Nghiệp - Phước, Đạo-đời

Quan trọng là làm cái gì mà em thấy vui em ạ. Chớ đừng lo tính toán nghiệp phước nọ kia. Nếu em chưa làm đã lo chịu nghiệp thì đâu còn hứng thú để làm cái gì. Và việc nào cũng có phần nghiệp / phước chứ không phải chỉ nghành y mới có em ạ .
Chị nói ví dụ của em nhé. Em nói ví dụ em làm bác sỹ thì em lo gánh nghiệp cho bệnh nhân. Nhưng em chưa tính tới khi em chữa bệnh cho người thì số phước em nhận được nhé. Rồi còn chưa kể tới. Không phải cứ giúp người là mình sẽ gánh nghiệp hộ người ta em ạ. Nghiệp quả mỗi người nhận được đều là do cái nhân mà mỗi người đã gieo. Ừ thì khi mình can thiệp vô nghiệp quả của người ta. Mình cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều. Nhưng với sự việc thì cái ảnh hưởng đó vốn không đáng gì.
Và chị hay nói câu này với mọi người nè: " là nghiệp hay là phước là ở góc độ nhìn"
Em còn rất ít tuổi. Nên tĩnh tâm suy nghĩ thật kỹ nha. Grin Grin Grin

Chị chia sẻ với em chút nha. Tuổi em còn nhỏ nên thông thường chưa có cái nhìn và quyết định cho tương lai. Vì vậy như đa số các bạn là nghe theo ý kiến Ba Mẹ gợi ý. Đó cũng là điều nên làm. Theo chị thì em nên tham khảo ý kiến Ba Mẹ , và khi có ý kiến với trường đó. Em tự im lặng, nhìn vào cái tâm của em. Xem cái tâm nó vui đến đâu. Nó muốn học và làm theo cái gì. Rồi bước tiếp theo thì cân nhắc khả năng mình có thể vào được hay ko . Và cố gắng ôn thi nha
Chuyện về Đạo. Đạo không phải chuyện ngày 1 ngày 2 là giải quyết được ngay đâu em. Em cứ tu tập như em đang tập là được rồi. Lúc nào rảnh rỗi thì nhấn ga thêm . Còn nếu mệt, đuối sức thì em có thể nghỉ đỡ mệt lại tập tiếp. Làm sao để em hướng tới cái tập là một sự vui thích, một nơi yên bình cho mỗi khi em rối trí, tập bằng cả con tim của mình đó em . 
Sống ở đời , cái giỏi là phải biết cân bằng giữa đời và đạo. Nhất là khi em còn rất trẻ tuổi. Không nên thiên về cái gì mà bỏ cái gì cả. 

TLH khi nhập Định để nghe Pháp âm


Chân thành cảm ơn anh Tabatamsu. Cảm ơn các Chú Admin.
Hay quá. con lần lượt nghe hết các bài pháp mà các Chú đưa lên của anh tbts. thật sự không  có  gì để nói , không thể nói...
Ngay khi con nghe xong bài này, con không thể kìm lòng được mà phải viết bài này luôn. 
Lần đầu khi con nghe, con nghe bằng tai và trí não con. Con chỉ thấy nó rất hay, niệm và đọc rất rõ ràng và chuẩn, rất dễ đi vào lòng người. 
Những đoạn niệm thật sự là cả 1 thách thức, nhưng anh đã làm rất tốt, Những bạn mới chưa rõ cách niệm có thể tham khảo qua đây rồi dùng cái tâm của chính mình để biến nó thành cái niệm  của riêng bản thân mình. giúp cho quá trình tu tập và tiến tu nhanh hơn, đỡ bỡ ngỡ hơn.
 Và sao mà giọng anh tbts giống giọng Thầy thế....
Nhưng khi con nhập định và nghe , con mới thật sự nổi gai ốc, rùng mình... bởi vì tuyệt vời quá.
Khi anh đọc anh dồn cả tâm mình vào, nên khi em nhập định thì 
em thấy cả cái tâm của anh, 
cái thiền nông khi anh đọc. 
Cái ý của Thầy, cái ánh sáng dẫn đường của Thầy.
Thấy cả suy nghĩ, tư tưởng, hình ảnh khi anh đọc . Cả cái tâm to lớn của Thầy khi viết. Em thấy cả cảnh, cả người chết đi vào con đường có ánh sáng và tiếng niệm dẫn đường. 
