Lời khuyên của Thầy Hai Lúa


Hehehe cái bánh tâm linh là cái bánh to kinh hồn lắm. Tu sĩ, khi mới tu thì chỉ là con chuột lắc Cho nên chỉ tính chuyện gặm từ từ.
Chỉ sau này, khi thành "
chuột khủng long" thì mới có khả năng táp phát nào ra phát đó

Trong chuyện này, sau này con sẽ thấm thía cái việc là:
Đối với "định luật thiên nhiên" thì hoặc là con theo nó, hoặc là con sẽ bị nó dạy cho con những bài học đích đáng (khi con làm sai).

Đặc điểm là:
Định luật này không bao giờ nó báo trước cái gì cả. Và nó không bao giờ tha thứ.

Lời khuyên là con:
1. Giử giới luật
2.
Kiểm tra tư tưởng liên tục.
3. Thiền định
Riêng điều thứ hai:
Vì là con đang đi trên con đường làm "người hiền" cho nên lúc nào con cũng có thể thấy và hiểu:
Trong một vấn đề, lúc nào cũng có hai cái mặt chính:
Mặt thiện, và mặt ác.

Hể mà thấy
đó là Ác thì con tìm cách bỏ ngay, và bỏ sớm chừng nào hay chừng đó.
Hể mà thấy
đó là Thiện thì con làm, và làm càng nhiều chừng nào thì càng hay chừng đó.

Con sẽ làm cho tới khi nào có một vị Thầy thứ thiệt nói với con là:
"Thôi, con không nên làm nữa vì lý do này, lý do kia! Thì lúc này con mới nghe theo lời thầy và thôi làm."
Nhớ đó nghe con.


--------
1. Có người do phước báu kém: Nên cứ bị ở ngay vùng "Biên Địa" hoài thôi.
Gọi là "vùng biên địa": Khi người này cứ gặp trắc trở trên nhiều lảnh vực và nhất là trong việc tu hành.

Thông thường là do thói quen hay sân hận, ghen ghét của tu sĩ mà sanh ra chuyện này... 

Tất nhiên, tu sĩ có thể là đổ lổi do gặp phải tính tình người này, người nọ nó quá tệ đi! Cho nên tu sĩ mới thành ra như vầy, như kia (có nghĩa là tu sĩ cũng đầy sân hận luôn).
Với cách giải quyết vội vàng như vậy:
Câu chuyện tu hành này sẽ không bao giờ thành công với lý luận theo thói quen là hay đổ lổi cho nhau như trên.

Như vậy, lý luận đúng nhất là giữ giới luật:
Tu sĩ không làm theo thói quen củ tức là: Tu sĩ không làm theo thói quen là sân hận, ganh ghét, này nọ nữa!!!...

Thời gian bớt Nghiệp thì... tùy:

Tibu bỏ ra 10 năm chữa bệnh thí cho thiên hạ để đứa con gái rụ (gái diệu) tránh khỏi chuyện bị hiếp vào lúc 7 tuổi. Và đã làm được. Tibu theo công thức "đức năng thắng số" của ông bà mình.
Khi làm là y như là nô lệ chuyên nghiệp. tibu sống như là một huyền thoại trên Đà Lạt...

Như vậy, trừ trường hợp cởi ngựa xem hoa, hay tu tập ở cái miệng không mà thôi... 

Khi mà đã biết đó là nghiệp thì chỉ còn cách vui vẻ mà trả nghiệp.

===============

Nói như vậy thì lúc nào trả nghiệp cho có hiệu quả? 
Có thể có hai trường hợp:
Tibu dùng chữ "có thể" là vì để làm chuyện này thì đòi hỏi cố gắng cá nhân nhiều ghê lắm thì mới có thể làm được. Còn không thì nó cứ kéo dài, rồi kéo dài như hiện tại tu sĩ đang bị.

1. Có thời gian để trả và có dụng cụ để sữa

Có thời gian, và có đồ nghề thì chuyện trả nghiệp rất là ổn định: 
Y như lúc xe bị hư bên lề đường, lúc này:
a. Tài xế thắng xe lại
b. Chêm thêm cục canh cho chiếc xe không có chuyển động, 
c. Sau đó mới tính chuyện sữa xe một cách an toàn được

Lúc này trả nghiệp thông thường là được.

Câu chìa khóa là: Y pháp phụng hành, không chế chiêu.
====================================================
Lời bàn:

a. Tài xế thắng xe lại: Buông cái thói quen củ bằng mọi giá (như là thay đổi thói quen xấu như là sân hận, ganh ghét,...
b. Chêm thêm cục canh cho chiếc xe không có chuyển động,: Thay vào đó thói quen mới, đó là giữ giới luật theo sức chịu đựng của mình (khi tình hình còn cho phép).
Khi hết thuốc chữa (có nghĩa là tình hình phức tạp thì dùng giới luật xiết cứng cái tâm lại không cho cái tâm nó chạy bạy, chạy bạ nữa. (đó là phản ứng của dân chuyên nghiệp, ngoài ra thì khó có thể tiến tu thêm được nữa. Vì quá khó.
c. Tính chuyện sữa xe một cách an toàn được: Y pháp phụng hành và nhất là không nên chế chiêu theo ý của mình. (làm y chang như lời chỉ dẫn)

Và không có "mì ăn liền"
===============================
2. Không còn thời gian, không có dụng cụ:
Y như là chiếc xe đang rơi xuống hố, tài xế và mọi người đều la trời, la đất mà thôi!
Trong trường hợp này là hết đường chữa chạy.

Câu chìa khóa là: 
Niệm Phật với quan niệm là: 
Thân này coi như bỏ, và cầu chánh pháp cho đời sau!!!

Đặc biệt:
Trong trường hợp bị nhập tới nhập lui hoài... là do nghiệp sát chi phối rất là lớn.
Không còn cách nào hết, mà chỉ còn cách sám hối mà thôi:

Sám hối theo cách của hoasentrenda.
http://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=820.0