Tu cho kiếp nào?

Đang còn sống, tức là còn không khí để thở...
Là còn đang bị một trong... bốn mũi tên tẩm thuốc độc. Bốn mũi đó chưa một lần bắn trật. Đó là: Sinh > Lão > Bệnh > Tử.

Như vậy, khi còn sống: Có những phản ứng chung chung như sau:

A. Phản ứng thông thường gọi là Văn Minh, Văn Hóa... là sinh hoạt như mọi người:
Lớn lên, cua gái/trai, lập gia đình và làm việc... khi nào chết thì tính sau.

B. Phản ứng bất thường là: 
Nên tìm cách hơn người! Trên mọi lãnh vực mình buộc phải hơn người:
Y phục         > Hơn người ở chỗ, áo đang còn mới nguyên... quăng chợ đồ cũ, hoặc đem đi cho người khác... lý do. không hợp thời trang!
Ăn uống       > Ăn phân nửa... bỏ phân nửa! Uống phân nửa... bỏ phân nửa. Chỉ để... chứng tỏ mình sang trọng.
Lập gia đình > làm sao mà có chuyện... ôm một thân thể lâu tới già được? Bộ không ớn à! Ớn thì cứ bỏ... như mọi người! 
Lập nghiệp   > Một con người hoàn hảo thì phải có một công việc hiển hách, theo kiểu ngồi mát ăn bát vàng!!! Ra ngoài đường thì không có vụ nói là hiện nay tui đang làm việc... muốn mửa ra máu!!! Mà là... làm văn phòng Hạ Nghị Viện. Con tui đang làm/học ở... Hàng Lâm Viện...

C. Phản ứng bình thường:
Nhìn đâu cũng thấy hư (nếu đó là một món đồ)
Nhìn đâu cũng thấy chết (nếu đó là một sinh vật)

Nhìn mình thì rồi cũng chết!

Nhìn quanh, rất nhiều người với các chức vụ quan trọng, ý là thành công trong đời sống... trước khi chết: Họ vẫn sợ.
Nhìn quanh, rất nhiều người với các chức vụ tầm thường, ý là thất bại trong cuộc sống... trước khi chết: Họ cũng sợ.
Thông thường: Khi có người chết thì có chia buồn, phân ưu... để tang! Mặt thì lo buồn, mất đi tiếng cười.

==================
Câu hỏi là có một lối thoát nào không?
==================

Đi chùa, khi có ai chết... thì chính thầy chùa nói đôi lời chia buồn với gia đình!

Đi nhà thờ, khi hát rõ ràng, chắc ăn là: "Cùng Vui Lên... này nọ", nhất là câu kinh: Được Thấy Mặt Chúa Sáng Láng Vui Vẻ Vô Cùng Amen!

Nhưng thực tế, khi gặp có một ai chết thì cũng chỉ là: 
Sau đây là đôi lời chia buồn với gia đình anh chị...

==================
Suy nghĩ: 
Hệ thống này lo về cái chết mà vẫn cứ phải chia buồn...
Như vậy...
Nó có một cái gì "Không Ổn" đây!
==================

Rồi chuyện gì phải đến... đã đến cho tibu:
Sau khi tiếp sức cho Má di dân qua Mỹ... thì Má chết sau đó một tuần! Bệnh Ung Thư Tử Cung, di căn qua Gan.

==================
Một nửa bầu trời bị sụp đổ!
==================

Tuy nhiên, nhờ vào An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt cho nên tibu bình tỉnh độ Má lên A Di Đà Phật... quả vị Thượng Phẩm Trung Sanh. Lúc mà tibu không hiểu kinh Phật Giáo ra sao luôn!

Má đã lên tới đây: tibu... toe toét cười luôn!

Nhận xét bà con trong xóm:
Mọi người ái ngại nói nho nhỏ với nhau là:
- - Thằng ti nó bị khùng rồi hay sao đó! Má nó chết mà nó tươi rói, cười vui hớn hở... quên để tang luôn!
- - Bà nhìn cặp mắt cuả nó kìa! Sao nó sáng quắt vậy? Chắc là nó điên thật rồi!!! 
Trạm trưởng Trạm Y Tế Phường 3 đến thăm và kinh ngạc hết sức khi thấy tibu đang chuyện trò tiếu lâm với bạn bè! Cô nhận xét:
- - Coi anh ti kìa! Ai chết, chớ không thể nào là Má ảnh chết được! Tang chế gia đình gì mà... tiếu lâm vậy?
=================
Đó là phản ứng... bình thường đó.
================= 
Còn tớ chết thì... bàn tán làm gì! Nó chưa tới mà! Grin Grin Grin
=================

Như vậy, hiển nhiên là tibu thấy một cái gì đó rồi!

Tầm ảnh hưởng:
Hiện nay, trong khi vui câu chuyện thì các anh, các chị nói là sau khi chết thì là... chia buồn hay là chia vui?
Cả nhà biểu quyết đó là Chia Vui!

Các anh chị ở đây là: ở gần tibu. Còn ở xa thì... vẫn phải chia buồn chớ!!! Roll Eyes Roll Eyes Roll Eyes

bung dù lên

Tũn:
Luyện sao mà hay vậy ta , ngủ mà biết mình ngủ luôn ...
Tibu:
Hắn chơi dữ dội và căng thẳng cho nên cũng y như khi bung dù che mưa. Nếu mình không biết cơ cấu của chiếc dù: thì phải dùng hai tay để che: Một tay cầm cán dù, và tay kia cầm cái phần di động.
Bây giờ, dùng sức để bung dù lên và... cứ nhất định bung nó lên mặc dù đã có thể che nắng và che mưa với độ bung như vậy rồi!
Do ra sức bung nó lên thì sẽ nghe một tiếng click!
Sau tiếng cốc nho nhỏ này thì thả tay ra: chiếc dù vẫn còn che được nhưng lần này dù chỉ cần một tay mà thôi.

