Nguyện Đồng Tu Hành, Đồng Thành Tựu


Chỉ còn cách An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt là lẹ nhất. Những cách khác, dành cho Tu Sĩ ít bị nghiệp sát mà thôi.

Thử tưởng tượng:
1. Hồi trước, chính tibu... từng làm một cai tù. Khi xuất hiện tại cái tù của mình thì đâu có chuyện nhỏ nhẹ, dạy bảo khuyên lơn... dạy cho họ cách hành thiền Vipassana! Khuyên họ nên niệm Phật cầu vãng sanh?

2. Mà sẽ nói là: 
Tụi mày chỉ làm công việc uống máu người lâu nay. Nếu tụi mày chết đi, và bọn tao có lấy làm phân bón cây thì cây cũng chết theo luôn!
 
3. Tất nhiên là chỉ có đánh đập... cho gần chết thì mới ngưng mà thôi. Chưa kể khi gặp... bồ đá, hay lúc... khó ở... thì hôm đó, dám có người bị chết lắm đó!

Đó là, của tibu khi làm cai tù bên Nhật hồi xa xưa (tiền kiếp).
========
Bây giờ, hiện kiếp, tibu đi tu An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt!

Chắc chắn là không được! Nội cái chuyện đi ngược lại thói quen đó đã là một vấn đề, chưa kể sự oán hận của những... nạn nhân khi chính tibu thi hành nhiệm vụ một cách vụng về, hoặc là... quá tay, quá trớn...
========

Tibu đã nghiến răng, ép hết cái lưỡi lên nóc vọng và chiến với đấu ác tâm bằng cách lấy tâm thiện (suy nghĩ rằng việc ác đã lở làm rồi, và nay đã không thèm làm nữa, vì chán cảnh này... lắm rồi)! Từ nay tibu. quyết định...một con ruồi cũng không giết! 

Lúc đầu tibu tưởng rằng mình ngon lắm chớ... thật ra sau này, có nghề thì nhìn quanh... ai mà tu hành, đều bị vướng cảnh này hết và bà con đó chỉ còn cách này để mà thoát thân, thoát khổ một cách hoàn hảo... mà thôi.

Niềm tin là gì?

Hỏi: Thưa Thầy cho con hỏi là điều gì khiến cho người này có niềm tin hơn người kia và làm sao để mình có niềm tin ngày càng mạnh mẽ hơn ạ? 
Tibu:
Đoạn màu đen: 
Lý do là mình bị nghiệp sát qua nhiều. Cho nên khi mình tiếp xúc với chánh pháp thì phía bên kia, rất là ghét mình gặp hên như vậy! Và dĩ nhiên là họ biểu tình phản đối!!!

Lý do là khi mình (nhiều nghiệp sát) mà tập An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt thì họ biết là... mình sẽ được thoát nợ! Cho nên, phía bên họ la ó lên, gây nhiễu loạn tối đa để mình... không còn sức mà tập tành gì nữa hết.
========
Phía bên có nghề:
Những người có nghề, chỉ cần đến thăm sức khỏe một người nhiều nghiệp sát... thì người có nghề có thể nghe được cái không gian náo nhiệt này:
Một ví dụ:
Bà con nào đã có đi bang đêm, và nghe tiếng ễnh ương kêu
- - Èo! Èo! Èo! Èo! Èo!!! chưa?
Thì không gian đầy nghiệp sát đó kêu rất là to! To gấp mấy chục lần luôn! Y như là mình ra chỗ gần bờ sông và thâu âm thanh đó.
Về nhà, đeo tai nghe vào, và vặn hết cỡ âm thanh lên...
Lúc này, dĩ nhiên, người có nghề rất là nhức đầu, mệt mỏi
https://www.youtube.com/watch?v=RtWt8JLlwOo
========
Cho nên, khi tập không được là vì nghiệp sát quá nhiều! 
1. Chỉ còn cách sám hối. 
2. Và chứng tỏ thiện chí... qua cách thay đổi tính tình! Tùy theo cảm nhận của mình. 
Hành động này chỉ là để chữa lửa mà thôi.
========
Sau này, do tâm lực đã đủ mạnh... thì sám hối tiếp! Lúc này giấc mơ công phu sẽ xuất hiện. Lúc này mới có thể rảnh tay tập dợt được rồi đó!
========
Chưa hết, trước khi bỏ đi: Họ xả rác, gây trở ngại đủ kiểu! 
Như là khiến cho hành giả lười biếng không thèm tập nữa! 
Và... khi tập, có nghe tiếng dọn nhà, dời bàn, dời ghế... Nhưng khi thức dậy kiểm tra thực tế thì chả có gì bị di chuyển hết.
========
Đại ý lúc này nên: Lỗi tại tui, lỗi tại tui mọi Phần!!! Thì yên...

