yếu tố "niềm vui"

Em nhận thấy có một điểm đặc biệt là: Trong tất cả mọi công thức của anh Tibu đã hướng dẫn. Công thức tiến tu, công thức vượt trở ngại... Hầu như luôn luôn có mặt yếu tố "Niềm vui". Cái nhân tố này dường như là điều kiện bắt buộc để người tu thực hiện việc "chuyển hóa".

Thiếu niềm vui: Đây cũng là vấn đề của nhiều người, trong đó có em.
Anh Tibu đã từng chỉ cách "tự bơm" để thoát khỏi tình trạng ù lỳ trong công phu và tập cách sống thường nhật vui vẻ, hài hước...

Nay em muốn hỏi thêm: Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?
Anh có tuyệt chiêu nào hay để giải quyết cái khó khăn này không!

Cám ơn anh.


Những yếu tố thường đem tới niềm vui:
Cái gì mà có lợi, là tâm thức nó vui. Cũng có khi do được nghỉ xả hơi mà nó vui. Hoặc là làm ít mà hưởng nhiều là nó vui...

Những yếu tố dẫn đến cái buồn: Cái này rất là nhiều, rất là dã man, rất là khó chịu vô cùng
Xả hội đen nó đòi, bạn bè xấu nó tới thăm, làm việc nhiều quá, cô đơn - đói - và lạnh, đau yếu...

Trích dẫn
Thiếu niềm vui: Đây cũng là vấn đề của nhiều người, trong đó có em.
Anh Tibu đã từng chỉ cách "tự bơm" để thoát khỏi tình trạng ù lỳ trong công phu và tập cách sống thường nhật vui vẻ, hài hước...

Nguyên tác chính là:
Thay đổi thói quen, suy nghỉ về cái hên khi biết cách tu hành, lấy hứng từ nhiều Tu Sĩ khác.
=====================
Hiểu rõ là có hai cách tiến tu.

1. Con sên... ý là làm theo sức của mình,theo kiểu... thấy đâu làm đó:
Như làm việc thiện, nói thật, có hiếu, không thèm chịu thua, rất thích tu hành. Nhưng không biết đúng cách, toàn là tu mù, tu mò...
Lợi điểm:
Quá chậm nhưng lại chắc. Nói chậm là cả A Tăng Kỳ kiếp, trong đó là một tiến mười lùi!

2. Hia bảy dậm:
Đề mục và tất cả những chuyện liên quan đến nó.
Lợi điểm:
Tiến tu rất là lẹ, nhưng cần rất nhiều sự củng cố.



Trích dẫn
Nay em muốn hỏi thêm: Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?
Anh có tuyệt chiêu nào hay để giải quyết cái khó khăn này không!

Cám ơn anh.

Nguyên tắc thứ nhất là: suy nghĩ về cách tháo gở những cái nút trên một sợi dây. Muốn tháo hết các nút này thì chỉ có cách là theo thứ tự từ ngoài vào trong.

Không thể nào có thể tháo ngay cái nút ở tận bên trong mà không cắt đứt sợi dây.

Nguyên tắc thứ hai là loại bỏ các trở ngại như là ghim gút, sân hận, ghen tuông, ý đồ đen tối... lý do là vì... ở trển không có dùng những thứ này.

Đời sống vợ chồng:
Tu sĩ sẽ không thể nào làm ăn gì được khi giận người yêu của mình trên 24 giờ. Có nghĩa là giận gì thì cứ giận, nhưng khi trời tối là phải hết giận và không nhắc tới nó nữa qua ngày mai.Rõ hơn: đã gọi là xong là không nhắc tới nữa. Miễn có chuyện... chiến tranh lạnh luôn.

Vòm vo tam quốc xong thì bàn tới câu:
Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?.

Câu trả lời là: Không!

Lý Do?

Âm mưu đen tối:
Tất nhiên, khi tâm thức đang xào nấu một bí mật như là âm mưu đen tối, mang tính cách lợi dụng, hại người thân... gì đó!

Với tâm ác này thì không thể có niềm vui được cho dù là có khả năng nhập Chánh Định.

Dấu hiệu rất là rõ là:
Khi cố gắng nhập Chánh Định trên một đề mục thì đề mục nó hiện ra, chuyện này chỉ là do cố gắng cá nhân, tuy nhiên, đề mục vẫn cứ còn những điểm không vừa ý.

Do âm mưu đen tối, cho nên khi dùng tâm thức mà ép nó để cho nó phải rặn cho ra cái đề mục thì... đến lúc Hộ Pháp ra tay:
- - Những câu chửi tục sẽ xuất hiện đột ngột, và không thể nào tiếp tục nhập Chánh Định được nữa.

(Đây cũng là bổn nguyện của Ngài Quan Thế Âm: Anh muốn tui hiện ra quỹ để thuyết pháp thì tui sẽ hiện ra để làm nhiệm vụ!).