Thấy rõ nhất là khi em dùng vô sắc. Khi mà tiếng anh, ý của Thầy - đại diện cho tiếng người dẫn đường, nên khi đó không hoang mang nữa. chỉ tin tưởng và đi theo. Tâm em trầm lắng và vui theo từng lời anh nói. từng chỉ dẫn .
Thật may mắn nếu các bài pháp này được phổ biến rộng rãi, thật là phước báu vô lậu với toàn chúng hữu tình. 
Pháp âm có cái hay của pháp âm. Âm và ý hòa quyện mà không làm mất tâm ý của người viết. em xin cảm ơn và ủng hộ nhiệt tình .
Rất mong chờ những bài pháp âm tiếp theo của mọi người để cho chúng con được nghe, được trải nghiệm.

linh khí của cây

Thầy ơi! con muốn hỏi đó có phải linh khí của cây cúc tím đó không vậy?
Và nó sẽ đi về đâu? sẽ ra sao? còn cây hoa cúc đó sẽ thế nào? liệu nó có chết không Thầy?
Con có thể làm gì giúp nó không Thầy? 
Con thấy được cái sức sống, và cái ký ức của nó đó. Do thấy được như vậy mà người ta tìm ra cách luyện Ngãi đó. Nó là sự sống phôi thai nên cũng không làm gì được. 
Nói về chuyện này thì có những cây gọi là cây Chúa Tể thì nó có sự sống, có sư suy nghĩ y như là một sinh vật luôn. Thông thường là những cây thuốc với dược tính cao hoặc là những cây với tính cách mà nhiều người lấy đó làm chuẫn như cây đa đầu làng...

Nó đi về đâu?
Nó tan biến đi thôi, nó... chết, Trong đó nó có đủ: Đất, Nước, Gió, Lửa. Nhưng khi sống nó lại thiêng về cái gì thì nó bay về nhóm đó:
Mùi vị là... Gió
Tính dẻo dai... là Nước
Nóng lạnh...  là Lửa
Chắc chắn, cứng cáp hơn... là Đất...

TLH xuất hồn

Thầy ơi! Con lại muốn hỏi nữa. Grin
Con chả hiểu xếp nó vào đâu cho họp lý nên cho nó vào đây vậy. (vì nó chả phải giấc mơ, lại càng không phải quá trình công phu.)
Sự việc là như vầy. Dạo gần đây con mới khám phá ra việc này, chắc có lẽ là do dạo này sức khoẻ con hơi yếu nên nó mới có hiện tượng như vậy. mà cái chuyện này khi con khoẻ, con tập thì không thấy. Khi con mệt quá( có quán được cái chấm đỏ mà không giữ được ) thì nó cũng không thấy. Nó chỉ xuất hiện khi con còn mệt, nhưng đã khoẻ hơn, nên vẫn ngần ngừ chưa có tập lại thôi ( chắc nó thấy con lười nên nó chơi cho bõ ghét ấy mà) Wink
Khi con nằm ngủ, dù là ban ngày hay đêm thì sau khi con chìm vào giấc ngủ 1 lúc. Con luôn có cảm giác là con nghe thấy hết mọi chuyện diễn ra xung quanh, và con vẫn biết là cái thể xác con nó ngủ rất say. Bình thường thì con sẽ nghĩ rằng: kệ nó, đi ngủ tiếp cho đỡ mệt đã.  -> con sẽ chìm lại vào giấc ngủ theo đúng ý con, không mơ mộng, không nghe, không thấy gì hết.
Nhưng có những hôm , con tò mò, con im lặng nghe tiếp thì con liền nghe thấy mọi sự việc xung quanh con, gia đình con đang diễn ra trong lúc ngủ. 
Có lần con tò mò, con nghĩ rằng con muốn biết là cái gì đang xảy ra với con. Con liền tác ý muốn nhìn mình hiện tại đang thế nào, ( như kiểu xuất hồn bằng luồn Bhavanga ấy, nhưng con không chắc lắm, vì con  không hiểu làm sao mà mình xuất hồn được như vậy, chỉ là con vừa tác ý như thế thì đã thấy như thế, chứ không có nhìn thấy toàn bộ quá trình nó diễn ra làm sao) .
Đây là phước báu do công phu lâu năm về xuất hồn mà nó ra như vậy đó.
Sai sách vở là  nó hiện ra cái rụp y như con thấy vậy đó Grin
Đúng sách vở thì nó có thứ tự, nhi tiến hơn:
1. Màn tivi trắng bóc và hính chữ nhật nằm ngang.
2. Trong màn tivi thì con thấy thân thể con nằm ngủ như chết.
3. Còn khi, con nghe tiếng động thì con có thể nghe ở hai vị trí khác nhau:
a. Từ Cái Thấy
b. Từ cái linh hồn.