Không có gì là phép lạ trong này hết!

Cái này nó mạnh hơn "Nhất Tâm Bất Loạn" một tý. Nếu cứ tập như vậy, do nhờ vào Chánh Định: Tu Sĩ sẽ vào được trạng thái tỉnh thức sơ sơ. Và bớt ngủ. Cứ vậy mà tiến tới, thì có thể là Tiểu Liên Hoa thứ hai! Một ngày chỉ nghỉ/ngủ có 1 tiếng đồng hồ... y như Đức Phật.


hoa cúng Phật !!!

TNT:
Tiếp sức, tiếp cứu, Phước báu công phu:
Khi người ta rơi vào trạng thái hôn mê sâu thì ta có thể làm gì để cứu giúp .?

- 1/ Tập trung tinh thần mạnh mẽ nhìn ngay vào giữa trán ngay trung tâm  Ajna của người đó phóng niệm A Di Đà Phật và tác ý tỉnh lại.
-2/ Sau khi họ tỉnh lại thì mình tập trung tư tưởng tác ý đưa họ đi chơi trong cảnh ngắm hoa của núi rừng
- Khi cơn mê vẫn còn nhiều thì sẽ có cảnh hoa rất to như hoa hướng dương. Thân cây hoa to cao hơn đầu người và hoa to như cái nón lá đội đầu
- Khi tỉnh hơn chút xíu nữa thì cảnh hoa sẽ là như những bụi hồng cao cỡ nữa thân người
- Tỉnh hơn tí nữa thì sẽ thấy cảnh hoa dại như hoa mắc cỡ, những loại hoa mọc thấp sát mặt đất như hoa mười giờ ... được mọc trãi dài khắp núi từ đồi này qua đồi nọ. Cảnh sắc rất tươi mát tràn đầy sức sống và mát mẻ.

Nếu đưa người bệnh đi được qua các cảnh quang như vậy thì sức khỏe của họ sẽ rất mau chóng hồi phục .
Trên đây là một công thức mà tnt đã làm và thành công với sự sống chỉ còn 10% .
Cầu chúc cho mọi người cũng sẽ làm được cho người thân của mình trong những lúc thập tử nhất sinh!

langnghiem:
Con nhận thấy có sự đối nghịch giữa mức độ tỉnh thức của bệnh nhân với kích cở của hoa. Khi hôn mê sâu thì thấy hoa hướng dương thân cao vượt đầu người. Hoa to như cái nón lá. Tỉnh hơn 1 tí thì là bụi hồng cai nửa thân người... vì sao vậy Thầy?
Thứ tự xuất hiện và loại hoa xuất hiện có giống nhau ở mọi người hay sẽ khác nhau Thầy? Có ý nghĩa gì đằng sau mỗi loại hoa không Thầy?

Tibu:
thực nghiệm:
Con cầm một cây viết ra.
Con dùng hai ngón tay với độ cao là 0,5 cm (phân)
Con đưa vào sát cây bút, rồi con tưởng tượng coi: nếu con chỉ có cao bấy nhiêu (0.5 cm) thì cây bút, lúc này nó to như thế nào?

Từ đó con lại tưởng tượng khi con to hơn thì cây bút nó ra sao?

Rồi khi con nở ra cho tới kích thước hiện nay thì cây bút nó chỉ là... cây bút mà thôi.

Đó là diễn tiến của cái thấy (kèm theo Trí Tuệ) của TNT khi quán về bệnh nhân.
========

Cách hồi sinh này (bằng cách quán) chỉ là động tác quen thuộc của việc ngâm hột vịt muối: Đem bỏ vào một nơi với đầy đủ sinh lực một cách hợp lý. Thì nó thấm vào liền thôi.

Nhất là lúc mới bị đột quỵ, lúc mà sức sống vẫn còn nhiều ở linh hồn, và thể xác.
=========
Còn giải thích một cách trần truồng thì "khái niệm hoa" chỉ là bộ phận sinh dục! (hoa sinh ra trái: thì không phải là bộ phận sinh dục là gì?)
Để ý chỗ đem hoa cúng Phật... Hihihi!... Khó nói rồi đây, thấy chưa? Grin Grin Grin

Trở về lời bàn:
Hoa nó mạnh (về lực chuyển hóa) và nó thanh... cho nên tác dụng chuyển biến nó rất là hợp thời, đúng lúc.
Hoa càng nhiều, càng to, càng tốt.

Vậy thôi!

Một câu hỏi rất hay!!! Grin Grin Grin

Nói thì nên nói cho hết!!!

Như vậy khi dâng hoa cúng Phật thì hay nhất vẫn là thay đổi, chuyển hóa Con Người!

Mà đã tu hành qua cách: kiểm tra tư tưởng liên tục, thay đổi tính tình, An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt...

thì bứt hoa... cúng Phật để làm gì? Wink Smiley Cheesy Grin Shocked Roll Eyes Kiss Kiss Kiss

Hảy gõ, cửa sẽ mở

Hảy gõ, cửa sẽ mở.

Một câu nói đâu môi của Thiên Chúa Giáo. Tuy nhiên, các Đạo khác cũng có thể tham gia vào ý tưởng độc đáo này.

