Phước báu mình mà không đủ mà chơi Tiền Thai Giáo !

Thì mình nói rằng là 'Cái Tiền Thai Giáo anh đọc kỹ cái chỗ cái đoạn đầu đó.

Cái phước báu mà không đủ. Phước báu mình mà không đủ, mà mình chơi, có nghĩa rằng là đẻ ra ông Phật đó, Da-du-đà-la Ma-ha gì đó Ma-ha-bà-già Bà-già gì đó...' Bà mẹ của Phật Thích Ca, người hiền hòa, rất là đạo đức, rất là suy nghĩ về mặt này.

Bà làm những công việc, và chỉ cần nhờ người khác 
- -‘Ê, làm này, làm kia' thì người ta sẵn sàng làm.

Nhưng mà không, Bả vẫn làm, Bả im lặng bả làm. 
Thì người ta nói 
- -‘Sao, sao, sao, sao Hoàng Hậu làm vậy?' Thì cực chẳng đã Bả mới đứng lên, chứ không phải Bả đứng lên đâu. 
Bà nói chứ 
- -‘Ờ, thì cũng làm giống như anh em thì để tui làm.'

Thì cái hành động của Bả như vậy đáng lý ra là dùng cái quyền hành để mà xử lý thì Bả dùng cái tình thương xử lý. Thành ra tiếng thơm của Bả rất là nhiều người biết mà Bả thương ông chồng Bả thật sự.

Thành ra Ông Thích Ca Ổng xuống.

Chỉ có đơn giản vậy thôi. Bả thương thật sự ông chồng đó. 
Thương nhiều lắm, nhưng mà vì Bả hiểu rằng là vì chính trị thành thử ra là Ổng phải làm như vậy thôi. Bả kiếm cái cách, tại vì Bả sống trong cái nghịch cảnh mà. Bả kiếm một cái suy nghĩ để Bả bênh vực chồng Bả trong khi đó chồng có thể là vừa mới lấy về chơi được một lần, hai lần xong rồi quên luôn rồi. Vậy là chơi, toàn là chơi ở đâu không à. Chứ đâu có ở nhà. Về nhà là đừ rồi. Hết nghi thức. Mà hết nghi thức là chỉ có đừ rồi.

Cái phòng ngủ Bả với Ổng là cái chỗ đó không có nghi thức nữa, không có ai dòm ngó nữa hết, không có còn ngon ngon, giựt giựt giựt giựt nữa. Dế nó đã đừ rồi. Thành ra là cái chỗ đó nó không có nghi thức. Thành ra là cái sự thật nó hiện ra trong đó.

Thành ra là Bả vẫn thương chồng Bả 100%. Do cái tình trạng 100% đó, phật Thích Ca ra đời.

Ghê không!

Mà phật Thích Ca ra đời làm chuyện gì?

Lại thấy má mình, Đức Phật lúc đó là ông Tiên mà, Phật đâu có thấy chết chóc gì đâu chứ: 
- -‘Trời ơi, sống đây sống làm gì. Thôi, dọn Bả lên trên Đao Lợi.'

Cái đó là suy nghĩ rất đúng. Suy nghĩ rất là đúng! Ngài đưa má lên Đao Lợi thì bên kia (bên đời) phản ứng liền.

Thấy không, con thấy làm đúng nhưng mà cái phản ứng cuộc đời nói kêu

- -‘Ê chết cha, Vừa sanh ra mà Má bị chết hả? Nhà có vấn đề.'

Đó, thấy không?

Và Vua cha cho ra một thủ đoạn: 
- -‘Ê, lập tức tìm ra một cái kế để mà phá vỡ cái vụ đẻ ra quỷ, ra yêu! Nếu không là chết cha mình.'

Thành ra hệ thống quân sư tìm ra giải pháp:
- - 'Không, Phật đi trên hoa sen!'

Nó dựng lên cái chuyện. Chuyện dựng lên rồi thì…
- -’Mày tin không? Tin không?' 
- -‘Không tin? 
Cắt! Tối có người tới cắt! Vậy thôi. 
- -‘Tin không?' 'Tin.' 
- -‘Tin, đừng có lén phén nha chú! Chú lén phén là cắt à! Tự nhiên bị mất à. Bóc hơi, cho nó bóc hơi. Dân chúng Sợ thấy bà! 
Tới giờ này vẫn còn ghi. Sợ đến tới giờ này vẫn còn ghi.

Cái chuyện vô lý mà vẫn còn ghi.

Nó ghê không.

Thành ra là con thấy: cái ác pháp nó gần liền với cái thiện pháp. Nó đứng kế bên.

Mà trong khi đó là Đức Phật làm đúng. Nhưng mà Ngài lại bị mang tiếng là má nó chết là vì trong gia đình Hoàng Tộc có con quỷ sinh ra.