Trích dẫn
Con liền nhìn thấy con đang nằm ngủ ( cái thể xác ấy), cái nhìn thấy nó ở trước mặt con, cách con 1 khoảng không xa lắm, nhưng con không biết ước lượng khoảng cách đâu.
Hay lắm đó con Grin hiện tượng này có thể nói gọn lại là: "Cái Thấy" nó nhìn xuyên qua màn tivi và nó thấy cái thể xác của chính con. Vị trí của "Cái Thấy" nó ở ngay cái "Chân Như". Hình tướng là y như là chỉ có cặp mắt của con ở ngay chỗ đó mà thôi.
Trích dẫn
Như kiểu là nhìn qua cái màn ti vi, nhưng con không quan sát cái đó nên con không biết (đúng kiểu con đứng bên ngoài cái màn tivi và nhìn vào thì thấy con1- con1 hay đứng dưới chân Phật Bà ấy ạ)
cái mà con gọi là con1 chính là cái linh hồn.
Trích dẫn
Và con nhìn cho kỹ hơn thì con thấy cái thể xác con nó nằm im ở dưới giường, có 1 con
tức là cái linh hồn (cái mà con gọi là con1 ở trên đó)
Trích dẫn
khác( cái linh hồn con) nó nằm bên trên cái thể xác đó,
Đây là cái quan trọng và rất là hay của vấn đề thể xác và linh hồn:
Trích dẫn
nhưng nó không chồng khít hoàn toàn,
Nó không chồng khít hoàn toàn thì cái lanh lẹ của linh hồn (với đầy sức sống) nó không có thể nào truyền vào cái thể xác, cho nên nó cừ mệt hoài thôi. Do sự hoạt động không đồng bộ này, mà thể xác cứ bị thiếu sức sống! Muốn cho nó bình thường lại thì nên làm công thức ép cái linh hồn xuống cái thể xác, thế nào nó chồng khít lên nhau.
Phương pháp như sau:
Cũng từ cái thấy từ màn tivi và cũng từ ngay vị trí này con điều khiển mọi quy trình sau đây:
1. Tưởng tượng ra hai bàn tay (màu vàng là số một! Grin )
2. Tác ý cho cái linh hồn nó nhập vào thể xác. 
3. Và dùng hai bàn tay này "ép cái linh hồn và đồng thời dùng "Cái Thấy" để kiểm soát độ khít khao của hai cái linh hồn và thể xác.
4. Có thể vừa làm, vừa tụng chú Lục Tự Đai Minh Chân Ngôn (Om Mani Padme Hùm)
Làm xong thì nó đừ người, nhưng khi hết đừ thì nó lại sức rất là nhiều và nhanh.
Trích dẫn
cái thể xác thì ngủ thật sự, vì nó rất mệt mỏi, còn  cái linh hồn đó, nó muốn chạy chơi, nhưng chắc nó biết thương cái thể xác kiệt quệ đó mà nó chịu ngoan ngoãn nằm im.( ngay ở bên trên cái xác chứ vẫn không nhập vào làm một) Shocked
Linh hồn nằm ở trên là do thói quen xuất hồn hồi xa xưa của con. Và hiện tượng không chồng khít với nhau cũng là do hồi xa xưa, con cũng đã bị như vậy rồi. Khi không chồng khít được với nhau thì thể xác thiếu hẳn khí lực (năng lực), nên nó yếu xìu (con để ý đến sự lanh lẹ và tính ham chơi của linh hồn).
Trích dẫn
Có lần cái linh hồn đó nó vểnh tai lên, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, xem có ai nói gì không để nó còn"hóng chuyện". Có lần nó thấy con đứng bên ngoài nhìn nó thì nó quay ra ngó con, con tác ý( suy nghĩ ) trong đầu là : mày nằm im đi cho tao đỡ mệt, nhòm gì tao đó hả?  Cool Cool Cool
Thế là nó lại nằm im ngoan ngoãn ngủ cùng cái thể xác luôn. Cheesy
Tuyệt vời! Con làm được động tác này là do sự "ăn ngay nói thật" của con. Cũng là do con hay quên mình mà giúp người nên lời nói của con có thần lực! Nên khi con phát ra từ "Cái Thấy" ở Chân Như thì linh hồn phải nghe theo là chuyện đương nhiên. 
Thầy xin chúc mừng con làm được tới đây.