Với một tâm lực bình thường (Cận Định), theo lời đề nghị của Cô Ba Hột Nút: 
- -"Tuy nhiên, anh phải ở ngay trước cái cửa, hoặc là nên có cái cửa rồi... thì anh mới có thể gõ được! Chớ mà nhè cục đá, gốc cây, mà gõ thì không thể nào mở được. Và cứ đứng đó mà gõ thì chỉ tốn thời giờ một cách vô ích mà thôi.

Với tâm lực đã vào Chánh Định được rồi: Công việc là "không nên" tìm hiểu một cách vội vã liền. (ý là: sau khi gõ và cửa vừa khẻ nhích mở là đòi... giải quyết những thắc mắc)

Như là hỏi này, hỏi nọ liền. 

Làm như vậy là sai luật chơiLý do là cửa vừa mới hé mở một tý xíu mà đã hỏi rồi thì chả có ai trả lời đâu.

Đúng nhất là:

Nên tiếp tục trui luyện cái tâm cho nó mạnh thêm lên. Bằng cách An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt và giữ đề mục sáng chói, mạnh mẽ... Lâu chừng nào, hay chừng đó. 
Lý thuyết là giữ vững đề mục trên 40 giây. 

Tất nhiên, muốn làm được như vậy, thì giới luật rất là ngon lành, tính tình nhu thuận hiền hòa...

Lúc đó có thể nói: cánh cửa đã mở tối đa. 
Tâm thức đã sẵn sàng để nhận những câu trả lời rồi. 

Lúc này mà hỏi sẽ được trả lời rõ ràng và chính xác.

Như vậy:
Cánh cửa là tâm thức. 
Khi đóng là phàm tâm. 
Khi mở lại là Thánh Tâm.

Thực tế:
Chả có cái cửa nào hết!

Còn một vế nữa:Hãy tìm Người thì Người sẽ đến.  Xin Thầy Tibu giảng tiếp ạ!
Google thì chẳng thấy câu này ở đâu cả? Tuy vậy, câu này là một câu hỏi hay, rất là hay nữa là đằng khác! Cheesy Cheesy Cheesy

Câu này có hai vế:

Vế 1. 
Hãy tìm Người... Trong phần này lại đụng đến tình trạng "Nồi Nào Úp Vung Nấy".

Có nghĩa là Ăn cướp mà đi tìm thì quanh quẩn chỉ là gặp ăn trộm, ăn cắp... vậy thôi.

Vậy thì phải là người tu hành (làm nghề nghiệp Tu Sĩ) thì mới có thể đi tìm ra được Người. 

Ở đây có một biến khúc là không thể nào tìm được Người được khi "tu sĩ chỉ mới tu ở cái miệng"!

Như vậy, một khi đã thực sự tu hành, lúc nào cũng có thể tìm ra Người.

Lấy bà con... trong chùa ra làm ví dụ:

Đặc điểm:
Các Tu Sĩ này đã kiểm soát tư tưởng liên tục trước khi gặp HSTD.

Tu sĩ số một: Làm chuyện này từ khi bảy tuổi.

Tu sĩ thứ hai: Làm chuyện này qua cách như sau: một chuyện nào mà đã ra tay là chưa có lần nào thất bại. Thái độ làm là cứ vậy mà ủi tới! 

Nguyên văn: Y như con trâu! Không thèm (lại nguyên văn: em lại... lười, rất là lười) nhìn trái, nhìn phải! 

Khi té xuống, là đứng lên ngay tại chỗ đó và càng lầm lỳ ủi tới! 

Ủi tới!!! Cứ ủi cho tới khi xong, thì mới thôi!

Với đặc điểm này, hai Tu Sĩ đi tìm cách tu và đã gặp được Người! 

Vế 2:
Thì Người sẽ đến!

Đến bằng... một phương pháp rõ ràng từ A tới Z, theo kiểu dọn sẳn, chỉ còn múc ra ăn mà thôi! 

Tất nhiên, khi tu rất là giỏi, sẽ tìm thấy được những cái dở của phương pháp này! 

Ủa? Sao có cái vụ này nữa!
Câu trả lời là: Hảy đến mà coi! (Ý là tu cho xong rồi, coi lại... nó ra sao)?

Ngay lúc đầu khởi tu, cả hai đều hiểu là:

Đây rồi! Cách này sẽ đi đến đích đây! 

Và dĩ nhiên là ủi tới! Ủi riết thì... nó cũng phải xong.

Tibu ca hát (ké) lên rằng (vì đây là lời của Anh Thái ở Đà Lạt): 

Học Trò Hay, mới thấy Ông Thầy Giỏi!!!
========
Đó là chuyện ở chùa! 
========

Bây giờ, chuyện của mình thì sao? 

Những dụng cụ nên có khi "tu theo":

1. Mẫu mã (Tu Sĩ 1 và Tu Sĩ 2)
2. Bám sát theo mẫu mã, cố gắng hết sức làm theo (và làm liền): thế nào cho mình càng đồng dạng bao nhiêu thì càng tốt bấy nhiêu.

Có nghĩa là các Tu Sĩ này tập 24/24 thì mình cũng cố gắng mà tập càng nhiều bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu. Nhất định không cho tình trạng: Nhắm mắt, nghĩ chuyện đời!

Bám bằng cách nào?
Để tự khuyến khích:
Chưa bao giờ câu của Ngài Xá Lợi Phất lại ảnh hưởng mạnh mẽ như vậy hết:

========
Cách áp dụng câu của Ngài Xá Lợi Phất:

- - Tôi không muốn thấy sắc pháp này nữa, vì tôi biết là tôi còn rất nhiều việc phải làm! (Sau đó là cứ đề mục mà đánh tới qua cách thức sau): Niệm liên tục đề mục, và cố An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt trên đề mục của mình.