Còn dùng lực gì đó, tấn công họ thì cuộc chiến sẽ kéo dài, rất là dài. 
Vì dùng hận thù để trả thù thì không bao giờ hết. Và đó là định luật ngàn thu!
========

Bây giờ đến đoạn màu đỏ:
Thay đổi tính tình, làm ngược lại thói quen cũ 180 độ. Thay đổi thói quen cũ rất là khó làm. Chỉ có những... Anh Hùng mới làm được mà thôi!
Cho nên, không phải là chuyện chơi! Mà là chuyện của những người chuyên nghiệp.

Lý do:
Có một con quỷ hỏi Đức Phật:
- - Chào ông, ông không trả lời đúng thì tui moi tim của ông ra, tui ăn đó!
Đức Phật trả lời rất chắc cú:
- - Thứ nhất: ông không có cách nào để moi được tim của tui.
Thứ hai: Nếu ông có thắc mắc thì mời ông cứ việc hỏi?

- - Người ta vượt biển bằng cái gì?

Ngài trả lời:
- - Bằng "Niềm Tin".

Con quỷ cứng họng và chào thua!
========
Tibu nhớ cà xịch cà đụi rồi!  Shocked Roll Eyes
Câu chuyện này có ghi trong Đức Phật và Phật Pháp (Nãrada)
Khi Ngài nhập hạ thứ 16 tại thành Avali.

https://www.budsas.org/uni/u-dp&pp/dp&pp12.htm

Linh hồn của Steve Jobs


Nhí kể lại một mẫu đối thoại nhỏ giữa Nhí và một linh hồn tốt bụng: 

- " Ông chết rồi đó, ông có biết hông ? 
- …cười buồn ! Biết chớ vì tui thấy mấy cô y tá hết lăn xăng đi ra đi vào phòng này nữa, và vợ tui thì ngồi buồn thiu kia kià …
- Giờ ông muốn đi đâu đây ….? 
Linh hồn ấy trả lời một cách thản nhiên không hề lo lắng: 
- "Thiên đàng hay điạ ngục giờ này có gì quan trọng nữa, đằng nào thì tui cũng là một miếng thịt chết rồi mà ….hihi! 
- Thế thì đi theo tui nhen ! 
- Đi thì đi ! 
vậy là linh hồn nọ đi theo Nhí lên cõi mà họ không thể nào hiểu nổi …
Những cái mà họ cho là những phát minh rất cao trong ngành điện toán và khoa học điện tử thì nơi này chỉ là trò chơi của trẻ con …và tất cả mọi người nơi này đều được trang bị bằng " màn tivi " máy " computer thật tối tân " ngay trong đầu họ. 
Linh hồn nọ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mọi người nơi đây và ông ta lên tiếng hỏi :
-" Cái quỷ quái gì nơi đây vậy ?"  
Nhí cười sảng khoái và nói rằng : 
- Nơi đây là Thiên Đường đó …họ đi trước sự thông minh của loài người rất nhiều …
Những phát minh của ông chẳng là cái gì so với cái họ biết nơi này.." 
Và khi linh hồn nhìn thấy con rồng thì liền ngạc nhiên và hỏi rằng:
- Cái vật gì vậy ?
- Ồ! chỉ là một con rồng nơi này thôi, và linh hồn lại hỏi tiếp:
- Nơi này là thế giới nào vậy, sao tui chưa hề thấy nó nơi thế giới tui sống và linh hồn muốn đưa vào thử nghiệm để coi đó là cái giống gì ….
Nhí liền nói cái giống đó không có ở thể giới của loài người …và ông cũng chẳng thể làm thực nghiệm coi nó là cái gì để tuyên bố về một phát minh mới ra đời đâu … Grin Grin Grin
- Thôi hãy tiếp tục giấc mơ phát minh của ông đi nhé ! Tui phải đi đây ! Chào ông nhé !  Cheesy
Nhí còn tinh nghịch nói rằng:
- "Ông đó không ngờ rằng con chào ổng để về đi học dưới cái thế giới mà ổng mới từ giã ra đi" … Cheesy