Trích dẫn
Rồi có 1 lần. Hôm đó con mệt mỏi quá, không có sức làm gì, đến cơm cũng không thèm ăn, đi làm về chui vào giường ngủ luôn( vì con đang ốm mà lại vừa thức liên tục 30 h liền để làm việc). Sự việc như vậy lại diễn ra. Con cũng thấy nó ngó lại con, con cũng tác ý với nó như thế, nhưng lúc đó nhà con (bố và mẹ con) đang nói chuyện gì đó khá quan trọng, nói chung là chuyện đó có vẻ hấp dẫn với con lắm. Roll Eyes
Thế là cái linh hồn đó nó chuyển tải suy nghĩ ngược lại với con đang đứng bên ngoài là : tui chỉ ra coi bố mẹ nói gì thôi mà. chuyện quan trọng lắm đó, nhé. rồi tui lại vào ngay, tui biết hôm nay tui mệt lắm, cần nghỉ ngơi lắm, tui sẽ không ham chơi gì đâu, thiệt đó. Grin
Rồi nó thấy con đang ngần ngừ, nửa muốn, nủa không, chưa quyết định được.Thế là nó biến mất trên cái xác, và con ngoái cổ con ra, con thấy nó bên ngoài phòng khách, " hóng hớt "chuyện với bố mẹ con, nó nghe được bố mẹ con nói gì, là con cũng nghe thấy cái đó luôn.( nó khôn quá trời luôn, biết tranh thủ cơ hội lắm ấy) Smiley Wink
Con thấy nó lanh lẹ ghê chưa? Nguyên nhân là vì nó chưa có truyền được cái năng lượng vào thể xác đó. 
Cái này có thể hiểu như là bệnh Đái Đường vậy đó: 
Đường thì tùm lum tà la trong máu mà không cách gì chuyển nó vào các tế bào! Gây ra hiện tượng thiếu chất bổ, mà thật ra là đang quà dư luôn!… Với hậu quả là ăn nhiều và uống cũng nhiều mà người vẫn yếu xìu!
Trích dẫn
Rồi con thấy nó muốn đóng góp ý kiến, con lại thấy nó nghĩ rằng :giờ mình là cái linh hồn, khác gì cái hồn ma, nói ai nghe được, vào gọi nó dậy ra nói chuyện mới được. Grin
Rồi nó chạy vào giường con, nhập vào xác. thế là con tỉnh dậy, ngúc ngắc cái đầu ngó quanh 1 chút cho đỡ mệt, rồi con nghĩ, mình đang mệt chết đi được, kệ thôi. đi ngủ tiếp, lúc nào tỉnh dậy thì ra nói chuyện với bố mẹ cũng được. Bố mẹ mình có chạy mất đâu mà lo. Grin Grin Grin
Cái quý trong câu chuyện là: Khi con nói cái gì, thì linh hồn nó nghe theo con cái đó! Nguyên nhân là do con "ăn ngay nói thật" và cái tình thương mà con đã dành cho tha nhân mà ra. Cái này nó bù cho cái kia và tâm con nó đồng dạng với Bi Tâm của các Bồ Tát.
Trích dẫn
Hì. Chuyện chỉ có thế thôi, nhưng con không hiểu, tại sao cái linh hồn con nó lại có thể hoạt động và suy  nghĩ như 1 cá thể độc lập như vậy, mặc dù vẫn dưới sự chỉ huy và cho phép của con. Sao nó khôn ranh vậy Thầy?
Là vì năng lượng của nó chưa có trao truyền được cho thân thể nên nó còn lanh lẹ và ham chơi Grin Grin Grin
Trích dẫn
Và đó có phải là do con xuất hồn bằng luồn bhavanga không hay là gì?
Đúng 100% nhưng con làm theo kiểu "Bếp Nhà Ta Nấu"
Trích dẫn
Nếu xuất hồn bằng luồn Bhavanga thì cái con1 bên trong tivi đó có thể nhìn và chuyển suy nghĩ ngược lại cho con không?[/color]
Có thể chớ!
Đọc cho kỹ nè con:
Thật ra nguyên con của Con Người nó gồm ba thứ 
(Thân Thể, 
Linh Hồn, và cái 
Chân Như)
Khi tu hành ngon lành thì ba thứ này nó có sức mạnh và nó có hoạt động riêng rẽ với nhau. Nó tồn tại độc lập với nhau. tạo ra những hiện tượng siêu nhiên như là:
1. Phân thân:
Năng lượng rút hết từ thân thể, và dồn về phía linh hồn (có thể nói là lúc này: Thân thể nhập Đại Định)… do đó, linh hồn dư năng lượng để có thể xuất hiện (mắt thường thấy được), nói chuyện, làm việc thiện và sau khi làm xong thì nó bốc hơi biến mất, trở về lại nhập vào thân thể! Liền sau đó thân thể xả định và sinh họat bình thường.
