Khi
chánh dâm thì không có chuyện gì xảy ra cả. Chánh dâm là khi yêu ai thì không
có chuyện mơ màng vớ va vớ vẩn đến "người hàng xóm" hay là "tài
tử xi nê" đó nghe! Có làm được như vậy thì hào quang nó sáng hơn, mắt long
lanh vì hạnh phúc.
Quote
hoặc là tu sĩ chưa lấy
vợ nhưng mà tự thoả mãn ?
Không
có được lộn xộn chuyện này.
Khi dư sức thì lo tập dợt cho nó ổn định lại.
Vì chuyên vớ vẩn ở trên mà làm nhiều lần thì Quỷ hút tinh khí nó tới và nó ưa lắm đó.
Khi dư sức thì lo tập dợt cho nó ổn định lại.
Vì chuyên vớ vẩn ở trên mà làm nhiều lần thì Quỷ hút tinh khí nó tới và nó ưa lắm đó.
Quote
Và cách giải quyết?
Nguyên
tắc là khi dư sức
là tư tưởng nó nghỉ về sắc dục: Nên điều đình với nó là bây giờ là tu sĩ rồi!
Không có nên làm chuyện vớ vẩn này nữa. Lo mà tập đi, vì khi tập thì nó cũng sử
dụng bớt đi rồi.
Quote
Và tu sĩ còn tham sân si
nhiều quá khó có thể tự vượt qua thì có thể bám vào đề mục để nó kéo mình qua
ko ạ?và làm như thế có sợ bị (Nếu không có phước báu thì đề mục lại hiện ra
nhưng với sự giúp đở của "Tha Hóa Tự Tại".
Làm lâu ngày thì họ nhập luôn cho nó tiện).
Làm lâu ngày thì họ nhập luôn cho nó tiện).
Trong
hstd, chỉ có BM là làm được khi sân lên đến cao độ. BM làm được là do tính tình
không có ghim gút, dể tha thứ!
Tham thì số này đông hơn: Họ đều "Tham thành Phật". Và tập ráo riểt.
Si thì chưa thấy ai làm được. Vì si nhiều thì nó sinh ra ngủ li bì khi nhắm mắt 100% để an trú chánh niệm đằng trước mặt.
Tham thì số này đông hơn: Họ đều "Tham thành Phật". Và tập ráo riểt.
Si thì chưa thấy ai làm được. Vì si nhiều thì nó sinh ra ngủ li bì khi nhắm mắt 100% để an trú chánh niệm đằng trước mặt.
Quote
Đôi khi con bị sân hận
lấn át lúc đó con thử nhắm mắt thì đề mục vẫn hiện ra,con bám vào đề mục thì tự
dưng hết sân như được trút bỏ,nhưng lúc đó ko có tinh thần tập nữa.Đợi sân nó
lui đi rồi tập tiếp?
Như
vậy ngoài BM ra thì có con luôn đó!
Quote
Đệ tử hỏi thêm 1 câu
nữa:
Có người giải thích về việc Niệm Phật A Di Đa----> nhất tâm bất loạn --->sẽ chữa mọi bệnh tật ,ông ấy giải thích như phần trích dẫn .
Có người giải thích về việc Niệm Phật A Di Đa----> nhất tâm bất loạn --->sẽ chữa mọi bệnh tật ,ông ấy giải thích như phần trích dẫn .
Thông
thường, khi chữa bệnh thì có ba dạng bệnh nhân, và nhận xét này là của Đức Dược
Vương Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật:
1. Có người bị bệnh nặng, nhẹ không thành vấn đề: Họ sẽ lành bệnh cho dù không chạy chữa gì hết.
2. Có người chỉ cần làm đúng như vậy, như kia thì hết bệnh. Kể cả câu cầu nguyện của tên sát nhân khét tiếng vào thời của Đức Phật. Và đây là câu hồi hướng độc đáo nhất dành cho tu sĩ đã từ bỏ nghiệp sát, ăn ngay nói thật và có hiếu.
3. Có người làm gì thì làm! Nó cũng không hết bệnh.
1. Có người bị bệnh nặng, nhẹ không thành vấn đề: Họ sẽ lành bệnh cho dù không chạy chữa gì hết.
2. Có người chỉ cần làm đúng như vậy, như kia thì hết bệnh. Kể cả câu cầu nguyện của tên sát nhân khét tiếng vào thời của Đức Phật. Và đây là câu hồi hướng độc đáo nhất dành cho tu sĩ đã từ bỏ nghiệp sát, ăn ngay nói thật và có hiếu.
3. Có người làm gì thì làm! Nó cũng không hết bệnh.
Quote
Vậy cho con hỏi con tập
theo PP chùa mình là A......Di......Đa.....Phật để đạt nhất tâm bất loạn,thì sẽ
có tác dụng chữa mọi bệnh tật mà do biệt nghiệp và giải thích như chú Đỗ Đức
Ngọc(phần tô đỏ) vậy có đúng ko ạ.
Chỉ
trúng cho bệnh nhân thứ hai (2).
Quote
Ngoài thời gian con tập
QCĐ(quán chấm đỏ) thì con phải luôn luôn niệm A..DI..DA..PHAT thầm trong tâm?
Và con có cần thiêt phải chữa bằng Tự Lực (dùng thuốc, tập khí công)như dưới phân tích ko ạ.?
Và con có cần thiêt phải chữa bằng Tự Lực (dùng thuốc, tập khí công)như dưới phân tích ko ạ.?
