Sân Hận là thuốc độc trong tâm linh:
Tu sĩ tẩy chay cái này, và làm càng sớm chừng nào thì càng tốt chừng đó.
Tu sĩ tẩy chay cái này, và làm càng sớm chừng nào thì càng tốt chừng đó.
Có
nghiã là khi chưa tu
mà
Sân Hận thì cao lắm là bể chén, bể đồ
trong nhà. Hay vài người bị
chết là cùng.
Còn
khi tu hành đã có tâm lực thì nó chận đứng lại hết. Nếu quá mạnh thì nó làm cho mình trở thành bất bình thường và mình phải
mất thời gian để học cho thật là thuộc cái bài này.
Trích : Tiền Thái Giáo
1.Tham dục (Kama).
2.Bất Mãn với đời sống thánh thiện (Arati).
3.Đói và Khát (Khuppipasa).
4.Ái Dục (Tanha).
5.Hôn Trầm Dã Dượi (Thina-Middha, uể oải, lười biếng và hôn mê).
6.Sợ Hãi (Bhiru).
7.Hoài Nghi (Vicikiccha).
8.Phỉ Báng và Cố Chấp (Makkha-Thambha).
9.Lợi Lộc (Labha), Khen Tặng (Siloka), Vinh Dự (Sakkara) và Thinh Danh Bất Chánh (Yasa),
10.Sự Đánh Giá Cao Quá Mức Giá Trị Của Mình và Khinh Rẻ Kẻ Khác (Attukkamsanaparavambhana).
Đọc thêm bài :
1. Tham Sân Si
2. Sân Hận
Tai hại của Sân Hận:
Mình biết là nó có hai tác dụng rõ rệt:
1. Khi nó bùng nổ: Thì nổi điên và tác hại còn hơn là bom nguyên tử, thường dẫn đến cảnh đập bể, chia đôi, cắt đứt, và đôi khi lại xảy ra chuyện giết người, thủ tiêu ...
2. Khi ngấm ngầm : Thì oán hận, bất mãn. Thường dẫn đến chuyện chơi ngầm, chơi thâm, phá thúi...
Rồi cũng sẽ đến lúc: ai cũng ghét mình! Khi nằm xuống, thành ngữ có câu là: Chả có con chó nào đến liếm mặt.
Cái thứ nào (trong hai cái trên) rồi cũng đưa mình vào con đường cô đơn! Con đường thui thủi một mình: Muốn ăn thì lăn vào bếp, muốn chết thì lết vào hòm!
2.Bất Mãn với đời sống thánh thiện (Arati).
3.Đói và Khát (Khuppipasa).
4.Ái Dục (Tanha).
5.Hôn Trầm Dã Dượi (Thina-Middha, uể oải, lười biếng và hôn mê).
6.Sợ Hãi (Bhiru).
7.Hoài Nghi (Vicikiccha).
8.Phỉ Báng và Cố Chấp (Makkha-Thambha).
9.Lợi Lộc (Labha), Khen Tặng (Siloka), Vinh Dự (Sakkara) và Thinh Danh Bất Chánh (Yasa),
10.Sự Đánh Giá Cao Quá Mức Giá Trị Của Mình và Khinh Rẻ Kẻ Khác (Attukkamsanaparavambhana).
Đọc thêm bài :
1. Tham Sân Si
2. Sân Hận
Tai hại của Sân Hận:
Mình biết là nó có hai tác dụng rõ rệt:
1. Khi nó bùng nổ: Thì nổi điên và tác hại còn hơn là bom nguyên tử, thường dẫn đến cảnh đập bể, chia đôi, cắt đứt, và đôi khi lại xảy ra chuyện giết người, thủ tiêu ...
2. Khi ngấm ngầm : Thì oán hận, bất mãn. Thường dẫn đến chuyện chơi ngầm, chơi thâm, phá thúi...
Rồi cũng sẽ đến lúc: ai cũng ghét mình! Khi nằm xuống, thành ngữ có câu là: Chả có con chó nào đến liếm mặt.
Cái thứ nào (trong hai cái trên) rồi cũng đưa mình vào con đường cô đơn! Con đường thui thủi một mình: Muốn ăn thì lăn vào bếp, muốn chết thì lết vào hòm!