2. Nâng vật bằng linh hồn:
Linh hồn rút năng lượng từ thể xác và có thể nâng gấp ba cái sức nâng thường ngày! 
Ví dụ như nếu thường ngày nâng được 25 ký thì khi dùng linh hổn lại có thể nâng lên một trọng lượng là 25 kg x 3 = 75 kg. 
Thật là không thể tưởng tượng được! Làm xong thì năng lượng bị tiêu hao rất là nhiều: Thân thể xẹp xuống thê thảm!
Nhưng hiện tượng thấy cũng ghê gớm lắm: 
Khi không cái cục nặng như vậy mà nó bay lên hư không!

3. Kêu tên nhau: Xuất hồn và kêu đích danh ai đó!
Dĩ nhiên ba cái trò khỉ này chỉ nên "làm chơi cho vui thôi!" Grin Grin Grin
Trích dẫn
Và như vậy thì có sao không ạ? có hại gì không ạ?( để con biết nếu không tốt thì con sẽ kiểm soát linh hồn ạ)
Khi nào Thầy khoẻ thật nhiều thì xem giùm con Thầy nhé!
Lạm dụng bất cứ cái gì cũng là tiêu đời gái hết đó!
Tuy nhiên cái dung sai nó khá lớn, nên con cũng có thể táy máy… linh hồn làm vài cái khi nào con khỏe thì nó cũng chẳng có gì quá đáng lắm đâu. 
Dĩ nhiên, làm việc thiện để phục vụ thì có mệt gì gì nó cũng đáng đồng tiền bát gạo!
Điều này còn đáng đồng tiền bát gạo hơn nữa nè con:
Lợi dụng cái linh hồn của con nó hay lanh lẹ như vậy, thì khi con ngủ con nên cho nó xuất ra trong phòng của con và từ vị trí tâm linh này mà con tập quán chấm đỏ thì bá chấy luôn đó nghe con.
Có nghĩa là:
Con bay ra khỏi thân thể của con (dĩ nhiên là con thấy rất rõ từ cái màn tivi)
Sau đó cũng từ vị trí này mà con nói em của con (là "con1" đó) là nên tập quán chấm đỏ luôn đi.
Lợi điểm:
Làm như vậy là nó không có mỏi chân, đau lưng cho dù con đang ngồi kiết già (đầu trọc và bận áo cà xa màu vàng mới toanh và tu hành cục kỳ ngon lành!!! Grin Grin Grin
==========
HSTD hiện đang có ba tu sĩ cũng làm như con:


Trị bệnh

Không thể nào ngủ được khi tìm ra giải pháp Grin Grin Grin
Một vấn đề, tùy theo đối tượng mà có ba cách chính để giải quyết:
1. Đối với một Con Người ( Ăn Ngay Nói Thật và Có Hiếu):
Trong tình trạng Vô Minh này, thì tâm thức đang nhay nhót, đông đưa, quậy phá...
Hình tượng ngay lúc này nó thê thảm và không còn kẻ hở y như sau:
Bà con cứ lấy hình ảnh một con khỉ, đang bị con bồ cạp núi nó cắn và dĩ nhiên... Khỉ thì không thể nào yên được mà nay nó còn bị con bồ cạp nghiệp quả nó cắn nữa thì... nó la hét, kêu gào, chửi bới, dẩy dụa khỏi chê luôn!!!  Angry  Sad Undecided
Trong tình thế vô vọng này thì chỉ còn cách làm từ từ, từng bước một, không hấp tấp... theo kiểu vừa khóc vừa làm, vừa đau vừa gắng gượng mà làm, vừa quờ quạng mà bước...
Châm ngôn là: Cáo lâu năm, chết quay đầu về núi!
Ý nói lên tình trạng thê thảm nhất là cáo bị nhốt và không còn cách nào mà thoát thân thì... khi chết là nó quay đầu về núi vốn là nơi quê hương của nó!
Hoasentrenda:
Thân Tứ Đại này coi như bỏ (ý nói lên tình trạng: Đây là đường cùng rồi) Cầu chánh pháp cho đời sau! Và sau đó trong tình trạng không ăn uống gì được nữa... là bám chết công phu theo kiểu An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt (ATCNDTM), tu cho tới chết (quay đầu về núi là như vậy đó)
Trên đây là đường cùng.