Trong
khi chữa bệnh thì con làm tất cả những phương thức mà con gặp được và phấn đấu
cho tới cùng.
Quote
Cuối cùng xin thầy chỉ
điểm cho con 1 công thức để con vừa tu tập vừa chữa bịnh sớm được giải thoát về
nơi Phật Đạo.
Và có điều gì sai xót mong thầy chiếu cố và bỏ quá cho con, vì con còn ở Vô minh nên ngu muội lắm lắm ạ.
Và có điều gì sai xót mong thầy chiếu cố và bỏ quá cho con, vì con còn ở Vô minh nên ngu muội lắm lắm ạ.
Những bước cần thiết khi tìm cách chữa bệnh.
1. Suy nghĩ căn bản:
Bệnh chưa chắc là dẫn đến tử, mà đôi khi nó lại là sinh.
2. Nên để ý đến những nguyên nhân sâu xa như là Sân, Hận, Ghim gút, Bi thảm hóa cuộc đời, Không còn tự trào (nghĩ ra chuyện vui, khôi hài, tiếu lâm khi lâm nguy).
Những nguyên nhân này nó làm cho tâm thức chai đá đi! Không còn tính thẩm thấu để các vị thuốc tác động trong khi chữa bệnh.
Lời bàn của tibu:
Sân (giận): Chuyên nổi nóng sẽ dẫn đến hành động điên cuồn! Mà điên cuồn thì khí huyết tự đốt cháy hết các khả năng như: Không thể tạo ra được chất bổ để dẫn đến nơi bị bịnh. Chất bổ bị phân hóa nhanh hơn bình thường.
Hận: Hận thù cũng đi đến chuyện điên khùng do khí huyết bị ứ lại sanh ra. Thay vì chất bổ được khì huyết dẫn đến chỗ bị bệnh thì nó lại đem đổ ở chỗ khác! Theo thói quen "làm cho bỏ ghét".
Ghim gút: Là tính kềm giữ lại cho nên khí huyết đều bế tắc: Không chịu tải chất bổ đến nơi đến chốn mà lại là đỗ ở giữa chừng.
Bi Thảm Hóa Cuộc Đời: Cái này là khỏi nói, tâm thức cứ đi xuống khiến cho tất cả các kích thích tố đều chạy tầm bậy, tầm bạ! Buồn vui lẫn lộn...
Mất tính khôi hài: Lảo hóa quá sớm, sự chai đá này làm trì trệ việc chữa bệnh rất là nhiều. Bệnh cứ tái phát hoài thôi.
Những bệnh do tiền kiếp như:
Như bị chặt đầu: Máu không lên đầu, mất sức bất thần không có nguyên nhân.
Quá sợ hải rồi mới bị chết: Chuyện này dẫn đến hen suyễn, bệnh tim
Sát sanh khi đối tượng có ý định đi về nơi trú ẩn (bắn thú vật khi chúng đang thiên di): Chuyện này dẫn đến chết yểu.
Còn nhiều ác nghiệp khác nữa ...
[...]
Đặc biệt: Do giúp người mà khi chết cũng rất là thê thảm.
1. Suy nghĩ căn bản:
Bệnh chưa chắc là dẫn đến tử, mà đôi khi nó lại là sinh.
2. Nên để ý đến những nguyên nhân sâu xa như là Sân, Hận, Ghim gút, Bi thảm hóa cuộc đời, Không còn tự trào (nghĩ ra chuyện vui, khôi hài, tiếu lâm khi lâm nguy).
Những nguyên nhân này nó làm cho tâm thức chai đá đi! Không còn tính thẩm thấu để các vị thuốc tác động trong khi chữa bệnh.
Lời bàn của tibu:
Sân (giận): Chuyên nổi nóng sẽ dẫn đến hành động điên cuồn! Mà điên cuồn thì khí huyết tự đốt cháy hết các khả năng như: Không thể tạo ra được chất bổ để dẫn đến nơi bị bịnh. Chất bổ bị phân hóa nhanh hơn bình thường.
Hận: Hận thù cũng đi đến chuyện điên khùng do khí huyết bị ứ lại sanh ra. Thay vì chất bổ được khì huyết dẫn đến chỗ bị bệnh thì nó lại đem đổ ở chỗ khác! Theo thói quen "làm cho bỏ ghét".
Ghim gút: Là tính kềm giữ lại cho nên khí huyết đều bế tắc: Không chịu tải chất bổ đến nơi đến chốn mà lại là đỗ ở giữa chừng.
Bi Thảm Hóa Cuộc Đời: Cái này là khỏi nói, tâm thức cứ đi xuống khiến cho tất cả các kích thích tố đều chạy tầm bậy, tầm bạ! Buồn vui lẫn lộn...
Mất tính khôi hài: Lảo hóa quá sớm, sự chai đá này làm trì trệ việc chữa bệnh rất là nhiều. Bệnh cứ tái phát hoài thôi.
Những bệnh do tiền kiếp như:
Như bị chặt đầu: Máu không lên đầu, mất sức bất thần không có nguyên nhân.
Quá sợ hải rồi mới bị chết: Chuyện này dẫn đến hen suyễn, bệnh tim
Sát sanh khi đối tượng có ý định đi về nơi trú ẩn (bắn thú vật khi chúng đang thiên di): Chuyện này dẫn đến chết yểu.
Còn nhiều ác nghiệp khác nữa ...
[...]
Đặc biệt: Do giúp người mà khi chết cũng rất là thê thảm.
Nguồn: hoasentrenda.com