câu hỏi ngoài sách vở


Đôi lời giới thiệu:
Đây là một nhân vật sống ẩn dật, tibu hân hạn được gặp và trong lúc vui đủ thứ vấn đề... câu chuyện! Bổng nhiên lại dẫn đến đề tài này! Do ghi qua e mail cho nên sự trình bày có tính cách hơi đặc biệt. Mời bà con giảm vận tốc đọc lạivà ghé vào vườn hoa thơm cỏ lạ để ngắm xem một cành hoa được mộc... bên lề những cái thông thường.


Con chào chú Phước,
Con đang nghiên cứu về Tiền Thai Giáo thì có đọc chuyện của mẹ ông Phật. Con hệ thống lại theo trí nhớ của con trước giờ về chú đã ghi lại về Ba Má ông Phật.
MÁ:
Nghiêng về sự yên tĩnh, tâm tốt, tình thương v..v --> chết về Đạo Lợi ( do ông Phật đưa) --> xuống Đấu Xuất nghe pháp ---> chứng TU ĐÀ HƯỜN
BA:
Nghiêng về đời, đầu óc chính trị bẩn thỉu ( giết nguoi , áy náy chuyện mỗi đêm đem người đến (tỳ nữ) cho ông Phật v...v...) ---> nhưng khi ông sắp chết ông Phật cũng đến và ông Chứng A LA HÁN! Nếu con ghi như trên là đúng, thì chú cho con hỏi:
TẠI SAO người tốt lại khó khăn mới chứng được quả vị như vậy ( và khó khăn luôn cho ông Phật vì ông phải cần đến " 3 tháng tư tưởng " gì đó...)

TIBU: Tại sao? Là vì nghiệp quả của Mẹ Ngài còn nặng. Nghĩa là Mẹ Ngài chỉ là một người hiền vậy thôi. Mà chính tính tình của Ngài... Đã đưa Ngài lên "Cung Trời Đao Lợi (còn được gọi là "cung trời của những người dể thương"

Tibu sửa lại: Tại sao? Là vì nghiệp quả của Mẹ Ngài còn nặng. Nghĩa là Mẹ Ngài chỉ là một người hiền vậy thôi. Mà chính tính tình của Ngài... Đã đưa Ngài lên "Cung Trời Đâu Xuất" (lý do là Ngài đã sanh ra được một Đức Phật).
============

Có thể cho rằng như chú đã nói do trên đó thì lâu hơn dưới này. Và cũng có thể suy luận là do khi Má ông Phật chết là ông chưa có nghề nên lâu hơn. Nhưng nếu nói vậy thì ông làm vậy là sai lầm rồi vì tại sao ổng không chờ đến lúc ông thành rồi đưa (nhưng chú ý yếu tố hết năng lượng và phước báu nên bà Má ông Phật phải chết thì hợp lý)
Nhưng nói vậy có nghĩa là bà này nghèo Phước Báu, vậy thì chuyện nhiều hay ít Phước chẳng liên quan đến chuyện sống tốt hay xấu?
Và người tốt nhiều tình thương như Má ông Phật hoá ra chỉ tương ứng Tiên!

TIBU: Vì "cái chết lúc nào cũng đúng" và "Không có chuyện chết oan". Cho nên chỉ trừ khi "Có Người Có Nghề nhúng tay vào" thì kết quả có thể thay đỗi chút đỉnh. Còn không thì Phước Báu tới đâu, thì cảnh tái sanh sẽ... tương đương tới đó.

==============
Câu con thắc mắc là trong tu hành yếu tố nào quyết định sự thành công đến con đường giải thoát ( phước báu hay là tâm lực) Con thắc mắc là 1 người "xấu" nghiêng về đời như Ba Ông Phật:
Tại sao là chứng quả vị cao hơn Má ông Phật?
Phải chăng ông nhiều phước hơn nên bất chấp chuyện sống tốt hay xấu?
Còn không, là chứng tỏ ổng tốt hơn Má ông Phật vì ổng thành công nhanh hơn và quả vị cao hơn.

