Tháng 7 cô hồn

1. Nếu muốn làm chuyện gì: Nên có tâm lực vững mạnh. (AN TRÚ CHÁNH NIỆM ĐẰNG TRƯỚC MẶT)...

Lại Bàn về tháng 7 (Vu Lan):
2. Tháng Vu Lan là do câu chuyện:
Cho mấy ông Thầy chùa... ăn bánh bao thịt chó của bà Mẹ của Mục Kiền Liên.
=======
Nhưng: Mục Kiền Liên và Bà Mẹ đều ở Ấn Độ!
Và... Ấn độ không có bánh bao!
=======
Như vậy:
Thích thì làm.

Tibu không làm, và chăng bao giờ thích là... vì đây là... chuyện xạo.

Thầy ơi, vậy trong dân gian hay nói, từ mùng 2/7 cho đến 15/7, những vong linh được thả ra khỏi địa ngục. Vậy chuyện này có không hả thầy. Grin Grin
Chuyện đi vào địa ngục, hay đi ra đều được định đoạt do "Nhân Quả"
Rõ hơn do hành động của chính chúng hữu tình đó:

Sau khi hành động mà chúng hữu tình (ý là chúng sanh có tình cảm, có cảm nhận, không phải là vô tri, vô giác).

1. Nếu thấy nặng nề là... đi xuống.
2. Nếu thấy nhẹ nhàng là... đi lên. 
3. Có nghĩa là do "lương tâm" nó tự đánh giá và tự cho điểm: Và kết quả là "Như vậy, Như Kia" thì cũng do mình. Do Chính Mình.
 
Cho dù đó là: Tổng Thống hay dân đen đều là như vậy. 
Cho dù đó là: Tăng Thống, hay là Đức Giáo Hoàng mà chưa "Ngộ Đạo để có thể vào Thánh Tăng" thì... cũng vậy. 

Ý là bằng cấp này nọ; nghi thức như vầy, như kia; với tính cách... long trọng hoặc là gấp rút; do tình hình này nọ... là do... giữa con người; rõ hơn: giữa "con người với con người" mà ra. 
Không có lương tâm nào ở trong đó cả.

Hoặc là Vô Thần chuyên nghiệp, hoặc là bán chuyên nghiệp... 

Đối với Nhân nào thì Quả nấy thì... "Không Bao Giờ Có chuyện OAN".

Không có ai rảnh đến độ để... xét xử, hoặc là kết án, hoặc là ân xá này nọ trong vấn đề "Nhân Quả".

Ngay cả khi được Nhí độ lên Tây Phương Cực Lạc thì "bệnh nhân"... vẫn bị nhốt trong hoa sen (thay vì ở Địa Ngục, thì... bệnh nhân bị cô lập, biệt giam... trong hoa sen và thời gian tương đương với Địa Ngục A Tỳ > Ý nói là "Hạ Phẩm Hạ Sanh").

Do nội công (trình độ Tâm Linh của Nhí quá cao, quá thâm hậu, do được đào tạo thành "Thuần Thiện"! 

Nên bệnh nhân được tiếp máu và được nâng lên... ở "Thượng Phẩm Thượng Sanh" (tiếp máu: là đúng 100%! Vì làm xong, là Nhí xanh lè, xanh lét mất hết "tinh khí thần"). 
Nhí bị như vậy cũng đều do... Nhân Nào Quả Đó (từ hành động vừa rồi... mà ra)!

Cao lắm là Cha Mẹ của Nhí mới trực tiếp... hiểu rất rõ tình hình, buồn vui, hũ hỷ. săn sóc... Nhí mà thôi.

Dĩ nhiên:
Tibu chết đi sống lại, đứt mạch máu não nhiều lần... cũng đều do Nhân Quả mà ra... Chưa có một thần linh nào, một Thượng Đế nào chen vào, xét xử hết.  Chỉ có Tibu, và cao lắm là Vợ Tibu Trực Tiếp, Buồn Vui Với Nhau... mà thôi.

Kết luận:
Phật Giáo là một cách sống:

1. Nếu nói là Đa Thần (nhiều thần linh) thì không có nơi nào... rõ ràng và nhiều bằng.
2. Nếu nói về Độc Thần (chỉ có một Thần Linh) thì chưa có chỗ nào rõ ràng bằng.
3. Nếu nói là Vô Thần thì cũng không có nơi nào rõ ràng hơn luôn.
Oai hùng nhất là:
4. Nói về phục vụ thì Phật Giáo sinh ra để phục vụ Con Người. 

Không bao giờ có chuyện... con người phải phục vụ... ngược lại Phật Giáo.

Xí mê:
Phật Tử thuần thành, không có những ngày sau đây:

1. Ngày Vu Lan, Vì Ngày Nào Mà Khi Thức Dậy Mà... Không Mang Ơn Cha Mẹ? Kể cả khi các Ngài đã chết!
2. Ngày Lễ Mừng Người Cha (Father Day)
3. Ngày Lễ Mừng Người Mẹ (Mother Day)
4. Ngày Valentine (Ngày cho Tình Yêu)
5. Ngày Tạ Ơn

Hihihi, đầu óc nó chỉ nhớ được tới đây thôi. Nhưng Bà Con hiểu ý tibu rồi đó Wink Smiley Cheesy Grin Shocked Roll Eyes Kiss Kiss Kiss
=========
Xí Xí Mê!
=========
Về vụ phục vụ này nọ:
Đức Bổn Sư... không có cái bếp! Ngài chỉ đi xin ăn, vừa đầy cái cục gổ nhỏ như cái tô. Thì Ngài về:
1. Ngài chia đều ra... làm hai (lúc đầu, khi còn ở một mình).
    11. Một phần cho chính Ngài. Và phần còn lại cho các chúng hữu tình khác (kiến, sâu, ruồi, dòi...)
    12. Mãi sau này... khi có bà con đến cùng tu thì mới có vụ chia ra làm tư:
        121. Một phần cho Tu Sĩ bị bịnh. 
        122. Một phần cho Bà con cùng tu đang bận tiếp khách, không đi ăn xin được.
        123. Một phần cho các chúng hữu tình như trên...
        124. Một phần, bây giờ mới cho chình Tu Sĩ đi ăn xin về.
Nhận xét: 
Một nhúm thức ăn mà còn chia ra làm tư, VÀ ĂN một ngày một lần... ĐÚNG NGỌ (giờ trưa) thì chỉ còn có là... cơm tù!!!
Chưa kể... có bà con chơi khăm lại phun nước miếng vào, bỏ cứt vào, bỏ rác vào, bỏ cả thuốc độc vào đó luôn!!!

=========
Từ tiêu chuẩn này... so với bây giờ là... Một Trời. Một Vực... luôn!
=========

Không thiếu gì... cảnh thầy chùa (chức lớn - có chức > cức chó!) nhà ta... la toán lên:
- - Làm sao mà thầy ăn được! Các con cho người hâm nóng lên!!! Và thêm gia vị vào!!! Lạt nhách như vậy, làm sao mà thầy ăn được!!!

Nhân quả:
Tất nhiên, làm gì mà có thể An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt được!
=========
Cảnh thầy tu bỏ thức ăn còn nóng hổi vào bao ny-long cả trăm ký một cách... lạnh lùng!!! 

Nhân quả:
Hành động này sẽ tăng cường cư dân vùng sa mạc (nơi không có thức ăn, nước uống)... Nếu mà mình đầu thai... vào đó thì đừng có kêu là xui, là oan nghe bà con!!!