Ghê không. Con thấy ở trong đó nó đảo lộn tùm lum. 
Ác không. Chứ đâu phải dễ đâu. Đâu phải dễ!

Còn chuyện nữa là:
Tại sao mà Đức Phật lại tới Đâu Xuất nói chuyện với Mẹ, mà không lên Đao Lợi?
Là vì Mẹ ở Đao Lợi mà sao Ngài không lên Đao Lợi, nói chuyện luôn đi, Ổng xuống Đâu Xuất làm cái gì?

Ai trả lời được câu đó, Ông đó là Ông Phật cha nó rồi!

Tại vì Ổng biết được nguyên tắc. Nguyên tắc tâm lý nó như thế nào. Bây giờ con hỏi là 'Tại sao ông Phật Thích Ca không lên Đao Lợi Ổng nói chuyện thẳng luôn cho Má luôn? Chứ mà nói chuyện ở dưới Đâu Xuất để mà Má đẻ ra mình, bấy giờ còn phải đi xuống dưới Đâu Xuất để mà ngồi mà nghe. Tại sao? Bộ tình cờ vậy hả? Vừa phải thôi. Đừng có nói chuyện tình cờ trong đó.' Trả lời được câu đó: là Phật! Tại vì mình tính ra được cái hậu quả của ông Phật xuất hiện ra. Ổng ra đời Ổng ảnh hưởng như thế nào.

Hồi xưa giờ, Ảnh "thưa Má" không à. Ảnh "thưa Mẹ" "thưa Má" không à. Chứ Ảnh đâu có làm cái chuyện mà Má phải đi từ trên đó đi xuống. Vô lý à! Đi xuống chứ không phải là Đi lên. Thấy không. Cũng giống như là, Má ngồi đây, Ba Má ngồi chỗ đẹp đẽ vậy, nhưng mà ông Phật xuất hiện ở kinh tế mới, ở đâu trong Tà-In, Tà-yêu gì đó, trong một cái khu mà chỉ cần một con ve, nó cắn cũng chết nữa, liệu hồn đó.

Mà Ổng xuất hiện ở đó, rồi Bà già ở ngoài này Bà già đi theo, thấy một người thuyết pháp hay quá, chưa biết là con mình mà. Thấy lên, hay quá! Thì mới đi xuống dưới. Thấy không, thấy không, thấy không, thấy không. Ông đó Ổng xuất hiện ngay tại nhà của Má để nói chuyện là hợp lý. Phật, bay lên Đao Lợi, thuyết pháp trên đó. Thấy hong. Còn cái này không. Ổng đi xuống Đâu Xuất hay là Ổng xuống chỗ nào đó, nhưng mà mẹ phải đi xuống lại. Mẹ phải đi xuống lại chỗ đó. Chẳng hạn như Đao Lợi thì Bả ở đâu đó, Bả hơi cao hơn chỗ đó, thành ra Bả phải tới chỗ đó Bả nghe. Nếu mà giải quyết được cái chuyện đó, thì anh là Phật. Còn nếu mà không biết, mình không biết, người ta hỏi "Tại sao vậy?" mà mình không biết, tức là mình chưa. Chưa đủ sức. Cái suy nghĩ của mình nó chưa đủ sức để chứng tỏ rằng mình ngang cơ với Ông đó. Ông đó Ổng làm, tại vì nghe nói rằng là: Mẹ của Phật phải đi xuống, đi tới đó, chứ đâu có phải là Phật phải thuyết bên trong nhà của Mẹ. Chẳng hạn như là, kiếm ra Mẹ rồi, thì bây giờ Phật tới chỗ đó, Phật thuyết pháp. Mẹ đang ngồi như vậy, Mẹ thấy Phật tới thuyết pháp. Mình thấy như vậy nó hợp lý hơn. 

Nhưng mà, trong kinh mà, nó có một chi tiết rất là nhỏ, tới giờ này cũng chưa ai biết luôn: Là tại sao Mẹ phải bỏ cái chỗ đang ở của mình mà đi tới chỗ đó nghe, hay là đi xuống mình không biết. Đi tới, đi xuống, mình chưa biết. Đại khái là họ phải di chuyển cái chỗ đó. Biết rằng trong cái loại đó, hể mà di chuyển, tức là già đi. Biết rằng là như vậy. Rồi, hết rồi đó, hết dữ kiện đó rồi đó.

Bây giờ suy nghĩ. Nếu mình suy nghĩ ra được, mình có công năng mình đẻ được ông Phật.

Chứ gì nữa! Tại vì cái Bà Hoàng Hậu đâu có tu hành gì đâu? Bả chỉ ăn hiền ở lành thôi mà.