Tất nhiên, là tâm tánh nên nhu thuận, tính tình càng hiền bao nhiêu, lại tốt bấy nhiêu.

========
Cũng có thể áp dụng cách của chính Đức Bổn Sư khi gặp khó khăn trên đường tu tập (trích trong cuốn Đức Phật và Phật Pháp):

Trích dẫn:

Kinh Maha Saccaka Sutta, mô tả hạnh tinh tấn của Bồ Tát như sau:
"Lúc ấy tư tưởng sau đây phát sanh đến tôi:

"Hay là ta cắn chặt răng lại, ép lưỡi sát vào nắp vọng, rồi dùng tâm (thiện) đè nén, chế ngự, và tiêu diệt những tư tưởng (bất thiện)!
"Rồi tôi cắn chặt răng lại, ép lưỡi sát vào nắp vọng, và nỗ lực đè nén, chế ngự, và tiêu diệt những tư tưởng (bất thiện) bằng tâm (thiện). Lúc tôi chiến đấu như vậy thì mồ hôi từ trong nách chảy tuôn ra.

'Như người mạnh nắm lấy đầu hay hai vai một người yếu rồi đè xuống, dùng sức cưỡng bách và khắc phục, không cho ngóc lên, cũng dường thế ấy, tôi chiến đấu và khắc phục (những tư tưởng bất thiện).

"Sự tinh tấn của tôi quả thật kiên trì và bất khuất. Tâm niệm của tôi thật là vững chắc và không hề chao động. Tuy nhiên, thân tôi mòn mỏi và không an lạc sau khi cố gắng một cách đau khổ -- thể xác phải chịu khuất phục trước sự nỗ lực kiên trì. Mặc dầu những cảm giác đau đớn phát sanh đến thân tôi, nó không làm tổn hại đến tâm tôi chút nào.
Hết trích dẫn.

========
Xấu hổ chưa?
 Roll Eyes
Ngài tập như vậy đó, còn mình thì... nhắm mắt thì lại nghĩ chuyện đời!
Như vậy, trên 2500 năm rồi mà còn ạch đụi, ở lại lớp như vậy thì... đúng quá rồi, than trách gì nữa!

Chưa kể, hở ra là... ngủ thiền!!! Roll Eyes
========

Kế hoạch:
Ngày một tý, không cần làm nhiều: Chỉ cần nhắc nhở cái tâm là:

- - "Em à, vào đây là tập nghe em. (đọc tên các mẫu mã) và nhắc nhở rõ ràng là:
Các Tu Sĩ Gạo Cội này, không bao giờ làm như mình cả, mà chỉ lo tinh tấn tu hành.

Rồi cố gắng mà ủi tới... tới luôn.
Nhất định không thèm "đỗ thừa"
Nhất định "không thèm chịu thua"

Trên đường tinh tấn tu hành... Ở đâu cũng làm như vậy, người người cũng thực hiện như vậy... để mà tiến tu hết, 

Chẳng qua đó là sự chưa quen của một "thói quen mới mà thôi!
========

Chưa hết, mỗi lần thức dậy, là hô to tên của mình:

Phước!... Dạ!
Phước!... Dạ!
Phước!... Dạ!

Và tuyên bố:

Hôm nay tui điều khiển ông, chớ không phải như trước đây, ông lại điều khiển tui! Nghe chưa?
Bắt cái tâm nó làm theo ý của mình!

Như Vầy, Tui nghe

Trong kinh Phật đều khởi đầu câu này. 
Tại sao?

Xin thưa với Bà Con là: Với tâm thành thật của Ngài Anan (Ngài Ăn Ngay Nói Thật), Ngài khởi sự như vậy trong tất cả cuốn kinh, với ý là (nói theo kiểu bây giờ):

Tôi, ký tên dưới đây, là Anan, chính tôi đã được nghe Đức Bổn Sư nói lại như vầy:

Rồi Bà Con bên Trung Quốc sau khi thấm nhuần giáo lý Đức Phật, và cũng do thích chữ "Như" (Chân Như) nên viết trại đi để nhấn mạnh Kinh Của Đức Phật chỉ cần một chữ "Như"... thành ra nó lại là:

NHƯ Vậy, Tôi Nghe!
=========
Ti bu nhận xét: 
Rằng hay thì thật là hay, nghe qua ngậm đắng nuốt cay thế nào!

Câu khởi sự mà dịch "không xuôi" thì làm ăn gì được"?
Sao lại không vết cho nó đàng hoàng hơn:

Tôi nghe như vậy... Nghe nó xuôi hơn không?