TIBU: Như chú đã trình bày ở trên: Phước tới đâu, thì khi chết: là sẽ sanh ra ở chỗ tương đương với phước báu của người chết. Và điều này lúc nào cũng công bằng, không có tình trạng "chết oan".
Khi còn sống ở cõi của con người: Dù ít, dù nhiều: ai cũng hiểu cái chết nó đáng sợ ra làm sao rồi! Chỉ cần tình trạng này thôi thì "Phước Báu tu thành: cũng nhiều hơn ở những chỗ khác."
Khi sống ở cõi tiên thì ""Khái Niệm Chết Bị Phai Mờ"!
Vì chả ai hiểu và lo về cái chết hết! Cho nên ở đây phước báu về sự Thành Đạo rất ít.
Khi hiểu như vậy rồi:
Nếu người có nghề mà độ tử cho một người còn sống, mà người này... "cũng ở cõi người" thì khả năng Thành Đạo lại cao hơn những chỗ khác!
====================

Nếu vậy thì người thường, thương 100% đối phương là có thể đẻ ra 1 ông Phật
Vậy tình thương đó nếu thương theo kiểu si mê thì sao?

TIBU: Là sẽ giống như những con vật mà thôi! Hể mà ai đẹp thì chạy tới nghiên cứu, bất kể đó là con ruột của mình, hay là mẹ của mình! Đó là "Tối Đa" (Y Như nghe nhạc LIÊN KHÚC: khúc nào nghe hay là cứ kẹp vào bất kể ý tứ của bài hát... cho nên thể loại nhạc Liên Khúc lại là tiếng súng khởi hành của những cảnh loạn luân)!

Đàng hoàng hơn thì nghiên cứu các đối tượng khác... trừ con ruột, và mẹ của mình ra!

Đàng hoàng hơn tý nữa thì chỉ yêu 100% chỉ có một người.

Thì thần lực này sẽ thu hút những người thông minh xuất chúng xuống.
Dĩ nhiên trong những đối tượng này cũng nhờ vào phước báu!
Có thể xuất hiện những người thông minh lỗi lạc, những người có chức vụ hơn người, những người giàu có, những Bồ Tát, và nếu trúng ngay boong thì có thể có Đức Phật ra đời.

==================
Thước đo của tình thương này là gì?

TIBU: Khó có thể nói rõ được nếu không bàn về kiếp sống. Phải nói là họ đã gặp nhau và đã yêu thương nhau như vậy một cách chuyên chính... 100% cã ngàn hay là cã chục triệu lần rồi!
Họ yêu nhau, từ khi còn là súc vật tầm thường như chó, như ngựa... và rồi họ lại tiếp tục yêu nhau như vậy khi họ còn là cọp, là beo, là cá voi là... khủng long!
Nói như vậy, để thấy thói quen yêu nhau... của hai đối tượng này đã được tôi luyên hàng chục triệu lần rồi!
Bước qua giai đoạn làm người họ yêu nhau 100% từ lúc nghèo, qua lúc bán con... Kẻ chết trước, người chết sau... kéo dài cũng cả chục triệu lần làm kiếp người, rồi đến Kiếp Con Người (chữ hoa)...
Trong thời gian này họ trồi sụt, lên voi, xuống chó... Nhưng khi gặp nhau và có điều kiện yêu nhau thì họ yêu nhau 100%! Vậy mới lạ!
Cho nên, cái có thể nói là: cặp này hể đụng nhau là có thói quen... yêu nhau 100%!
Đó là cái thước đo về tình yêu nhau 100%.
Chỉ có tình yêu lâu đời như vậy, mới có thể sàn lộc được hết những đứa con "nghịch tặc" và chỉ như vậy mới có thể xuất hiện những bật vĩ nhân! Ngay boong lúc gia đình giàu sang vào bật nhất nhì thế giới!
=====================

Vậy thương như thế nào là thương đúng vì bà Má ông Phật thương chỉ tương ưng với Đạo Lợi thôi mà

TIBU: Tóm lại, có thể nói là nhờ vào phước báu... trải dài rất là lâu đời. Lâu đến độ... Và điều kỳ lạ là họ làm đúng rất là nhiều lần trong việc xây dựng phước báu... họ trúng số độc đắc là sanh con ra một đứa khỏe mạnh, trí khôn nhạy bén hơn người! Cộng thêm cảnh giàu sang nhất nhì thế giới!
=====================

Với lại 2 ông bà này phải có điều kiện gì mới đẻ ra được ông Phật?

TIBU: chỉ có thói quen trung thành với nhau, yêu nhau 100%, trải qua một thời gian rất... rất... rất là dài... trong thời gian này, cho tới lúc họ sanh ra Đức Phật: họ đã được nghiệp quả sàng lọc và chỉ còn một đứa con siêu phàm, xuất sắc và lại sống trong cảnh vua chúa giầu sang... nỗi tiếng!

