấy tùm lum, nhiều hình ảnh lẫn lộn, không có chủ đích và chủ đề.
4. Lúc tập thì thấy rất rõ và đúng sự thật, lúc không tập thì không thấy gì cả.
5. Muốn thấy thì thấy, không muốn thì thôi. 


Phân tích cặn kẽ hai trường hợp đầu tiên (1.,2.) chúng ta thấy rằng: Trong điều kiện vô minh, con người có hai phần: Phần xác và phần hồn. 

Linh hồn là một thể xác khác ở dạng khí nên mắt thường ít khi thấy được. Thể xác đặc biệt này đôi lúc cũng trang phục như người thường... Đôi lúc, linh hồn cũng có thể thấy được sinh hoạt quanh cảnh giới mình: Do thường suy nghĩ và hành động đê hèn như giành giật, chèn ép, cướp của, giết người, tóm lại sống một cách tiểu nhân thì khi ngủ do định luật cộng hưởng hay đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Thể xác không bao giờ yên ổn đó có rất nhiều cơ hội để cho linh hồn tiếp xúc với các cảnh giới thấp nên thường có ác mộng y như Thằng ngọng tôi cũng đã từng bị một thời gian rất dài.

Khi chúng ta ngủ, linh hồn đi đây đi đó có khi bà Rá nhập ông Địa linh hồn nhờ có một ít thanh tịnh lại lọt vào được các cảnh thiền nên có thể thấy được một ít sự thật ở một tương lai gần. Vì còn vô minh, không tự chủ được, nên chỉ có thể thấy một chút gì đó mà thôi. 

Và trước khi thể xác tỉnh lại, hệ thần kinh dịch lại các hình ảnh do linh hồn thấy được. 
Có hai trường hợp xảy ra:
1. Do sinh hoạt hàng ngày quá náo nhiệt, quá căng thẳng, thần kinh bị giao động, không thanh tịnh nên đã dịch sai sự thật, kết quả là: Không thể thấy đúng được. Bởi vậy tất cả tôn giáo lớn đều khởi bằng cách khuyên người ta nên làm việc thiện như: Bố thí...


2. Do suy nghĩ lành, ít bon chen, ít chửi lộn, ít nói bậy, ít bàn chuyện người, và nhất là ít hay không hề nghĩ ác... Thần kinh ít bị giao động nên có thể dịch lại rất đúng và do đó có thể thấy sự thật. Bởi vậy tất cả tôn giáo lớn đều khởi bằng cách khuyên người ta nên làm việc thiện như: Bố thí... Trì giới... Tinh tấn... Thiền định... Trí tuệ. 

Lại tiếp tục phân tích ba trường hợp cuối (3.4.5.), chúng ta thấy đây là những cái đặc biệt của tu sĩ mà người thường ít khi có được: 
Khi họ tập thì họ thấy một cái gì đó. Trường hợp (3) là cái thấy của Cận định (hoàn toàn do ảo giác chi phối nên không dùng được).

Cái gì cho họ thấy? Cơ chế hoạt động của cái thấy ra làm sao? Cái thấy đúng (khi tu sĩ giữ đúng giới luật, nếu không sẽ bị ma nhập hay ma cho thấy.) nằm ở trung tâm năng lực Ajna, y như một màn ảnh tivi. Các trung tâm năng lực khác đều là những máy chiếu phim. Do đó nếu được tập đúng, ta thấy rằng: 

Từ Chư thiên Sơ thiền đến Tứ thiền, tu sĩ thấy ngang tầm nhìn. 
Từ Tha hóa tự tại trở xuống A-tỳ địa ngục tu sĩ lại thấy có một độ dốc âm càng lúc càng sâu so với tầm nhìn ngang. 
Dĩ nhiên đối với chư Phật hay chư Bồ Tát thì chúng ta như phải hơi ngước lên để nhìn vì lúc đó trung tâm Nghìn cánh hoa sen (thứ 7) chiếu phim cho trung tâm Ajna (thứ 6) coi. 
Chúng ta nên thận trọng khi thí nghiệm và sử dụng các trung tâm năng lực vì chỉ cần sai một tý thôi, chúng ta sẽ mất đi rất nhiều thời gian để phục hồi lại hoạt động các trung tâm đó. Có lúc phải mất đi cả chục kiếp, để trả giá sự sai lầm của mình... Nên một lần nữa, Thằng ngọng tôi với tất cả sự thành tâm và thành thật cố gắng nhắc lại một lần nữa: Đừng nên thí nghiệm và cho chạy hay tập mở tầm bậy tầm bạ (theo cách suy luận đầy vô minh của mình, theo các sách vở hay theo mấy ông thầy dỏm) các trung tâm năng lực mà không có người có nghề (đã đắc pháp) ở kế bên... 
Vì mỗi cá nhân đều là một trường hợp đặc biệt, không thể lấy cái chung mà áp dụng cho mình được. Ví dụ như ứng với người này trước khi khai mở, ông Thầy phải cho họ làm việc thiện bằng cách đào 50 cái giếng cho dân địa phương. Ứng với người kia, Ông Thầy lại phải chửi mắng như con chó, có khi tệ hơn nữa: Ông đánh đập và đày đọa họ thật đau khổ trước khi tập khai mở. Có người, ông Thầy phải lập nguyên một lâu đài bằng vàng... Có người ông Thầy phải ngủ chung với họ... Có nhiều người, ông Thầy phải đến nhà ăn cơm... Có nhiều người, Ông Thầy phải đem một người đã tu thành công đến nhà... Có những người phải dùng âm thanh (Thần chú) để khai mở... Có những người, ông Thầy phải dùng hình ảnh quán tưởng để tập khai mở... Vậy thì với cách nào mình có thể khai mở được đây? Tốt nhất nên thận trọng, nên nhớ rằng nếu mình tu giỏi thì họ sẽ tới chỉ cho mình, không lo gì hết. Đó là kinh nghiệm của Thằng ngọng tôi....