=========
Từ khởi điểm quan trọng như vầy, ý là có sự xê xích, vặn vẹo này nọ... để chen vào ý kiến, ý lửa của mình: 

kiến lửa là con vật, ở xứ nóng, nó chạy lung tung ở dưới đất, nó phá, nó cắn, nó đốt đau lắm, không thiếu gì những bà con bị nó cắn cho vêu mỏ luôn!
=========

Trong những cách trao truyền lại nguyên bộ lý thuyết của Đức Phật, có bà con len lỏi vào và... nhận thấy cái thằng tibu sao mà ngu quá! NGU NHƯ TI BU!
=========
Thời nay mà làm nghề "TU SĨ" là cái nghề ngồi bát... ăn mát vàng! Ý lộn: Ngồi mát, Ăn bát vàng!!!
Cái nghề mà trước 1975, không có ai làm cái nghề này cả! Ý là bây giờ có giấy chứng nhận là nghề nghiệp là Tu Sĩ, cái mà hồi trước đó lại... không có!
=========

Cho nên đã có nhiều bàn tay nham nhở, bóp méo "Sự Thật", dùng chiêu hù thiên hạ, dọa Bà Con, làm cho Bà Con... ham học hỏi, thích tu hành... phải khiếp sợ... không được trực tiếp hỏi tibu ở trên Ngôi Chùa Trên Trời này một cách công khai. Mà nhất nhất... phải thông qua chúng tôi trước

Có nghĩa là hỏi lén, tu chui... Trong khi HSTD còn sờ sờ đây!

Chuyện đã/hiện nay đang xảy ra như vậy... tibu không hiểu: 
Tại Sao những bà con đó lại khiếp sợ đến như vậy luôn?

Như vậy: 
Cũng như câu chuyện của Đức Bổn Sư:

tibu không ủy quyền cho bất cứ ai (bà con) nào cầm đầu HSTD để rồi... những điều hợp lý này sẽ bị bôi lọ và làm sai lệch đi... y như là Võ Tắc Thiên đã từng... bôi lọ Phật Giáo vậy. 

Tất nhiên, Bà Con có nghề, vẫn giữ nguyên tinh thần HSTD thì tibu rất hoan nghênh sự cộng tác của Bà Con. 

Tibu kính mời Bà Con cứ share tin tức này.

Cái nguy hiểm ở chỗ là:
1. Tibu bài trừ Tha Hoá Tự Tại.
2. Và tất nhiên, tất cả các trạng thái “Thần Quyền” một trạng thái bệnh hoạng Tâm Linh và nó có tính cách lây truyền y như bệnh dịch hạch, dịch tả vậy.
Nhưng, bệnh này còn nguy hiểm hơn nữa! Vì nó di căn qua tận kiếp sau! Bà Con đã thấy “hội chứng bệnh Down” rồi chớ! 
Hầu hết là bệnh nhân bị mất khả năng tư duy, suy nghĩ hoặc là tính toán này nọ! Bệnh còn được gọi là “Bệnh Thiểu Năng Trí Tuệ”. Chỉ có một số rất ít mới thoát được Ác Nghiệp này!
Vấn đề tu tập là tốt, nhưng... tu theo các dạng Thần Quyền là sai. Điện Thần Nhân sau khi nhập vào thể xác một thời gian sẽ làm hư hổng hệ “hào quang” và thân thể sẽ bị tia vũ trụ chiếu trực tiếp vào gây nên tình trạng mất trí, mất trí khôn cho kiếp này và cho cả kiếp kế tiếp luôn (hội chứng bệnh Down).

Chuyện này xảy ra cho ngay cả người chủ mưu nhất là khi chỉ bà con khác tập một cách... mất căn bản.

KỂ CẢ NGƯỜI CHỦ MƯU LÀ SAO ,XIN GIẢI THÍCH CON HIỂU VỚI.
CON CHÀO THẦY .
Người chủ mưu chưa... tự tu xong bất cứ phần nào hết.
Nhưng rất muốn là Thầy Thiên Hạ.

Thấy cái chùa HSTD này chỉ coi bộ dễ ăn qua.

Cho nên gôm bà con lại và không cho bà con liên lạc với HSTD. Mà nhất nhất (chuyện gì, thắc mắc gì) phải qua người chủ mưu.

Từ đó (người chủ mưu) dẫn đường, chỉ đường cho người "Không thấy gì hết" (bà con đi theo). thì chỉ còn đường... lọt hố hết cả đám!!!
=========
Chuyện này sẽ gây ra oán hờn, oán hận rất là to lớn, làm cho phước báu của người chủ mưu giảm sút trầm trọng đến độ:
có thể chiêu dụ:
1. Nhẹ thì THA HÓA TỰ TẠI nó nhập. Thì kiếp liền sau, kiếp này... bị bệnh Down (thiểu năng trí tuệ)
2. Nặng thì THIÊN MA nó trù là hết đường chạy luôn!

Thiên Ma là tu sĩ Tứ Thiền, nhưng còn thích... tham gia vào việc đời:
Khi nhận thấy tính sấc sược này thì:
21. Sẽ làm cho nạn nhân sợ (y như cảnh nhắm mắt lại là thầy một ông cầm dao rượt, dọa... cho nên ngủ không yên do ác mộng)... sanh ra chứng la hét; đập tay, đá chân; giãy giụa trong khi ngủ: Làm người nhà bí quá đành cột tay, cột chân lại thậm chí bịt miệng lại luôn! (tibu ghi lại một chuyện có thật đã xảy ra cho... chú Lê ở trên Đà Lạt).

Chưa hết! 
Nếu chưa thấy có sự thay đổi nào!

22. Thì Thiên Ma... sẽ gài một câu chú vào nơi nào đó trên thân thể và cử thả tự do cho đương sự sống tự do với ác pháp!!! 
Kết quả:
Sẽ có lúc hết phước báu bị triệt tiêu (hết sạch) và... bạo bệnh phát ra, khiến cho đang giàu sang, đang ở nhà lầu... mà trong giây phút, mất hết sạch sẽ! Và tận cùng với cuộc đời tàn phế, ngu si, đần độn...

