3 Điều cấm kỵ


Do vậy mà nhân vật nào mà đứng ra tập cho Nhí thì phải hội đủ hai tính chất: 
Vui tính tàn canh gió lốc, và kiên nhẫn kinh hồn.
Vui tính tàn canh gió lốc để mong có thể là người bạn thân với Nhí, là cái chỗ mà Nhí muốn nói cái gì thì cũng được gọi ... là hay, là lạ. Với đặc tính là không bao giờ kết án Nhí nói sai nên Nhí không có gì mà phải sợ! Nhí cứ thấy sao là nói vậy. Chuyện này sẽ kéo dài cho tới hai năm sau (ví dụ là Nhí tập từ 7 tuổi thì đến chín tuổi) thì độ khả tính của câu chuyện mới là cao được. Còn trước đó thì Nhí cứ lẫn lộn cái trí tưởng tượng của mình với cái thấy của màn tivi.

Điều cấm kỵ:
1.Trong thời gian này, điều cấm kỵ là cho nó coi chuyện tình cảm của người lớn. Vì nó sẽ phanh phui ra hết, và khi nó thấy chuyện "nghiên cứu" thì nó sẽ gớm và không thèm coi nữa. Nó sẽ phản ứng quyết liệt là làm như vậy là ... dơ màn tivi của nó.
2.Điều cấm kỵ thứ hai là: Không cho nó nghiên cứu chuyện làm ăn thua lổ. Vì một lần nữa là nó sẽ phanh phui ra hết và biết được những mánh khóe trong nghề nghiệp và do đó nó sẽ mất niềm tin đối với người và người.

Phải biết là Nhí rất là tôn trọng bí mật cá nhân, Nhí sẽ không được quyền tự ý phanh phui chuyện người khác, vì làm như vậy là phạm giới và bị tuột công phu ngay lập tức liền.
Khi để ý tới ai thì sẽ xuất hiện những yếu tố liên quan tới bản thân Nhí mà thôi (ví dụ như là Nhí sẽ biết là: Đây là ông chú của Ba vào tiền kiếp, hay là người bạn thân của Nhí vào tiền kiếp ...). Còn ngoài ra thì Nhí không muốn thấy.

Và hay một điều là Nhi biết nhưng Nhí lại không hé mồi điều gì cả (Nhất là khi Nhí đọc được tư tưởng).

Điều không thể được và không bao gìơ nên áp dụng đó là người ác tâm mà lại tìm cách chỉ dạy Nhí. 

Nó tai hại ở chỗ này:

Khi người này đưa công thức cho Nhí tập thì cái "ác tâm" nó ... đụng Nhí trước. Do cái ác tâm này mà Nhí sẽ gặp trở ngại vô cùng khi công phu. Linh ảnh chao đảo và không cách gì mà rõ ràng được. Và khi trình bày lại kết quả thì Nhí lại đụng phải cái ác tâm này nữa: Do đó lời báo cáo cũng không còn trung thực mà chỉ là để ... đối phó cho yên thân mà thôi:
3.Người Ác Tâm (NAT) hỏi Nhí:
- - Sao rồi?
- - Dạ,(Nhí ngập ngừng) nó cũng rõ và sáng lắm
- - Từ một tới mười nó sáng bao nhiêu?
- - Dạ (Nhí ngập ngừng) 7
Và đây là điểm chết của vấn đề:
- - Sao là 7 hả? Con tu hành gì kỳ vậy? Người ta là 10 rồi mà con chỉ là 7 là tại sao?
(do sợ quá mà lần sau Nhí sẽ trả lời một cách liều lỉnh là ... 10 ... cho yên thân) thế là bao nhiêu công trình tu hành đều xuống hố. Vì Nhí phải trả lời xạo để được yên thân! 

Mà xạo cái gì thì còn được, chớ xạo trong công phu là tiêu. 

Chỉ cần một lần thôi, là hệ thống của "cái Thấy" tự động hủy hoại!

Tâm của Nhí không còn chuẩn để tu hành nữa mà phải đợi vài ba năm sau thì may ra mới tiến bộ được. Vì cái xạo mà nó đã lọt ngay vào công phu là nó hủy hoại nguyên cả quy trình tu hành.
Y như con mắt mà lại chế acid vào là hết thấy đường liền.

Tới đây sẽ là câu hỏi, câu hỏi và câu hỏi? Xin quý Bạn cứ tự nhiên mà đưa ra. tibu sẽ cố gắng hết sức để trình bày lại cho rõ ràng hơn và cũng sẽ cố gắng hết mình để tìm ra câu trả lời thích đáng cho dù phải lặn lội lên Liên Hoa Tạng hay là lục lọi vài Thai Tạng để tìm cho ra câu trả lời Roll Eyes Cheesy Grin Smiley
Hết