Tu cho kiếp nào?

Đang còn sống, tức là còn không khí để thở...
Là còn đang bị một trong... bốn mũi tên tẩm thuốc độc. Bốn mũi đó chưa một lần bắn trật. Đó là: Sinh > Lão > Bệnh > Tử.

Như vậy, khi còn sống: Có những phản ứng chung chung như sau:

A. Phản ứng thông thường gọi là Văn Minh, Văn Hóa... là sinh hoạt như mọi người:
Lớn lên, cua gái/trai, lập gia đình và làm việc... khi nào chết thì tính sau.

B. Phản ứng bất thường là: 
Nên tìm cách hơn người! Trên mọi lãnh vực mình buộc phải hơn người:
Y phục         > Hơn người ở chỗ, áo đang còn mới nguyên... quăng chợ đồ cũ, hoặc đem đi cho người khác... lý do. không hợp thời trang!
Ăn uống       > Ăn phân nửa... bỏ phân nửa! Uống phân nửa... bỏ phân nửa. Chỉ để... chứng tỏ mình sang trọng.
Lập gia đình > làm sao mà có chuyện... ôm một thân thể lâu tới già được? Bộ không ớn à! Ớn thì cứ bỏ... như mọi người! 
Lập nghiệp   > Một con người hoàn hảo thì phải có một công việc hiển hách, theo kiểu ngồi mát ăn bát vàng!!! Ra ngoài đường thì không có vụ nói là hiện nay tui đang làm việc... muốn mửa ra máu!!! Mà là... làm văn phòng Hạ Nghị Viện. Con tui đang làm/học ở... Hàng Lâm Viện...

C. Phản ứng bình thường:
Nhìn đâu cũng thấy hư (nếu đó là một món đồ)
Nhìn đâu cũng thấy chết (nếu đó là một sinh vật)

Nhìn mình thì rồi cũng chết!

Nhìn quanh, rất nhiều người với các chức vụ quan trọng, ý là thành công trong đời sống... trước khi chết: Họ vẫn sợ.
Nhìn quanh, rất nhiều người với các chức vụ tầm thường, ý là thất bại trong cuộc sống... trước khi chết: Họ cũng sợ.
Thông thường: Khi có người chết thì có chia buồn, phân ưu... để tang! Mặt thì lo buồn, mất đi tiếng cười.

==================
Câu hỏi là có một lối thoát nào không?
==================

Đi chùa, khi có ai chết... thì chính thầy chùa nói đôi lời chia buồn với gia đình!

Đi nhà thờ, khi hát rõ ràng, chắc ăn là: "Cùng Vui Lên... này nọ", nhất là câu kinh: Được Thấy Mặt Chúa Sáng Láng Vui Vẻ Vô Cùng Amen!

Nhưng thực tế, khi gặp có một ai chết thì cũng chỉ là: 
Sau đây là đôi lời chia buồn với gia đình anh chị...

==================
Suy nghĩ: 
Hệ thống này lo về cái chết mà vẫn cứ phải chia buồn...
Như vậy...
Nó có một cái gì "Không Ổn" đây!
==================

Rồi chuyện gì phải đến... đã đến cho tibu:
Sau khi tiếp sức cho Má di dân qua Mỹ... thì Má chết sau đó một tuần! Bệnh Ung Thư Tử Cung, di căn qua Gan.

==================
Một nửa bầu trời bị sụp đổ!
==================

Tuy nhiên, nhờ vào An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt cho nên tibu bình tỉnh độ Má lên A Di Đà Phật... quả vị Thượng Phẩm Trung Sanh. Lúc mà tibu không hiểu kinh Phật Giáo ra sao luôn!

Má đã lên tới đây: tibu... toe toét cười luôn!

Nhận xét bà con trong xóm:
Mọi người ái ngại nói nho nhỏ với nhau là:
- - Thằng ti nó bị khùng rồi hay sao đó! Má nó chết mà nó tươi rói, cười vui hớn hở... quên để tang luôn!
- - Bà nhìn cặp mắt cuả nó kìa! Sao nó sáng quắt vậy? Chắc là nó điên thật rồi!!! 
Trạm trưởng Trạm Y Tế Phường 3 đến thăm và kinh ngạc hết sức khi thấy tibu đang chuyện trò tiếu lâm với bạn bè! Cô nhận xét:
- - Coi anh ti kìa! Ai chết, chớ không thể nào là Má ảnh chết được! Tang chế gia đình gì mà... tiếu lâm vậy?
=================
Đó là phản ứng... bình thường đó.
================= 
Còn tớ chết thì... bàn tán làm gì! Nó chưa tới mà! Grin Grin Grin
=================

Như vậy, hiển nhiên là tibu thấy một cái gì đó rồi!

Tầm ảnh hưởng:
Hiện nay, trong khi vui câu chuyện thì các anh, các chị nói là sau khi chết thì là... chia buồn hay là chia vui?
Cả nhà biểu quyết đó là Chia Vui!

Các anh chị ở đây là: ở gần tibu. Còn ở xa thì... vẫn phải chia buồn chớ!!! Roll Eyes Roll Eyes Roll Eyes