Nó hiếm hơn cảnh con rùa mù, một ngàn năm mới trồi lên một lần, mà lần này nó trồi lên ngay boong cái bộng cây đang trôi giữa biển cả, đầy sóng gió!
===================

Chứ nếu nói xác suất như vậy thì cả thế giới cũng phải có duoc 1 vài cặp đẻ ra được ông Phật vì biết đâu rùa rùa lại trúng
Tại sao lại là cặp vợ chồng này? Hay là đây là cặp tốt nhất trong gia phả ông phật?
Vậy là ổng phật phải chờ khi nào bà Má này thương ông Ba ông Phật 100% mới ra đời được hay sao chú?
Còn nếu nói theo kiểu sắp xếp trước thì mấy người này làm chỉ là tấm gương hay diễn kịch thôi vì họ đã xong rồi
Vậy thì người thường như mình sao mà làm được?

TIBU: Dù muốn hay dù không, ai cũng phải sống với nhân quả của mình.
Biết đâu là mình cũng đã sống rất là lâu đời rồi và "đang trên đường... đẻ ra Vĩ Nhân trong... nay mai?"
================

Vậy thì đâu có tính thực tiễn cho mọi người mà chỉ là cho nhóm ông Phật thôi.

TIBU: loại này đâu có thể đông được con?
================

Vậy nói 1 cách khác kinh của ông Phật chỉ áp dụng cho ổng và nhóm ổng thôi chứ không thể đại trà?

TIBU: Đại trà chớ, nhưng không có thể nào đông được!
Đại khái cứ 500 năm thì có người xuất hiện và nhắc lại, sữa lại cách tu cho nó đúng lại.
Tuy nhiên, lần hồi những người (500 năm này) cũng sẽ bị mai một đi... rồi sẽ tới lúc Trái Đát bị tai nạn!
Tất cả bị thiêu rụi!

Mời bà con tham cứu tài liệu có tên sau đây:

Và khi không còn chữ Phật nữa thì sẽ có một người xuất hiện và người đó là Đức Phật theo kiểu Chánh Đẳng Chánh Giác!

Và rồi cuộc thuyết pháp lại tiếp tục như vậy! Cho tới khi tất cả... hệ thống Trái Đất bị chui vào một Lỗ Đen (Black Hole)!


Vô Thường!
[...]
Và biết đâu bên kia Vũ Trụ sẽ tái sanh một Trái Đất khác... vv và vv....

===============
Con cảm ơn chú

TIBU: Chú cám ơn con.

Phước báu mình mà không đủ mà chơi Tiền Thai Giáo !

Thì mình nói rằng là 'Cái Tiền Thai Giáo anh đọc kỹ cái chỗ cái đoạn đầu đó.

Cái phước báu mà không đủ. Phước báu mình mà không đủ, mà mình chơi, có nghĩa rằng là đẻ ra ông Phật đó, Da-du-đà-la Ma-ha gì đó Ma-ha-bà-già Bà-già gì đó...' Bà mẹ của Phật Thích Ca, người hiền hòa, rất là đạo đức, rất là suy nghĩ về mặt này.

Bà làm những công việc, và chỉ cần nhờ người khác 
- -‘Ê, làm này, làm kia' thì người ta sẵn sàng làm.

Nhưng mà không, Bả vẫn làm, Bả im lặng bả làm. 
Thì người ta nói 
- -‘Sao, sao, sao, sao Hoàng Hậu làm vậy?' Thì cực chẳng đã Bả mới đứng lên, chứ không phải Bả đứng lên đâu. 
Bà nói chứ 
- -‘Ờ, thì cũng làm giống như anh em thì để tui làm.'

Thì cái hành động của Bả như vậy đáng lý ra là dùng cái quyền hành để mà xử lý thì Bả dùng cái tình thương xử lý. Thành ra tiếng thơm của Bả rất là nhiều người biết mà Bả thương ông chồng Bả thật sự.

Thành ra Ông Thích Ca Ổng xuống.

Chỉ có đơn giản vậy thôi. Bả thương thật sự ông chồng đó. 
Thương nhiều lắm, nhưng mà vì Bả hiểu rằng là vì chính trị thành thử ra là Ổng phải làm như vậy thôi. Bả kiếm cái cách, tại vì Bả sống trong cái nghịch cảnh mà. Bả kiếm một cái suy nghĩ để Bả bênh vực chồng Bả trong khi đó chồng có thể là vừa mới lấy về chơi được một lần, hai lần xong rồi quên luôn rồi. Vậy là chơi, toàn là chơi ở đâu không à. Chứ đâu có ở nhà. Về nhà là đừ rồi. Hết nghi thức. Mà hết nghi thức là chỉ có đừ rồi.