================================
Bên trên là tình trạng quyết liệt, không còn sự lựa chọn nào nữa. Tuy nhiên, sự đời là trong việc tập dợt này nọ thì... còn có Bạn Bè tu hành cùng với mình nữa chớ!
Cho nên, khi bị bồ cạp núi nó cắn (ác nghiệp) thì ráng hết sức không nên phản ứng theo phản xạ thường tình ở đời mà nên đi hỏi những bà con cùng tu với mình coi còn cách nào hay hơn không?
Thì người có nghề lại dùng cách thức như sau để chỉ đường:
Biết rằng thành phần tâm thức này gồm ba phần:
Thể Xác
Linh Hồn
Tư Tưởng
Cho nên chương trình hoạt động là dựa vào ba yêu tố trên.
a. Đối vớ thể xác thì chỉ cách tu tập theo (ATCNDTM)
b. Đối với linh hồn thì tìm cách làm cho nó hoạt động đồng bộ với thể xác qua cách sám hối đặc biệt của hoasentrenda là đưa cái lương tâm ra mà sám hối qua cách mường tượng ra ông Phật ngồi trên hoa sen năm cánh:
c. Còn đối với cái cuối cùng là Tư Tưởng thì tu sĩ nên hiểu rõ vị trí của mình trong tâm linh:
- Mình đang đi trên con đường tu tập để, khi có dịp, là giúp đở bà con. Suy nghĩ như vậy thì tư tưởng là chất keo để kết hợp hai thành phần kia lại thêm cho chắc chắn hơn nữa.
- Tự bơm mình lên để hướng cái tâm về cái vui. Với ý đồ, để thân thể có thể hấp thụ các chất bổ vì chính cái vui này nó mới có thể mở khóa và đưa vào ngay chỗ bị ác nghiệp ngăn chận không cho máu nó chảy tới chỗ đó! (biệt nghiệp nó ở chỗ này đây nè bà con)
Nên nhớ là khi bị ung thư là do cái lo, buồn, ghim gút mà nó sanh ra... Do chỗ đó nó không có vui cho nên sự hấp thụ nó không còn được bình thường nữa.
Làm vui trong điều kiện này nó lại có ba giai đoạn (tibu sẽ bàn về chuyện này rõ hơn vào bài sau):
Bao vây vùng bệnh, (loại trừ nguyên nhân và làm cho chỗ đó nó vui lên)
Tấn công từ ngoài vào.
Sau khi làm cho những khối u đó nhỏ lại được rồi thì cứ giử như vậy...
Chỉ còn thời gian là nó biến luôn.
(còn tiếp bài sau)
Một số ví dụ:
Yogananda đã bị bịnh thời khí nằm liệt giường, Yogananda mệt đến độ cục cựa một ngón tay cũng đã là khó. Bác sĩ chê! 
Trong phòng có treo một cái hình của Chân Sư.
Hết thuốc chữa, Người Mẹ đề nghị là trong điều kiện này, không ai có thể làm gì hết, thì chỉ còn Chân Sư là có thể cứu con mà thôi. Con nên dùng tư tưởng Ăn Ngay Nói Thật của con mà quỳ trước Chân Sư…
Yogananda thi hành với sự cộng hưởng của Bà Mẹ.
Hình ảnh phát sáng, ngay cả Bà Mẹ cũng thấy như vậy luôn.
Hình của Chân Sư:
Ánh Sáng tràng ra từ tấm hình và Yogananda hết bệnh.
Mở ngoặc
Thượng Ngương theo Yukteswar:
Chương trình bị lỗi: bà con bấm tiếp sau chữ C phần này: ộng_hưởng là có thể đọc trang này Wink Wink Wink
Lời bàn:
Đây có thể nói lên cái tính cộng hưởng giữa các nguồng năng lực với nhau. 
Khi tìm ra chuyện này tất cả các nhà Bác Học Tâm linh đều quên đi hiện tượng "Harmonic Resonance" (cộng hưởng hài hòa) một hiện tượng Vật Lý mà các nhà bác học chỉ mới ở giai đoạn ghi nhận nhưng chưa có cơ sở để áp dụng tường tận.
Rõ hơn, để theo sát hiện tượng thực tế hơn, thì cũng nên hướng về chuyện Harmonic Resonance (cộng hưởng hài hào) để hiểu cái vụ cứ trong vòng năm trăm năm (500 năm) thì có một người giỏi về Tâm Linh xuất hiện bất kể đó là Thượng hay là Hạ Ngương.