Tai hại nhất, là Thiên Ma đã vắt kiệt sức sống của nạn nhân, và khi buông ra là cứ gặp chuyện dở sống, dở chết nó bám theo sau y như câu kinh của Pháp Cú Mà Đức Bổn Sư đã cảnh cáo:

1. "Ý dẫn đầu các pháp, 
Ý làm chủ, ý tạo; 
Nếu với ý ô nhiễm, 
Nói lên hay hành động, 
Khổ não bước theo sau, 
Như xe, chân vật kéo ".

Tháng 7 cô hồn

1. Nếu muốn làm chuyện gì: Nên có tâm lực vững mạnh. (AN TRÚ CHÁNH NIỆM ĐẰNG TRƯỚC MẶT)...

Lại Bàn về tháng 7 (Vu Lan):
2. Tháng Vu Lan là do câu chuyện:
Cho mấy ông Thầy chùa... ăn bánh bao thịt chó của bà Mẹ của Mục Kiền Liên.
=======
Nhưng: Mục Kiền Liên và Bà Mẹ đều ở Ấn Độ!
Và... Ấn độ không có bánh bao!
=======
Như vậy:
Thích thì làm.

Tibu không làm, và chăng bao giờ thích là... vì đây là... chuyện xạo.

Thầy ơi, vậy trong dân gian hay nói, từ mùng 2/7 cho đến 15/7, những vong linh được thả ra khỏi địa ngục. Vậy chuyện này có không hả thầy. Grin Grin
Chuyện đi vào địa ngục, hay đi ra đều được định đoạt do "Nhân Quả"
Rõ hơn do hành động của chính chúng hữu tình đó:

Sau khi hành động mà chúng hữu tình (ý là chúng sanh có tình cảm, có cảm nhận, không phải là vô tri, vô giác).

1. Nếu thấy nặng nề là... đi xuống.
2. Nếu thấy nhẹ nhàng là... đi lên. 
3. Có nghĩa là do "lương tâm" nó tự đánh giá và tự cho điểm: Và kết quả là "Như vậy, Như Kia" thì cũng do mình. Do Chính Mình.
 
Cho dù đó là: Tổng Thống hay dân đen đều là như vậy. 
Cho dù đó là: Tăng Thống, hay là Đức Giáo Hoàng mà chưa "Ngộ Đạo để có thể vào Thánh Tăng" thì... cũng vậy. 

Ý là bằng cấp này nọ; nghi thức như vầy, như kia; với tính cách... long trọng hoặc là gấp rút; do tình hình này nọ... là do... giữa con người; rõ hơn: giữa "con người với con người" mà ra. 
Không có lương tâm nào ở trong đó cả.

Hoặc là Vô Thần chuyên nghiệp, hoặc là bán chuyên nghiệp... 

Đối với Nhân nào thì Quả nấy thì... "Không Bao Giờ Có chuyện OAN".

Không có ai rảnh đến độ để... xét xử, hoặc là kết án, hoặc là ân xá này nọ trong vấn đề "Nhân Quả".

Ngay cả khi được Nhí độ lên Tây Phương Cực Lạc thì "bệnh nhân"... vẫn bị nhốt trong hoa sen (thay vì ở Địa Ngục, thì... bệnh nhân bị cô lập, biệt giam... trong hoa sen và thời gian tương đương với Địa Ngục A Tỳ > Ý nói là "Hạ Phẩm Hạ Sanh").

Do nội công (trình độ Tâm Linh của Nhí quá cao, quá thâm hậu, do được đào tạo thành "Thuần Thiện"! 

Nên bệnh nhân được tiếp máu và được nâng lên... ở "Thượng Phẩm Thượng Sanh" (tiếp máu: là đúng 100%! Vì làm xong, là Nhí xanh lè, xanh lét mất hết "tinh khí thần"). 
Nhí bị như vậy cũng đều do... Nhân Nào Quả Đó (từ hành động vừa rồi... mà ra)!

Cao lắm là Cha Mẹ của Nhí mới trực tiếp... hiểu rất rõ tình hình, buồn vui, hũ hỷ. săn sóc... Nhí mà thôi.

Dĩ nhiên:
Tibu chết đi sống lại, đứt mạch máu não nhiều lần... cũng đều do Nhân Quả mà ra... Chưa có một thần linh nào, một Thượng Đế nào chen vào, xét xử hết.  Chỉ có Tibu, và cao lắm là Vợ Tibu Trực Tiếp, Buồn Vui Với Nhau... mà thôi.

Kết luận:
Phật Giáo là một cách sống:

1. Nếu nói là Đa Thần (nhiều thần linh) thì không có nơi nào... rõ ràng và nhiều bằng.
2. Nếu nói về Độc Thần (chỉ có một Thần Linh) thì chưa có chỗ nào rõ ràng bằng.
3. Nếu nói là Vô Thần thì cũng không có nơi nào rõ ràng hơn luôn.
Oai hùng nhất là:
4. Nói về phục vụ thì Phật Giáo sinh ra để phục vụ Con Người. 

Không bao giờ có chuyện... con người phải phục vụ... ngược lại Phật Giáo.