Cái phòng ngủ Bả với Ổng là cái chỗ đó không có nghi thức nữa, không có ai dòm ngó nữa hết, không có còn ngon ngon, giựt giựt giựt giựt nữa. Dế nó đã đừ rồi. Thành ra là cái chỗ đó nó không có nghi thức. Thành ra là cái sự thật nó hiện ra trong đó.

Thành ra là Bả vẫn thương chồng Bả 100%. Do cái tình trạng 100% đó, phật Thích Ca ra đời.

Ghê không!

Mà phật Thích Ca ra đời làm chuyện gì?

Lại thấy má mình, Đức Phật lúc đó là ông Tiên mà, Phật đâu có thấy chết chóc gì đâu chứ: 
- -‘Trời ơi, sống đây sống làm gì. Thôi, dọn Bả lên trên Đao Lợi.'

Cái đó là suy nghĩ rất đúng. Suy nghĩ rất là đúng! Ngài đưa má lên Đao Lợi thì bên kia (bên đời) phản ứng liền.

Thấy không, con thấy làm đúng nhưng mà cái phản ứng cuộc đời nói kêu

- -‘Ê chết cha, Vừa sanh ra mà Má bị chết hả? Nhà có vấn đề.'

Đó, thấy không?

Và Vua cha cho ra một thủ đoạn: 
- -‘Ê, lập tức tìm ra một cái kế để mà phá vỡ cái vụ đẻ ra quỷ, ra yêu! Nếu không là chết cha mình.'

Thành ra hệ thống quân sư tìm ra giải pháp:
- - 'Không, Phật đi trên hoa sen!'

Nó dựng lên cái chuyện. Chuyện dựng lên rồi thì…
- -’Mày tin không? Tin không?' 
- -‘Không tin? 
Cắt! Tối có người tới cắt! Vậy thôi. 
- -‘Tin không?' 'Tin.' 
- -‘Tin, đừng có lén phén nha chú! Chú lén phén là cắt à! Tự nhiên bị mất à. Bóc hơi, cho nó bóc hơi. Dân chúng Sợ thấy bà! 
Tới giờ này vẫn còn ghi. Sợ đến tới giờ này vẫn còn ghi.

Cái chuyện vô lý mà vẫn còn ghi.

Nó ghê không.

Thành ra là con thấy: cái ác pháp nó gần liền với cái thiện pháp. Nó đứng kế bên.

Mà trong khi đó là Đức Phật làm đúng. Nhưng mà Ngài lại bị mang tiếng là má nó chết là vì trong gia đình Hoàng Tộc có con quỷ sinh ra.

Ghê không. Con thấy ở trong đó nó đảo lộn tùm lum. 
Ác không. Chứ đâu phải dễ đâu. Đâu phải dễ!

Còn chuyện nữa là:
Tại sao mà Đức Phật lại tới Đâu Xuất nói chuyện với Mẹ, mà không lên Đao Lợi?
Là vì Mẹ ở Đao Lợi mà sao Ngài không lên Đao Lợi, nói chuyện luôn đi, Ổng xuống Đâu Xuất làm cái gì?

Ai trả lời được câu đó, Ông đó là Ông Phật cha nó rồi!

Tại vì Ổng biết được nguyên tắc. Nguyên tắc tâm lý nó như thế nào. Bây giờ con hỏi là 'Tại sao ông Phật Thích Ca không lên Đao Lợi Ổng nói chuyện thẳng luôn cho Má luôn? Chứ mà nói chuyện ở dưới Đâu Xuất để mà Má đẻ ra mình, bấy giờ còn phải đi xuống dưới Đâu Xuất để mà ngồi mà nghe. Tại sao? Bộ tình cờ vậy hả? Vừa phải thôi. Đừng có nói chuyện tình cờ trong đó.' Trả lời được câu đó: là Phật! Tại vì mình tính ra được cái hậu quả của ông Phật xuất hiện ra. Ổng ra đời Ổng ảnh hưởng như thế nào.