Ví dụ: (hơi ngoài lề)
Chiếc xe đua của tinou, khi chạy với vận tốc không có gì là nhanh thì cái trục đằng sau xe nó bị tuột ra! Tinou không hiểu chuyện gì đã xảy ra! Nhưng khi nghe ông già nói về Harmonic Resonance (cộng hưởng hài hòa) thì nó hiểu!
Đóng ngoặc
===================
Chuyện xảy ra bên… Liên Bang Sô Viết, 
Anh bị nhốt trong một căn phòng lạnh đến độ mà cả căn phòng đều đóng băng! Anh bị lạnh kinh hồn, không còn cách nào hết, và lếch tới ngọn đèn điện 40W được thắp sáng và treo giữa phòng! Oái oăm thay, cán bộ giám thị bắt gặp và đã tắt luôn ngọn đèn này, và chỉ bật lên một tý để kiểm tra coi anh còn sống hay chết!
Biết rằng, nếu mà mình không chịu cử động thì sẽ chết cóng, nên Anh đã cố gắng và trong sự chập choạng giữa sống và chết anh đã cầu nguyện…
Ánh sáng sáng chói chang lại xuất hiện và đã làm cả căn phòng đó nóng lên luôn! Anh thoát nạn cho tới ngày hôm nay…
===================
Tất nhiên, chuyện như vậy không thể xảy ra hằng ngày được! 
Yếu tố có thể nói lại được là sự Ăn Ngay Nói Thật, và Con Người này đã từng hy sinh để cứu người trong rất là nhiều lần rồi…
Khả năng này rất là hiếm khi chỉ tính trong hiện kiếp.
Nhưng tibu hiểu là ngay kể cả những tay sát nhân khét tiếng từ tiền kiếp và nay đã tập dợt với tibu, trong hiện kiếp, cũng đã có thể tự bức phá và đã gặt hái được nhiều phép lạ…
===================
Bây giờ, tibu lại viết lại dành cho những Tu Sĩ đã có khả năng nhập vào Chánh Định.
Tibu đã hiểu là do ATCNDTM mà rất là nhiều phép lạ đã có cơ hội xuất hiện.
Ghi chú quan trọng:
Một khi nói là Tu Sĩ đã nhập vào Chánh Định thì bà con nên hiểu là Tu Sĩ chỉ còn hai cái Linh Hồn và Tư Tưởng là chính dể dùng trong việc tập dợt và tiến triển trình độ Tâm Linh mà thôi. 
Thể xác chỉ là hiện tường Cận Định.
Công việc chỉ rất là đơn giản:
1. Làm sạch sẽ hết những trở ngại tâm lý như là hiềm khích, ghim gút, ghen tuông, ganh tỵ, âm mưu đen tối,…
2. Đem cái chỗ bị bịnh ra ngay đằng trước mặt. Không nên để ý ngay nơi bị đau (làm như vậy là chỉ ở Cận Định, vì tâm lực vào mức độ Cận Định thì chưa đủ sức để chuyển hóa chỗ bị bệnh)
3. Nhìn cho ra chỗ đó, biết rõ cái ranh giới của những tế bào lành mạnh và cái vùng bị bệnh.
Bây giờ có hai vấn đề:
1. Cục bệnh nhỏ (khi chánh định thì biết rất là dể làm)
a. Dùng ánh sáng màu vàng nuốt chửng nó luôn.
b. Xong chuyện!
2. Cục bự (nhìn từ Chánh Định vào, hiểu là khó ăn rồi đây)
a. Bao vây nó lại.
b. Siết chặt vòng vây từng tý một (tính từ vòng tế bào lành mạnh và tác ý cho ánh
sáng màu vàng lấn vào bên trong từng tý một. Không nên hấp tấp).
Dứt điểm:
Khi xuất định thì cứ giữ tình trạng trên và cố giữ cho nó qua tình trạng Cận Định (từ Hữu Sắc đem qua Cận Định). 
Giữ tình trạng (Cận Định) này càng lâu càng tốt.
Làm như vậy, thì thể xác mới hiểu chuyện gì đang vừa xảy ra.
Từ đó sẽ có phản ứng thích hợp như là đem máu và chất bổ tới ngay nơi bị bệnh.
Thầy ơi! Đây là cách để từng bước thay bộ phận thể xác bị bệnh cần phải thay phải không ạ? 
Đúng 100%: Cách trên là thay từ từ theo sức của chính mình. 
