Tui làm cái này cho cái thể xác tui!

Hầu hết mọi người đều bị sự không đồng bộ giữa thể xác và linh hồn như thế. 
Có người thì thể xác tập mà linh hồn không chịu tập. 
Người thì linh hồn tập mà thể xác lại không tập. 
Chính vì điều đó mà chúng ta gặp phải rất nhiều trở ngại trong việc tu tập, không tiến được. Đó cũng chính là do Nghiệp ngăn cản chúng ta mà tạo nên sự không đồng bộ đó.
1/ Cho nên Sám Hối trong khi tập là điều rất cần thiết để cho mình tập được.
2/ Giữa linh hồn và thể xác cần phải có một sự thỏa thuận đồng bộ có lợi cho đôi bên:
Mình phải dạy cho lý trí mình suy nghĩ như vầy về thể xác của mình. 
Nè ông:
- Tui làm cái này cho cái thể xác tui!
- Tui phải tập cái này cho ngày mai tui được tốt hơn và cho đời sau tui tốt đẹp hơn.
- Tui không bao giờ đơn độc vì bên tui luôn có linh hồn tui đang tu tập cần mẫn.

Lập đi lập lại với nó như vậy, để nó nhập tâm và lập thành một tâm niệm để Linh hồn với thể xác hòa nhập cùng nhau.

Linh Hồn và Thể xác ví như hai người bạn thân phải chung sống suốt đời với nhau, họ đã dính chặt với nhau như "lưỡng thủ quái nhân" (cái này là Mẹ thường hay nói vậy đó…) Một có tu tập thì làm toàn chuyện tốt,
còn một không tu thì làm toàn chuyện xấu.
Thế là họ cứ giằng xé nhau giữa cái đúng và cái sai, cái muốn đi lên và một cái thì cứ muốn đi xuống…

nên họ sẽ đi về cõi trung giới (là nơi Trái Đất này) chứ chẳng lên hay xuống gì hết....

BHT