Hồi xưa giờ, Ảnh "thưa Má" không à. Ảnh "thưa Mẹ" "thưa Má" không à. Chứ Ảnh đâu có làm cái chuyện mà Má phải đi từ trên đó đi xuống. Vô lý à! Đi xuống chứ không phải là Đi lên. Thấy không. Cũng giống như là, Má ngồi đây, Ba Má ngồi chỗ đẹp đẽ vậy, nhưng mà ông Phật xuất hiện ở kinh tế mới, ở đâu trong Tà-In, Tà-yêu gì đó, trong một cái khu mà chỉ cần một con ve, nó cắn cũng chết nữa, liệu hồn đó.

Mà Ổng xuất hiện ở đó, rồi Bà già ở ngoài này Bà già đi theo, thấy một người thuyết pháp hay quá, chưa biết là con mình mà. Thấy lên, hay quá! Thì mới đi xuống dưới. Thấy không, thấy không, thấy không, thấy không. Ông đó Ổng xuất hiện ngay tại nhà của Má để nói chuyện là hợp lý. Phật, bay lên Đao Lợi, thuyết pháp trên đó. Thấy hong. Còn cái này không. Ổng đi xuống Đâu Xuất hay là Ổng xuống chỗ nào đó, nhưng mà mẹ phải đi xuống lại. Mẹ phải đi xuống lại chỗ đó. Chẳng hạn như Đao Lợi thì Bả ở đâu đó, Bả hơi cao hơn chỗ đó, thành ra Bả phải tới chỗ đó Bả nghe. Nếu mà giải quyết được cái chuyện đó, thì anh là Phật. Còn nếu mà không biết, mình không biết, người ta hỏi "Tại sao vậy?" mà mình không biết, tức là mình chưa. Chưa đủ sức. Cái suy nghĩ của mình nó chưa đủ sức để chứng tỏ rằng mình ngang cơ với Ông đó. Ông đó Ổng làm, tại vì nghe nói rằng là: Mẹ của Phật phải đi xuống, đi tới đó, chứ đâu có phải là Phật phải thuyết bên trong nhà của Mẹ. Chẳng hạn như là, kiếm ra Mẹ rồi, thì bây giờ Phật tới chỗ đó, Phật thuyết pháp. Mẹ đang ngồi như vậy, Mẹ thấy Phật tới thuyết pháp. Mình thấy như vậy nó hợp lý hơn. 

Nhưng mà, trong kinh mà, nó có một chi tiết rất là nhỏ, tới giờ này cũng chưa ai biết luôn: Là tại sao Mẹ phải bỏ cái chỗ đang ở của mình mà đi tới chỗ đó nghe, hay là đi xuống mình không biết. Đi tới, đi xuống, mình chưa biết. Đại khái là họ phải di chuyển cái chỗ đó. Biết rằng trong cái loại đó, hể mà di chuyển, tức là già đi. Biết rằng là như vậy. Rồi, hết rồi đó, hết dữ kiện đó rồi đó.

Bây giờ suy nghĩ. Nếu mình suy nghĩ ra được, mình có công năng mình đẻ được ông Phật.

Chứ gì nữa! Tại vì cái Bà Hoàng Hậu đâu có tu hành gì đâu? Bả chỉ ăn hiền ở lành thôi mà.

Bả...thương thương chồng thôi mà.

Bà với chuyện An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt, Bả biết cái gì? Bả đâu có biết!

Bả chỉ một mực bả thương chồng Bả thôi. 100%. Nói như cô Nhàn nói "Con ấy à, con thương 100%. Con ấy à, con chỉ cho ai, là 100% luôn"

Ngon không? Mà Nhàn làm được. Nhàn nói vậy mà Nhàn làm được.

Cái đó nguy hiểm lắm đó. Cái đó là nguy hiểm lắm đó. Nhàn nói được mà Nhàn làm được là cái đó là nguy hiểm lắm! Không phải là chuyện đùa nữa. Tiền Thai Giáo! Hay hơn cái bài viết trong này!


