Tiền Định (được định trước)

Chuyện sở dĩ được định trước (tiền định) là: Vì nhân đã gieo hồi xa xưa. Còn Đức Phật khuyên tinh tấn tu hành là vì:
1.Về Giới: Mình không làm ác nữa và chuyên làm lành:
Chuyện này có hiệu quả lâu dài vì mình tích cực gây nhân tốt nên những chuyện tiền định ở những kiếp sau này, khi quả đã chín mùi, thì rất là tốt: Mình được "Lợi".
2.Về Định: Mình tích cực nhập Chánh Định theo kiểu *cần cù bù khả năng là: An trú niệm đằng trước mặt thì sẽ đem lại hạnh phúc trong lúc tập và sau đó nó đủ sức để lan toả cái hạnh phúc này vào những người thân cận mình, và sau cùng là một vài người hàng xóm. Sự nhập chánh định này còn có tính cách làm thay đổi tính tình của mình. Do vậy mà phải tinh tấn. Lợi nữa.
3.Về Huệ: Thì cái chót bẹt là mình biết được một tương lai gần (cái biết này sở dĩ có là vì mình đọc được cái *Nhân* qua cái chánh định. Và tất nhiên mình thấy luôn cái quả của nó cũng bằng sự nhập chánh định). Còn cái cao cấp thì mình rất là bình tĩnh khi gặp chuyện khó. Mà hễ mà mình bình tĩnh thì cả nhà bình tĩnh không làm bậy và không phải hối hận, vậy thôi.
Cái này thì quả là có phước lớn. Do vậy, nên tinh tấn vì chuyện này vừa có lợi cho mình và vừa có lợi cho bà con thì tội gì mà không làm.

Dâm Tính xuất hiện


Hiện tượng đề mục ra được hình nỗi (3D) là Chánh Định... đang ngự trị trong tâm của con.

Cái sai lầm của Tu Sĩ là:
Khi nhắm mắt, mà lại... nhìn quanh coi nó có 3D hay chưa?



Thật ra, để có cái 3D thì cái nhìn nên đứng yênđứng im ngay tại chỗ đã quy định mà thôi. Không có nhúc nhích, liếc ngang... liếc dọc này nọ. 



Lý do: Định lực mà! Có nghĩa là cái lực của sự... đứng im mà!
========
Đây là một sự vật lộn của Định Tâm và phàm tâm. Tập như vậy là mệt lắm! 



Tinh Khí Thần sẽ được dồn lại và đốt cháy trong công phu đầy tính kỹ thuật này đó nghe.



Phân tích theo kiểu chẻ sợi tóc làm tư:
1. Khi Tu Sĩ ngưng tập sau khi Tinh Khí Thần đang được hội tụ lại thì > Dâm Tính xuất hiện
2. Dâm tính sẽ bớt hơn khi có kèm theo các hiện tượng "Cận Định"
3. Dâm tính sẽ hết khi đề mục xuất hiện 3D.

 -Trích Dẫn :Thật ra, để có cái 3D thì cái nhìn nên đứng yên, đứng im ngay tại chỗ đã quy định mà thôi. Không có nhúc nhích, liếc ngang... liếc dọc này nọ.

Lý do: Định lực mà! Có nghĩa là cái lực của sự... đứng im mà!
========
Đây là một sự vật lộn của Định Tâm và phàm tâm. Tập như vậy là mệt lắm!

Tinh Khí Thần sẽ được dồn lại và đốt cháy trong công phu đầy tính kỹ thuật này đó nghe.

Phân tích theo kiểu chẻ sợi tóc làm tư:
1. Khi Tu Sĩ ngưng tập sau khi Tinh Khí Thần đang được hội tụ lại thì > Dâm Tính xuất hiện
2. Dâm tính sẽ bớt hơn khi có kèm theo các hiện tượng "Cận Định"
3. Dâm tính sẽ hết khi đề mục xuất hiện 3D
Phần này phần dẫn đến câu hỏi sau đây
Trích dẫn
        * Nói kỹ chổ này cho con hiểu với : vì con đang tập cái kiểu đứng im này nhưng nói ra xấu hổ vì tự nhiên cái nhìn con chuyển hướng vô những chổ không đáng nhìn .
Chi tiết "kỹ thuật quán này" rất quan trọng. 
Ông bà có nói: 
Cặp mắt là cửa sổ của linh hồn. 

Cho nên hể mà "cái nhìn" nó hướng vô những chỗ không đáng nhìn" là cái tâm của mình đang loạn (tuy rằng rất là ít!Vì có lúc nó loạn đến độ, không thể nào nhắm mắt được luôn!). Nhưng so với "cái ý của sự đứng im" thì nó còn đang cục cựa (loạn tâm).
========
Bây giờ là bàn về chuyện gì xảy ra khi Tu Sĩ Gạo Cội tập:
Trước khi tập: lúc nào cũng nên soạn trước chương trình tập là như thế nào?
Khi đang tập: cứ theo y như trên đó mà làm.

Không vì lý do gì mà làm sai lệch hướng công phu đã soạn trước này.

Và cứ vậy mà tiến thì chẳng mấy chốc "em nó" hiểu ý của mình khi tập!
Một khi đã hiểu thì "em nó" cứ vậy mà làm tới cho tới khi ra được đề mục mới thôi.
========
Chi tiết sau đây, coi vậy mà cứ bị vấp hoài Grin Grin Grin

Bởi vì khi đề mục nhá lên một cái (sách vở: xuất hiện trong một sát na) thì cái tâm (vốn nhiều chuyện): la ối lên một cái!

Thế là đề mục lại mất tiêu Wink

========
Vậy là lại hỳ hục làm lại từ đầu!
Tuy nhiên, thay vì im lặng mà làm thì tâm phàm này lại chế chiêu:

Lần này thì cái tâm nó lại trông ngóng cái đề mục "sao lại không xuất hiện cà?"

Tai họa là: thay vì im lặng mà tập thì cái tâm nhiều chuyện lại cứ trông ngóng cái đề mục!

Vậy là đề mục trốn luôn! Grin Grin Grin 

Nếu không trông ngóng thì đề mục xuất hiện lại liền.

Trích dẫn
Con nghe bài sám hối do thầy và các bạn trên đạo tràng có lúc mình phải lẩm bẩm đọc sám hối cái này ,nhưng bây giờ đọc được cái đoạn này con cần phải hiểu rỏ nó để vượt qua nó ,thầy khỏe giúp con với ,sám hối có kết quả thầy ạ .con chào thầy .chào cô (bắt chước em TLT.)
Thì lâu lâu cứ nhớ nhắc cái tâm là: Khi nào em tập thì cứ lo tập thôi. Còn chuyện ra hay không ra là chuyện của "nghiệp quả" (Hoặc là chuyện Trời Đất).