Bả...thương thương chồng thôi mà.

Bà với chuyện An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt, Bả biết cái gì? Bả đâu có biết!

Bả chỉ một mực bả thương chồng Bả thôi. 100%. Nói như cô Nhàn nói "Con ấy à, con thương 100%. Con ấy à, con chỉ cho ai, là 100% luôn"

Ngon không? Mà Nhàn làm được. Nhàn nói vậy mà Nhàn làm được.

Cái đó nguy hiểm lắm đó. Cái đó là nguy hiểm lắm đó. Nhàn nói được mà Nhàn làm được là cái đó là nguy hiểm lắm! Không phải là chuyện đùa nữa. Tiền Thai Giáo! Hay hơn cái bài viết trong này!


Hết Trích

Mình xin trích một bài từ link bên dưới vào topic này:


Trích dẫn

Khi bàn về MÁ của Đức Phật, CáiGìRồiCũngSẽHết có phát hiện ra một chi tiết, mà tibu cứ lộn hoài:
[...]
 chết về Đạo Lợi ( do ông Phật đưa) --> xuống Đấu Xuất nghe pháp.
[...]
============
Thật ra:
Trong sách Đức Phật và Phật Pháp có nói về các cõi như sau:
Cõi dục giới gồm:

[Bắt đầu trích dẫn các cõi giới]
[...]
Trên bốn cảnh giới bất hạnh (duggati) ấy, có bảy cảnh giới hữu phúc (sugati). Bảy cảnh ấy là:

1. Cảnh Người (Manussa). [5]
Là một cảnh giới trong đó hạnh phúc và đau khổ lẫn lộn. Chư vị Bồ Tát thường chọn tái sanh vào cảnh nầy vì ở đây có nhiều hoàn cảnh thuận lợi để phục vụ và thực hành những Pháp cần thiết nhằm thành tựu Đạo Quả Phật. Kiếp cuối cùng của Bồ Tát luôn luôn ở cảnh người.

2. Cảnh Tứ Đại Thiên Vương (Catummaharajika).
Cảnh trời thấp nhất, nơi mà những vị Trời canh phòng bốn hướng lưu ngự cùng với đoàn tùy tùng.

3. Cảnh Đạo Lợi (Tavatimsa).
Tavatimsa có nghĩa là ba mươi ba. Có tên như vậy vì Đạo Lợi cũng là cung Trời của ba mươi ba vị, trong đó Trời Sakka (Đế Thích) là vua. Theo một tích chuyện, có ba mươi ba người kia do Magha (một tên khác của Trời Đế Thích) lãnh đạo, tình nguyện thực hiện nhiều công tác từ thiện. Cả ba mươi ba vị đều tái sanh vào cảnh nầy. Chính ở cung Trời Đạo Lợi mà Đức Phật giảng Vi Diệu Pháp cho chư thiên nghe trong ba tháng liền.

4. Cảnh Dạ Ma (Yama).
Yama có nghĩa cái gì tiêu diệt khổ đau, là tên cảnh giới của các vị Trời Dạ Ma.

5. Cảnh Đấu Xuất Đà (Tusita).
Theo nghĩa trắng, Tusita là dân cư có hạnh phúc, là cảnh giới khoái lạc.
Những vị Bồ Tát đã thực hành tròn đủ các Pháp cần thiết để đắc Quả Phật đều lưu ngụ ở cảnh giới nầy, chờ cơ hội thich nghi để tái sanh vào cảnh người lần cuối cùng. Bồ Tát Mettaya (Di Lạc), vị Phật tương lai, hiện đang ở cảnh Trời nầy chờ ngày tái sanh vào cảnh người để thành tựu Đạo Quả Phật. Hoàng hậu Maya (Ma Da), mẹ của Bồ Tát Siddhattha (Sĩ Đạt Ta), sau khi chết cũng tái sanh vào cảnh Trời Đấu Xuất Đà và từ đó sang cung Trời Đạo Lợi nghe Đức Phật giảng Vi Diệu Pháp (Abhidhamma).

6. Cảnh Hóa Lạc Thiên (Nimmanarati).
Cảnh giới của những vị Trời ở trong những cung điện to lớn, đẹp đẽ.

7. Cảnh Tha Hóa Tự Tại (Paranimmitavasavatti).
Cảnh giới của những vị Trời có khả năng tạo thêm những vị khác để phục vụ mình
[Hết trích dẫn về các cõi giới]

Vì vậy: MÁ của Đức Phật, đi xuống, nhưng từ Đâu Xuất xuống Đao Lợi để nghe thuyết pháp.

Tibu cám ơn CáiGìRồiCũngSẽHết đã đọc rất là kỹ.

Hết trích