Hết Trích

Mình xin trích một bài từ link bên dưới vào topic này:


Trích dẫn

Khi bàn về MÁ của Đức Phật, CáiGìRồiCũngSẽHết có phát hiện ra một chi tiết, mà tibu cứ lộn hoài:
[...]
 chết về Đạo Lợi ( do ông Phật đưa) --> xuống Đấu Xuất nghe pháp.
[...]
============
Thật ra:
Trong sách Đức Phật và Phật Pháp có nói về các cõi như sau:
Cõi dục giới gồm:

[Bắt đầu trích dẫn các cõi giới]
[...]
Trên bốn cảnh giới bất hạnh (duggati) ấy, có bảy cảnh giới hữu phúc (sugati). Bảy cảnh ấy là:

1. Cảnh Người (Manussa). [5]
Là một cảnh giới trong đó hạnh phúc và đau khổ lẫn lộn. Chư vị Bồ Tát thường chọn tái sanh vào cảnh nầy vì ở đây có nhiều hoàn cảnh thuận lợi để phục vụ và thực hành những Pháp cần thiết nhằm thành tựu Đạo Quả Phật. Kiếp cuối cùng của Bồ Tát luôn luôn ở cảnh người.

2. Cảnh Tứ Đại Thiên Vương (Catummaharajika).
Cảnh trời thấp nhất, nơi mà những vị Trời canh phòng bốn hướng lưu ngự cùng với đoàn tùy tùng.

3. Cảnh Đạo Lợi (Tavatimsa).
Tavatimsa có nghĩa là ba mươi ba. Có tên như vậy vì Đạo Lợi cũng là cung Trời của ba mươi ba vị, trong đó Trời Sakka (Đế Thích) là vua. Theo một tích chuyện, có ba mươi ba người kia do Magha (một tên khác của Trời Đế Thích) lãnh đạo, tình nguyện thực hiện nhiều công tác từ thiện. Cả ba mươi ba vị đều tái sanh vào cảnh nầy. Chính ở cung Trời Đạo Lợi mà Đức Phật giảng Vi Diệu Pháp cho chư thiên nghe trong ba tháng liền.

4. Cảnh Dạ Ma (Yama).
Yama có nghĩa cái gì tiêu diệt khổ đau, là tên cảnh giới của các vị Trời Dạ Ma.

5. Cảnh Đấu Xuất Đà (Tusita).
Theo nghĩa trắng, Tusita là dân cư có hạnh phúc, là cảnh giới khoái lạc.
Những vị Bồ Tát đã thực hành tròn đủ các Pháp cần thiết để đắc Quả Phật đều lưu ngụ ở cảnh giới nầy, chờ cơ hội thich nghi để tái sanh vào cảnh người lần cuối cùng. Bồ Tát Mettaya (Di Lạc), vị Phật tương lai, hiện đang ở cảnh Trời nầy chờ ngày tái sanh vào cảnh người để thành tựu Đạo Quả Phật. Hoàng hậu Maya (Ma Da), mẹ của Bồ Tát Siddhattha (Sĩ Đạt Ta), sau khi chết cũng tái sanh vào cảnh Trời Đấu Xuất Đà và từ đó sang cung Trời Đạo Lợi nghe Đức Phật giảng Vi Diệu Pháp (Abhidhamma).

6. Cảnh Hóa Lạc Thiên (Nimmanarati).
Cảnh giới của những vị Trời ở trong những cung điện to lớn, đẹp đẽ.

7. Cảnh Tha Hóa Tự Tại (Paranimmitavasavatti).
Cảnh giới của những vị Trời có khả năng tạo thêm những vị khác để phục vụ mình
[Hết trích dẫn về các cõi giới]

Vì vậy: MÁ của Đức Phật, đi xuống, nhưng từ Đâu Xuất xuống Đao Lợi để nghe thuyết pháp.

Tibu cám ơn CáiGìRồiCũngSẽHết đã đọc rất là kỹ.

Hết trích

Pháp giới nghĩa là gì vậy thầy?


Tibu: @Lê Đức Thiện: Niệm mà còn dựa vào sự ra vào của hơi thở là còn tập chưa đủ mạnh.   Mạnh hơn, là niệm không cần theo hơi thở.  Mạnh hơn nữa là tu sĩ chả còn niệm nữa mà:  Pháp giới cứ niệm Phật!
LDT: Vâng Thầy. Những lúc lấp ló chấm đỏ thì cái niệm quên hơi thở (ko theo hơi thở nữa). Nếu mà tập trung hơn nữa để ra chấm thì có khi quên câu niệm. Nhưng con hay bị hết hơi (đuối sức) ở đoạn ra đỏ lờ mờ.
Tibu: Do chưa quen thôi mà
091…8015: Pháp giới nghĩa là gì vậy thầy?
Tibu: Pháp giới? Là cái vùng không gian cả trong lẫn ngoài thân thể! Nó chỉ thể hiện khi mình siêng năng tu tập.