Xí mê:
Phật Tử thuần thành, không có những ngày sau đây:

1. Ngày Vu Lan, Vì Ngày Nào Mà Khi Thức Dậy Mà... Không Mang Ơn Cha Mẹ? Kể cả khi các Ngài đã chết!
2. Ngày Lễ Mừng Người Cha (Father Day)
3. Ngày Lễ Mừng Người Mẹ (Mother Day)
4. Ngày Valentine (Ngày cho Tình Yêu)
5. Ngày Tạ Ơn

Hihihi, đầu óc nó chỉ nhớ được tới đây thôi. Nhưng Bà Con hiểu ý tibu rồi đó Wink Smiley Cheesy Grin Shocked Roll Eyes Kiss Kiss Kiss
=========
Xí Xí Mê!
=========
Về vụ phục vụ này nọ:
Đức Bổn Sư... không có cái bếp! Ngài chỉ đi xin ăn, vừa đầy cái cục gổ nhỏ như cái tô. Thì Ngài về:
1. Ngài chia đều ra... làm hai (lúc đầu, khi còn ở một mình).
    11. Một phần cho chính Ngài. Và phần còn lại cho các chúng hữu tình khác (kiến, sâu, ruồi, dòi...)
    12. Mãi sau này... khi có bà con đến cùng tu thì mới có vụ chia ra làm tư:
        121. Một phần cho Tu Sĩ bị bịnh. 
        122. Một phần cho Bà con cùng tu đang bận tiếp khách, không đi ăn xin được.
        123. Một phần cho các chúng hữu tình như trên...
        124. Một phần, bây giờ mới cho chình Tu Sĩ đi ăn xin về.
Nhận xét: 
Một nhúm thức ăn mà còn chia ra làm tư, VÀ ĂN một ngày một lần... ĐÚNG NGỌ (giờ trưa) thì chỉ còn có là... cơm tù!!!
Chưa kể... có bà con chơi khăm lại phun nước miếng vào, bỏ cứt vào, bỏ rác vào, bỏ cả thuốc độc vào đó luôn!!!

=========
Từ tiêu chuẩn này... so với bây giờ là... Một Trời. Một Vực... luôn!
=========

Không thiếu gì... cảnh thầy chùa (chức lớn - có chức > cức chó!) nhà ta... la toán lên:
- - Làm sao mà thầy ăn được! Các con cho người hâm nóng lên!!! Và thêm gia vị vào!!! Lạt nhách như vậy, làm sao mà thầy ăn được!!!

Nhân quả:
Tất nhiên, làm gì mà có thể An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt được!
=========
Cảnh thầy tu bỏ thức ăn còn nóng hổi vào bao ny-long cả trăm ký một cách... lạnh lùng!!! 

Nhân quả:
Hành động này sẽ tăng cường cư dân vùng sa mạc (nơi không có thức ăn, nước uống)... Nếu mà mình đầu thai... vào đó thì đừng có kêu là xui, là oan nghe bà con!!!

Đề Bà Đạt Đa (Devadatta)

Đề Bà Đạt Đa (Devadatta)
https://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%E1%BB%81-b%C3%A0-%C4%91%E1%BA%A1t-%C4%91a

Sư phụ này không ưa Đức Bổn Sư, nhưng không lẻ xuống đường lăng mạ nhau thì... đâu có được!!! Nên sư phụ đưa ra những giới luật "y như huấn luyện Lực Lượng Đặc Biệt (Special Force)" Với ý đồ là coi "ai (tăng đoàn của Devadatta) ngon hơn ai (tăng đoàn của Đức Bổn Sư)". 

Phản ứng của Đức Bổn Sư là: 
- - "Cũng được, ai muốn theo thì cứ tự do tu theo Đề Bà Đạt Đa"

Nhưng hai Đại Đệ Tử của Đức Bổn Sư là Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên đã truy cản là lôi lại về với "phe ta" được 500 tu sĩ mới đi tu.

Điều này, làm cho Đề Bà Đạt Đa không thích, cho nên mới ra mặt... bài trừ Phật Thích Ca. Chưa đã, sư phụ còn chơi chiêu cho voi chiến trận... uống rượu và xua voi ra... dày Đức Phật.

Trước tình thế nguy kịch như trên, Ananda bay ra trước để lấy thân hình của mình để "đỡ đạn" cho Thầy của mình là Đức Bổn Sư. 
Nhưng với đức tính Ăn Ngay Nói Thật, Đức Bổn Sư phóng tâm từ : Voi chiến... thắng lết bánh. Và khi còn cách Đức Bổn Sư trong gang tấc, con voi khổng lồ phủ phục trước Đức Bổn Sư

Bụi lắng xuống, bà con thấy Đức Bổn Sư vẫn sừng sững đứng trước Voi, Ngài đang nhập Chánh Định với đề mục là "phóng tâm từ".

Tất nhiên, kinh không tường thuật lại chi tiết như vậy đâu! Chỉ có HSTD mới làm vụ này thôi.
===========
Cũng như vậy, tibu gặp một tu sĩ (tu núi) ở Đức Trọng (cách Đà Lạt 15 cây số). Trong một dịp mà lubu gọi là "Đá Gà".

Có nghĩa là đem tibu đến gặp một tu sĩ có máu mặt và coi tibu ứng phó ra sao?
===========
Tu sĩ này có thần thông. Nhưng sau khi khuất phục một con bò rừng đang lao xuống dốc, trong khi tu sĩ đang đi lên, thay vi tránh qua một bên, nhường cho con bò rừng đi qua! 

Tu sĩ nổi máu anh hùng và dùng thần lực để hơn thua với con bò.

Tu sĩ chỉa thẳng hai ngón tay theo thế "Tiên Ông Chỉ Lộ" đồng thời hét trong đầu: Quỳ xuống!!!
Con bọ thắng lết bánh và quỳ xuống cách tu sĩ trong gang tấc!!!

Bà con thấy bề ngoài thì y chang như Đức Bổn Sư, nhưng bên trong lại khác xa! Khác một trời, một vực luôn đó. 
Không có tha tâm thông thì không thể hiểu tường tận như vậy đâu đó nghe!

