Cách tu tập để tăng trí nhớ


ASK: Làm như vậy là gian lận mất rồi Grin Hehehehe
Tibu: Không hẳn như vậy đâu  Grin Grin Grin Khi mình tu hành thí tâm thanh tịnh. Khi mình học bằng sức của mình thì tâm nó lại loạn động (vì mình nạp vào bằng trí thông minh của mình).
Như vậy cuộc sống sẽ là:
Thanh tịnh (do tu tập) + Loạn động (do suy nghĩ, học bài,...); và chu kỳ cứ thế mà diễn tiến. Nói như vậy thì chưa có gì là rõ lắm đâu!

Ví dụ thứ hai:
Như xe đang thắng (hiện tượng như là đang tu hành, tâm thanh tịnh).
Bổng nhiên tài xế rồ ga và phóng xe với vận tốc nhanh cả trăm cây số một giờ (đây là lúc học bài, suy nghĩ, tính toán tóm lại là lúc không tu hành).
Và sau đó là gặp đèn đỏ và thắng lết bánh ngay giữa ngã tư! Rồi lại de xe lại và chờ tới lúc khác để phóng xe chạy tiếp (tức là sau khi học xong thì tâm nó loạn động và từ đó tu sĩ tìm cách điều chỉnh cho tâm nó yên lặng lại)...

Với thí dụ này thì chiếc xe chẳng mấy chốc tan tành.

Mà mình cứ làm như vậy cả năm trời thì còn gì là cái tâm thức?

Chưa bị điên là may lắm rồi!

Bây giờ nhìn vào cách học thứ hai:
Từ đầu đến cuối đều dùng công phu mà học bài.
Chỉ có khác chăng là cái màn tivi nó nằm ngang (vì là coi chuyện đời).
Sau khi coi xong thì chỉ qua một niệm là màn tivi dựng đứng lên và tâm thức lúc nào cũng tập dợt, lúc nào cũng thanh tịnh và không hề có rối loạn!

ASK:
Thầy ui, màn TV là với mấy Nhí yêu dấu Grin
Còn tụi con (học sinh, sinh viên, những người làm nghề lao động trí óc) thì phải làm sao?
Chuyện này có vẻ làm trì trệ công phu tu tập quá. Hic...
Có cách nào giải quyết cho tu sĩ cận định và chánh định con yếu không Thầy ?


Tibu:
Có cách! Thế mới hay chớ: Grin Grin Grin
Nhưng không phải là dể dàng theo kiểu: Cây đủa thần trong chuyện Thần Tiên đâu đó nghe Grin Grin Grin

Dụng cụ:
Hai con mắt (là tốt nhất)

Thời gian:
Khi đi ngủ

Cách tập:
Nhắm mắt lại và nhìn lé lên phía trán

Hiện tượng:
Nếu là đúng sẽ thấy một cục tròn, phát sáng màu trắng.

Ngủ như thế này luôn (có nghĩa là ngủ mà vẫn nhìn lé lên phía trán)

Tác giả:
Lảo ông: Phước Nhỏ (PN) (tibu là Phước Ù).

Hiệu quả:
PN có một trí nhớ trời cho:

Khi đi chụp hình, PN không có sổ tay để ghi như là:
Tên khách sạn.
Số phòng

Địa điểm giao hình
Thời gian giao hình

Nhận dạng người chụp khi người này đã leo lên xe khách!

TG:
Theo kinh nghiệm Tg, nó sẽ nặng cái trán lắm đó.
Chịu không nỗi thì hạ xuống một chút.
Quen rồi thì đưa lên lại.

Nhân đây, anh Hai cho Tg xin hỏi.
1- Khi tập, tu sĩ nhắm mắt lại và an trú cái thấy ngang với tầm nhìn đằng trước mặt.
Sau khi ổn định cái thấy này rồi, tu sĩ niệm, niệm và quán đề mục hay chỉ quán đề mục.
Khi mới tập tu sĩ sẽ thấy cái trán hơi nằng nặng
2- Khi tập, tu sĩ nhắm mắt lại, đưa cái thấy và an trú nó giống như trên.
Rồi từ từ đưa nó lên phía ajina, an trú cái thấy ở đó, phóng ngang ra đằng trước và tập giống như trên.
Cái trán sẽ nặng hơn

Tg kiểm tra thì với cách thứ 2. tu sĩ dễ nhập Định hơn cách 1.
Có lẽ do đề mục ở vị trí đó làm nặng cái trán hơn nên tu sĩ dễ tập trung hơn.

Tập kiểu 1, tu sĩ thấy.
Tập kiểu 2, tu sĩ cũng thấy.
Như vậy có sự khác biệt gì giửa hai cái thấy này không ?