Câu chuyện mà BHT nói trong bài trích vừa rồi, là của ông Giám đốc hãng "Apple" đó! Ông tên là Steve Jobs.
Ông cũng có tập thiền và cũng đi kinh hành (đi chân không) trên con đường đầy sỏi đá quanh nhà (để suy nghĩ...). Trong cái máy tính bảng của ông chỉ có một câu truyện độc nhất đó là: 


Sách tiếng Việt:

Độ tử - Độ sanh - BM

Độ tử đối với tụi con không có gì khó lắm đâu.
Giữa độ tử và độ sanh thì độ sanh lấy đi của chúng con nhiều sức lực hơn là độ tử
Con thích độ tử vì cái đó ít tốn sức mà chất lượng cho người được độ lại nhận được nhiều thứ tốt hơn :
- Họ sẽ được tu tập tốt hơn trong kiếp tái sanh tới
- Có một đời sống mới tốt đẹp hơn
- Làm một con người tốt hơn trong kiếp tới
Độ sanh thì mệt hơn nhiều, Nhí sẽ bị hao tốn rất nhiều năng luợng nhưng người nhận lại không được kết quả gì khả quan hơn vì:
- Nghiệp mà người đó phải mang nơi thân xác rất nặng nề
- Chết là điều mà không ai tránh khỏi
- Nhí hao tốn năng lực chỉ để cho người ta được chết lâu hơn hay là để cho người ấy lại tiếp tục bị chính nghiệp hành là tiếp tục làm sai, là tiếp tục uống thuốc độc vào cơ thể bằng cách là sân hận.

Nói đi thì cũng phải nói lại cho nó có 2 mặt: Tiếng Anh họ có câu thành ngữ như sau: " No Pain, No Gain" - Không đớn đau thì sao có được cái mình cần. Độ tử- độ sinh cũng vậy thôi. Mặc dù Độ Sinh mệt hơn nhiều, nhưng là Đáng. Định nghĩa lại chữ Độ Sinh: Là chỉ cho người đang sống: tập và thay đổi được thói quen cũ đã đưa người ta đi xuống. Thói quen của mỗi cá nhân là một vòng quay quán tính, đã được huân tập từ nhiều kiếp, dù anh có thay hình đổi dạng đi qua bao nhiêu kiếp, thì thói quen ấy vẫn cứ ăn sâu vào trong Thức ấy. Do đó, nhìn con người hiện tại, biết người ấy của quá khứ và biết luôn người ấy của Tương Lai là vậy.

Độ tử thì mang một nghĩa khác, đưa tới một nơi thiện, nhẹ, để họ học từ Người Thiện nhất nơi đó ( Ông Phật), học lúc này là học mà chưa có hành. Sau đó, để Hành cái học được, họ phát  nguyện đi xuống. Rồi họ mới lại Hành cái chuyện Tu mà chúng ta đang làm bây giờ đây. 

Bởi thế, đừng đợi đến chết rồi chờ người ta độ tử cho, mà phải Làm ngay bây giờ, vì sớm muộn gì thì mình vẫn phải Làm thôi.

Không có tâm lực thì chả làm ăn gì được


Không có tâm lực thì chả làm ăn gì được.
Nếu tiếp tục phát nguyện, ngoài sức của mình, thì... THTT nhập bên phát nguyện. 
Đôi khi, THTT nhập cả hai bên luôn.
 
Có tâm lực (CHÁNH ĐỊNH) thì bên phát nguyện là bên bị lãnh thẹo, bị te tua. 
Bên kia tùy theo nghiệp năng hay nhẹ mà có thể bị giảm bớt.

Lý do: Đây là "định luật bảo toàn năng lượng".
 
1. Nếu có Chánh Định: 
"Bên cho". lúc nào cũng... bị hao. 
"Bên nhận", tùy theo ác nghiệp (nặng, hay nhẹ) mà có thể bớt liền (nhẹ). Hay là không... do nghiệp quá nặng.

2. Nếu không có Chánh Định: THTT nó nhập
   -- nhẹ thì bên lớn lối (bên nguyện quá sức của mình)!