Còn cách sau đây là dùng Bổn Tôn để thay thế:
Trong điều kiện như vậy thì con cũng làm y như Cô Ba Hột Nút là:
1. Nhập Chánh Định trên Bổn Tôn (thông thường là Ngài Quan Thế Âm):
2. Sau đó là tác ý với Ngài là con muốn bộ phận đó.
3. Ngài dùng tay của Ngài moi ngay bộ phận đó và nhét vào ngay chỗ mà con đang
muốn thay, không lo Ngài có ngay cái khác Grin Grin Grin
4. Công việc kế tiếp là con cứ giữ nguyên hiện tượng Hữu Săc đó và con tác ý đem linh ảnh đó qua Cận Định, rồi con giữ lâu chừng nào thì hay chừng đó.
Có nghĩa là con sinh hoạt bình thường nhưng cứ giữ linh ảnh đó trong tình trạng Cận Định
Xí quên:
Con có thể làm thêm chiêu này, nhưng trước khi nó xong thì chỗ đó nó rất là mệt. 
Lý do là con làm cho nó lành nhanh quá!
Khi con đông dưa giữa Hữu Sắc và Cận Định thì sẽ có lúc con thấy cái linh ảnh nó đang tìm cách chồng khít lại với chỗ đang bị bệnh.
Con tác ý cho nó chồng khít lại với nhau luôn!
Thế là con mệt, nhưng nó lành nhanh hơn.
Dạ. Con hỏi nốt trước khi " nhập thất " hì hì.  Grin Cheesy Grin
1. Con quyết định sẽ làm phương pháp đổi với Ngài QTA. Nhưng trong khi Linh hồn và tu tưởng làm. Thì thể xác con vẫn ăn uống thuốc và điều trị theo liệu pháp  mà Bác sỹ đang theo dõi  được không ạ? Tức là làm song song với nhau . Giữa đời với đạo ý ạ .
A. Khi con uống thuốc vào thì con bị mê. Trong lúc này, con đưa những em không có phận sự lên gặp Bổn Tôn. Và thấm nhuần cái Ánh Sáng Từ Bi của Bổn Tôn.
Khi thể xác tỉnh lại dần thì con lại đưa các em về và lúc này nên để các em tác ý cầu nguyên cho con lành bệnh bằng Nguyên Âm AUM (đọc là Ôm giọng trầm nhất)
Nhờ vào Nguyên Âm này mà con nhớ lại lúc con đở hai "Mẹ và Con" nọ. Trong khi đở thì "Mẹ và Con" đã đè lên ngay yếu điểm của thân thể của con. Từ đó con mới bị đau như vậy.
Và cũng nhờ vào sự mầu nhiệm của Nguyên Âm AUM này (cái Tính Không của Nguyên Âm) mà con sẽ quên, và không còn bị sự ám ảnh của cái cảnh giúp đở này nọ và cũng từ đó: Do cái Tâm Không này mà con lành bệnh.
Như vậy, bên kia thế giới sẽ có một di chuyển của các em của con đi từ nơi bệnh hoạn lên vùng Ánh Sáng của sự Từ Bi và Thanh Tịnh và từ vùng Ánh Sáng này đem về vùng Uế Dộ là thân thể của con.
B. Để làm được trọn vẹn điều này thì con không nên để cái thói quen "Chơi Một Mình, Chịu Một Mình" chi phối mà cũng nên thay đỗi nó ra bằng cách chấp nhận những sự cầu nguyện liên tục của Bà Con trong chùa này.
Theo kiểu mâm trên đang làm, thì cũng để mâm dưới kiếm chát chút đỉnh chớ có đâu mà dành ăn hết một mình như vậy thì coi sao được? Grin Grin Grin
Trích dẫn
2. Khi con đổi được . Và giữ nó ở cận định Liên tục 24/24. Thì con sẽ không thể làm các việc khác đúng không ạ ? Như độ tử , độ sinh hay coi này kia, giúp này kia khác được .
Vậy khi có việc rất quan trọng. Con có thể tạm dừng việc giữ Bộ phận đó ở cận định 1 lúc , để nhập Chánh định làm chuyện này kia xong sẽ quay lại tiếp được không ạ ?
 ( hì. Con hỏi thôi . Nhưng con biết là sẽ rất mệt , nên cũng chưa chắc đã đủ sức mà làm nổi gì nữa . Giờ còn nằm bẹp 1 chỗ ý chứ chưa nói dồn toàn sức để làm )
Con quên mất định hỏi cái gì nữa rồi. Để hôm nào nhớ ra thì lại hỏi tiếp vậy  Grin Grin Grin
Bà con đang hoan hỉ cho con nghỉ phép và con cứ thay kệ họ! Không có ai chết đâu mà con sợ! Là vì không có mợ thì chợ cũng đông mà con!