Kết quả: 
Sau đó Thiên Ma nó nhập tu sĩ và tu sĩ... đập bể bức tượng trong chánh diện của cái cốc của ông tu sĩ đó. Tu sĩ bị điên.
==========
Như vậy Bát Nhã đọc không kỹ. Đọc một lúc nguyên một hàng, hay hai hàng là... thất bại trong khi đọc bài của HSTD. 

Đọc từng chữ, còn chưa chắc đã hiểu hết ý luôn đó!

BM:
Thiền thể hiện tâm lực mạnh. Tâm lực mạnh chia làm 2 hướng: đi lên và đi xuống. 

Đi xuống thì thích làm Quỷ Thuật
Đi lên thì làm chuyện hướng thượng như Ly Dục, Ly Ác Pháp.

Bởi vậy, Kinh nêu lên những trường hợp đã chứng Ngũ Thông nhưng vẫn rơi vào hướng Đi xuống, là vì ngay khi tâm họ nổi lên ý Ác, họ không phát hiện ra được, mà lại bị nó Lôi Kéo, Dẫn Dắt; và họ sử dụng Tâm lực để thực hiện cái Ý đó.

Vậy nên, để tránh những điều Ác, chỉ có cách khi thấy nó thì dừng. Và dùng Đề mục chuyển hướng sang những điều Thiện.

Bồ Đề Đạt Ma là một hư cấu

Con chào thầy cùng các vị đạo hữu.

Con có đọc đâu đó trong tập tin là có 2 trường hợp như sau:
1. Có một vị đã chứng tứ thiền nhưng vẫn lên cung trời để....ngắm tiên nữ tắm (THAM)
2. Bồ Đề Đạt Đa cũng chứng tứ thiền nhưng vẫn còn rất ghét và muốn giết Đức Phật (SÂN).

Trong khi đó, theo sách vở thì chỉ cần chứng sơ thiền là đã LY DỤC, LY ÁC PHÁP rồi. Mà 2 vị này lên tới tứ thiền còn "ô nhiễm" là sao ạ ? và làm sao để không bị như họ. ?

Con cảm ơn.
Bài này nguy hiểm ở chỗ là:
1. Không có đường nối (link) với các tin tức đã nêu.

2. Bồ Đề Đạt Đa thì không hiểu đây là ai? Có thể do đánh lại tên, và bị lỗi?

Tuy nhiên, Bồ Đề Đạt Ma là một hư cấu (không có thật) nên các bài "Lãnh Tụ Ca" xuất phát từ tin đồn này, đều quá siêu nhân.

21. Khởi sự bằng 9 năm trời ngồi nhìn vách tường. (Thì cũng được đi) nhưng đến đoạn sau thì là... siêu nhân: 
Do buồn ngủ cho nên siêu nhân bực bội đem lấy dao cắt cả hai mí mắt, đem vứt đi!!! Và hai mí mắt biến thành hai cây trà!!!

Và do vậy mà chân dung siêu nhân này có hai con mắt thồ lộ!

Nhận xét: 
Hai mí mắt có công dụng là chớp mắt... khi mắt bị khô. Nếu không làm nhiệm vụ này thì bị mù sau đó vài ngày!
 
22. Sau đó có một siêu nhân khác... đến ngồi đợi. 

Lúc đó có tuyết rơi. Và siêu nhân thứ hai này ngồi lâu... rất là lâu... đến độ, tuyết cao đến... ngang lưng! (Cũng được đi, vì nhờ luồn hỏa hầu Kundalini)? 
Nhưng chi tiết sau đây mới thật là siêu nhân:
23. Thấy siêu nhân bên trong hang đá không nhúc nhích, động đậy gì! Cho nên siêu nhân bên ngoài lầy dao ra cắt (chặt) đứt cánh tay... xong rồi siêu nhân này còn dư sức lượm lên, ngồi yên tại chỗ, và dâng lên để nói lên quyết tâm... cầu Đạo!!!
Lại nhận xét:
Biết rằng, với vết thương cỡ đó (đứt động mạch) thì chỉ cần 3 giây sau là nạn nhân vào hôn mê, rồi nói nhảm... Không thể nào còn sức để chuyện trò tỉnh bơ như sau (nên nhớ, chuyện xảy ra sau khi đã ngồi ngoài tuyết lâu đến độ... tuyết lên đến ngang hông):

- - Thưa Thầy, an tâm cho con.
Siêu nhân thứ nhất:
- - Ta đã an cho con rồi đó!

Và siêu nhân thứ hai đi về hân hoan vì đã "Ngộ Được Đạo" tức là... Nhập Lưu! Cũng có nghĩa là Vào quả vị Thánh Tăng Tu Đà Hường!!! 
Nhận xét:
a. Còn vết thương thì sao?
b. Sao không thấy ghi lại chi tiết Ngộ Đạo là bị chóng mặt 24 giờ đồng hồ?

c. Ngoài ra nếu "Nói Vậy nhưng thật ra là Không Phải Vậy" thì siêu nhân đầu tiên (ngồi bên trong hang đá) đã nói xạo! Mà nói xạo thì cái gì cũng tam bậy, tầm bạ hết.

Phật Ngôn: Đối với một người đã nói xạo thì... Không có ác pháp nào mà người này không làm.
Pháp cú:
1. Ý dẫn đầu các pháp,
Ý làm chủ, ý tạo;
Nếu với ý ô nhiễm,
Nói lên hay hành động,
Khổ não bước theo sau,Như xe, chân vật kéo.