QUÁN TƯỞNG KHI ĂN UỐNG

Một thời con nghe như vầy , tại đạo tràng... Utah, Ngài "thích ca" (ca bài Chánh Pháp) Mr.Ù phóng... micro tới một đại chúng nho nhỏ những tu sĩ "thích nghe", "thích tu". Trong đại chúng có một tu sĩ "thích hỏi" đứng lên, trịch vai hữu... ủa, xí quên, mặc áo mô-đen không có trịch được, hí hí,  Grin Grin vị này đi nhiễu ba vòng quanh... cái bàn giấy để kiểm tra : pin điện thoại, tài khoản còn bi nhiu, và giấy bút.

( cái đoạn này con nhái y Kinh, mong Quý Cô Chú ACE hoan hỷ Grin Grin Grin )

Thích hỏi : - Thầy ơi, bữa cơm nhà con rất nặng nề, yêu cầu từ "trên" đưa ra là ăn uống im lặng. Thành thử bọn con nít nín khe dù rất muốn kể chuyện bạn bè, trường lớp... Ăn kiểu đó thành ra ... chắc là cơm trộn nặng nề thành chất độc cho cơ thể ha Thầy. Làm sao khắc phục Thầy ?
Thầy : - Thì... con cứ ăn im lặng thôi. Thầy mà ăn vậy Thầy càng khoái...
--  Ủa ?? ! Là sao Thầy ?
-- Khi con ăn, con hãy nghĩ tới hình ảnh người nông dân, con trâu, bụi tre, ruộng lúa....v.v... những cảnh thanh bình đó, và sự vất vả của người nông dân , của con trâu, của mấy con sâu bị thuốc trừ sâu... con nghĩ như vậy thì tự nhiên con sẽ thấy miếng ăn của mình nó ngọt lắm, ngọt từ hai bên cánh lưỡi ngọt vô. Thầy ăn như vậy nên ăn cái gì cũng thấy ngon hết.
-- Vậy là khi ăn và quán tưởng cái chuyện trên, mình sẽ quên, sẽ không thèm chấp vào cái tình trạng áp đặt nặng nề kia hả Thầy ?
-- Đúng ! Vì khi đó mình sẽ thấy rằng : mình ngồi đây, ăn bữa cơm này, trong nhà mát, sạch sẽ, có bàn ghế, có thức ăn... Còn ngoài kia, có người này người nọ họ ăn ngoài trời nắng, ngoài mưa, ngoài góc đường ... ăn qua loa, hoặc đói meo không có gì ăn. nghĩ như vậy mình sẽ thấy cái chuyện nặng nề kia không là cái gì cả so với cái mình đang có.
-- Hay quá Thầy ! Như vậy khi mình bới cơm cho ai ăn, mình cũng email tư tưởng vô đó được luôn hả Thầy ?
-- Đúng ! Con làm như vậy đó. Gửi gắm những hình ảnh, suy nghĩ như trên vô chén cơm.
-- Thì nó sẽ có công năng chuyển hóa người ăn kia luôn hả Thầy ?
-- Đúng vậy !
-- Trời ơi hay quá ! Thầy, vậy thì làm như thế nào ?
-- Con cứ nhìn vô chén cơm mà quán tưởng như vậy.
-- Cận Định làm được không Thầy ?
-- Được chớ !
-- Là phải nhắm mắt nhập Cận Định rồi email vô chén cơm ?
-- Không, con chỉ cần nhìn và nghĩ vậy là đủ.
-- Vậy thì khi chuẩn bị nấu cơm, mình quán tưởng như vậy vô đồ đang nấu thì sao Thầy ?
-- Đúng luôn !
-- Hay quá Thầy. Tụi con cám ơn Thầy.
-- Thầy cám ơn con !  Grin Grin Grin
nguồn: http://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=8751.25