Công việc kế tiếp là chỉ còn cách xin lỗi người yêu, và bằng mọi giá phải làm cho xong thì mới yên mồ, yên mả được!
Kinh nghiệm đã có xảy ra còn nóng hổi trong HSTD.

==========================
Câu trả lời là có
==========================

1. Do được nghỉ phép mà nó sinh ra vui.
Thông thường trong cái túi càn khôn của một người không tu hành (ý nói là bộ óc) thì có đủ thứ chuyện, và cực kỳ ồn ào như một cái Tổ Ong vậy:

Chuyện tình yêu.
Chuyện tiền bạc.
Chuyện tù tội...

Nó cứ vo ve, nhao nhao... loạn cào cào! Ai cũng biết là chuyện làm cho nó im lặng trong vòng vài phút là chuyện không tưởng. (thử đi là biết liền)!

Nhưng khi dùng chiêu: chuối nè cưởng (ý là khi dồn tâm trí vào đề mục). Nhất là khi cái tâm đã rặng được ra cái đề mục! Và ai cũng biết là làm chuyện này: nó không thể nào được gọi là dể dàng!

Tâm trí bắt buộc phải bỏ quên những thói quen về "tìên, tình, tù" thì đề mục mới chịu hiện ra!

Vì tất cả các tiết mục trên (tình, tiền, tù) bắt buộc phải bị tạm thời dẹp tiệm cho nên vô tình cái túi càn khôn bị sa thải! Vì lý do bị xa thải, hay đúng hơn là Do được nghỉ phép mà nó sinh ra vui.

2. Làm ít hưởng nhiều: đường trở nên cực kỳ trơn trợt, bà con đọc chầm chậm lại nghe:
Khi thiền nằm thì người ngoài chỉ có thể thấy... nằm một đống, nhắm mắt vài mươi phút.
y như chợp mắt một tý.

Nhưng bên trong thì cả một sự chuyển mình ghê gớm!
Chuyện bên trong hậu trường:

Lúc này... nguyên cả cái Vỏ Đại Não (màn óc) nó được nghỉ giải lao! Và do Tu Sĩ cứ làm đi, làm lại nên cái bộ phần này do được nghỉ mệt cho nên nó... rất là trẻ, và trẻ đến mức dể sợ: 10 năm!
Vâng, không có đọc lộn đâu: nó trẻ tới 10 tuổi.
Một người 45 tuổi mà thiền định thì chuyện trẻ ra là ai cũng biết.

Còn chi tiết ghê hồn này nữa nè bà con:

Chưa kể cái vụ nạp chính mạng sống của chính Tu Sĩ để mà có thể mua đường để tiến tu!

Nhận xét diễn tiến của một vụ nạp tiền mải lộ:

Theo phản ứng thông thường của dân không có nghề, khi gặp Xả Hội Đen chận đường đòi nộp tiền mải lộ (mua đường để được đi an toàn) thì chỉ còn cách là nộp... mạng sống nếu không có tiền!

Trong điều kiện này chỉ có một cách là đưa hết xu để được yên thân mà đi tiếp. Còn không có là nạp mạng luôn!


==================
[/b]
Trong công phu cũng có chuyện nạp tiền mải lộ này! Chuyện xảy ra đằng sau hậu trường!
Khi đề mục xuất hiện ra được 12 giây thì tâm thức tương đương với Chư Thiên ở Sơ Thiền!

Mở ngoặc:
Bà con đến chỗ này để coi nha!  Grin Grin Grin bà con cứ rê con chuột xuống phía dưới thì... nó có một cái bản ghi lại tất cả những tuổi thọ của các Chư Thiên:
http://www.budsas.org/uni/u-dp&pp/dp&pp27.htm
Đóng ngoặc.
Trong cái bản đó, các Ngài có ghi lại là:
Tuổi thọ của một Tu Sĩ ở Sơ Thiền, sơ sơ có từ: 1/3 A tăng kỳ kiếp (Phạm Chúng Thiên) cho tới 1 A Tăng kỳ kiếp (Đại Phạm Thiên).

Nhưng Tu Sĩ Phật Giáo thật là khó hiểu khi không thèm tính sổ... tuổi thọ của mình mà lại tính chuyện hồi hướng (thân tặng tuổi thọ vừa có được để... tiếp tục tiến tu)!

Nói cách khác, là Tu Sĩ này nạp chính cái mạng sống của mình để tiếp tục tiến tu!

Tính sổ sơ sơ:
Cho là giá bèo nhất là: 1000 kiếp Con Người tu liên tục, thì Người này mới lên được Nhị Thiền! Nhưng một khi, chỉ vào Sơ Thiền 1 phút. Và đem nạp số tuổi thọ này (tính theo kiếp Con người) để tiến tu thì số lượng mạng sống này... quá dư xăng luôn!

Do vậy mà vận tốc tiến tu nó mới kinh khủng như vậy!

tibu gọi là "Hia Bẩy Dậm".


Source : hoasentrenda.com