Tibu:
Đúng 100% Grin Grin Grin

Nó dể hơn là vì diễn tiến của nó đi từng bước một: Để ý là: Tu Sĩ bắt đầu bằng cái tầm nhìn ngang. Qua Bước thứ hai, với cách đưa từ từ tầm nhìn lên cao ngang với Ajna.
Nhận xét:
Khi thực hiện thứ lớp như trên, với trình tự nhi tiến: Từ dể tới khó, thì sự tập trung không bị cà giựt! Tâm lý được thỏa mãn 100%, cho nên chuyện Nhập Định được dể dàng hơn là lẽ đương nhiên Grin Grin Grin

Còn cách kia (cách 1) thuộc về cây nhà lá vườn cho nên khó nhập định hơn Grin Grin Grin
Trích dẫn
Có lẽ do đề mục ở vị trí đó làm nặng cái trán hơn nên tu sĩ dễ tập trung hơn.
Đoạn này đã được phân tích một cách kỹ lưỡng ở trên rồi.
Trích dẫn
Tập kiểu 1, tu sĩ thấy.
Tập kiểu 2, tu sĩ cũng thấy.
Như vậy có sự khác biệt gì giửa hai cái thấy này không ?
Tập cách 1: Chỉ là cách chữa lửa để trong một thời gian ngắn, người tập có thể tập trung được với cường độ vừa đủ để học bài cho dễ dàng mà thôi.

Tập cách 2: Là bài tu tập, nó có công năng là làm cho Tâm lý được thõa mãn cho nên tình trạng Nhập Chánh Định được khai triễn tối đa!

Với cú sút bất ngờ này của trigia, bà con sẽ hiểu rõ hơn:
Khi làm cái gì thì cũng nên làm từng bước một.
Không nên nhảy cốc, theo kiểu đốt giai đoạn, luồn lách,...

Source:   topic : mùa thi tới rồi  
http://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=5188.0;topicseen

LIbido


Ask: Thầy coi dùm con sao dạo này tham dục nó lại nổi ghê như vậy ?
Anwer:
Tiếng Tây nó gọi là: Libido đó. Không có cái này là xìu xìu ểnh ểnh nữa nạt nữa mở, lương ương không giống ai.
Chuyện này xảy ra do sức khỏe trên trung bình.

Như vậy là nên vui hay là nên buồn?

Câu trả lời muôn thủa là nên vui. Grin Grin Grin

Nói cho đúng danh từ gian hồ thì bình xăng ta còn đầy, ta có quyền đi xa mà không sợ nó xuống sức.

Bây giờ chỉ còn tìm cách dùng năng lượng này để tiến tu mà thôi.

Tibu thì tinh nghịch chuyện này vô cùng Grin Grin Grin Nhớ hồi xa xưa, tibu cũng đặc câu hỏi là mình là hậu sinh khả ố mà "nó còn đòi hỏi như vậy thì Bổn Sư của mình ra làm sao ta"?

Và dĩ nhiên, tibu giử giới như một Đức Phật trong vòng ba tháng và sau đó dùng màn tivi coi cái chuyện của Ngài vào lúc mà Ba của Ngài họp bộ tồng tham mưu đưa ra kế hoạch làm cho Ngài bị tiêu hao tinh lực (với ý đồ là không cho Ngài có thời giờ tính chuyện đi tu!).

Kế hoạch được thi hành cấp tốc, cảnh ăn chơi, trước tiên là được hoạch định và dự trù là không được quá lố, nhưng sau đó... chuyện nhất dạ đế vương xảy ra càng ngày càng nhiều! Với một vận tốc chóng mặt!
Lý do:
Vì sức khỏe của Ngài quá là siêu phàm! Tình hình được báo cáo về tổng tham mưu là: Hình như Ngài không biết mệt là gì cả!!!
[...]
tibu kiểm duyệt chỗ này vì đây là chỗ công chúng vào coi quá nhiều!
[...]
Với sức khỏe cở đó thì chuyện Ngài nhịn đói 6 năm mà không ăn thua thì cũng là chuyện thường!

Cái hay của Ngài là Ngài dồn hết sức lực của Ngài vào công việc tu hành! Bao nhiêu cái kỳ kỳ, khó chịu... Ngài đều dồn vào việc ngồi xếp bằng để dợt! Ngài ăn uống như chim (có nghĩa là non nửa nắm tay thức ăn là cùng), phần còn lại Ngài rải ra cúng dường các chúng hữu tình quanh chỗ Ngài tu hành.

Tuy là ăn uống ít oi như vậy nhưng sức khỏe của Ngài vẫn là vô địch như thường!

Kết Luận:

Chỉ còn con đường độc nhất là lo tu hành!
Không lo nhìn ngang nhìn dọc cái gì nữa hết!
Vì đây là sức khỏe do bao nhiêu là thiện pháp nó cô đọng lại trong kiếp này!

Làm người đã là khó, nhưng là một con người dư năng lượng như vậy cũng được gọi là hiếm có! Tui mình nên theo bước chân của Đức Bổn Sư mà dợt nhiều vào một khi có biểu hiện của sự dư sức khỏe Grin Grin Grin

Và ai cũng vậy hết!
Không có đầy đủ libido thì không làm ăn gì được!

Nên nhớ là như vậy nghe Grin Grin Grin
Source:  http://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=8364.25;topicseen