Con Voi Và Con Khỉ Trong Tranh Chăn Voi


Chào bà con. tibu lại bàn tiếp về:
"Đây là chuyện mà chả có ai thích! Tu sĩ sẽ bị cuộc đời ruồng bỏ (lý do là nói những chuyện, làm những việc mà chả có ai cần. Chả có ai thích... vì đó là những suy nghĩ, những hành động ngu xuẩn nhất thế giới!!!"

Để hiểu rõ vấn đề này HSTD có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ.

Bông hoa này xuất hiện ở Xứ Lạ Quê Người, mời bà con đọc chầm chậm, suy nghĩ cho kỹ, xin cám ơn bà con:

Số là tibu có rất nhiều "đứa con bên hông"... sau đây là một câu chuyện mới nhận được qua viber.
Câu chuyện như sau:

========
Con Bên Hông:
Ba ơi, con kể cho ba nghe chuyện này cũng vui: số là trên đầu shop tụi con có một cái nhà nữa và người ta phải đi phía bên ngoài, để đi lên cái nhà đó.

Từ lúc tụi con mở shop thì cũng đã trải qua bao nhiêu người vào mướn cái nhà flat bên trên rồi. Hồi trước, thì có một gia đình bà mẹ độc thân với bốn đứa con nhỏ, nheo nhóc dọn vô ở. 
Nhà ở trên, còn shop tụi con ở dưới nên xài chung một đường nước.

Hàng 6 tháng thì con đem hoá đơn nước lên con đòi tiền, họ trả được một lần, rồi lần sau... lần sau nữa: bà mẹ đó xin khất nợ. 
Số nợ càng ngày càng lớn, tụi con cũng bực khi không đòi được và đôi lúc bà mẹ đó phải dẫn mấy đứa con đi đường khác để tránh mặt tụi con. 
Rồi thì hoá đơn nước lại về cộng thêm một số tiền nợ mấy lần trước, con cầm cái hoá đơn hậm hực đi lên để đòi, con bấm chuông, gõ cửa thật mạnh, bà mẹ đi xuống mở cửa ra và thấy con, con nói:
- - Bà còn thiếu tụi tui tiền nước nhiêu đây, nhiêu đây. Bà hứa là bà trả, mà bà cứ thất hứa... là sao?

Bà đó nhìn con: 
- - Cậu cho tui thông thả? 

Nhưng... Con định trả lời... 

Thì lúc đó, có một cái khuôn mặt của một đứa nhỏ con gái bé như con Jen... từ từ ló ra phía trên cùng của cái cầu thang với cái ánh mắt hốt hoảng, lo lắng cho mẹ của mình, như muốn hỏi là: "không biết có chuyện gì đang xảy ra với mẹ không?" 

Con nhìn cái ánh mắt của cô bé đó... tim con rụng rời luôn! 

Con không thể nào mà làm tiếp cái chuyện này được. Nhìn xong, con quay qua nói với bà mẹ: 
- - Thôi được rồi bà, tui hiểu cái hoàn cảnh của bà, bà đừng có lo lắng cái món nợ này nữa. Khi nào có thật là nhiều tiền thì trích ra một chút xíu và xuống trả cho tụi tui cũng được nhen. 

Nghe con nói xong, thì nét mặt bà ấy giãn ra cười, con cũng cười rồi đi về shop. 

Con nghĩ, sao con thương cái gia đình đó quá! 

"Tội nghiệp mấy đứa nhỏ. Con không muốn tụi nó thấy mẹ cứ bị đòi nợ, rồi... lớn lên tụi nó nghĩ dại, rồi làm chuyện bậy bạ là hư cả cái gia đình." 

Con vào shop con nói Nh...:
- - Em à, mình cho người ta nhen em, người ta khó khăn quá, anh không nỡ đòi đâu em.

Nh... đồng ý liền. 

Mấy tuần sau thì cái gia đình đó dọn đi mất, sau này khi gặp nhau ngoài đường: Nh... tránh mặt đi đường khác, con hỏi thì Nh... nói là:

- - Em tránh để người ta đỡ ngại đó mà! 

Con con thì lâu lâu, có gặp ngoài đường thì con cười nói, chào hỏi như không có chuyện gì xảy ra.

========
Gia đình đó dọn đi rồi thì có một gia đình khác dọn vô ở.
========

Cái gia đình này gồm hai vợ chồng và ba đứa con trai, theo lời khách nói cho tụi con biết, là cái gia đình này thuộc thành phần bựa và rất là nhiều người ghét...
 
Tụi con nghe, nhưng cũng không để ý lắm. Khi họ vô ở thì tụi nhỏ nó chạy rầm rầm trên flat làm cho tụi con và khách rất là khó chịu, ngày nào cũng vậy! 
Nh... nói:
- - Cứ cho là nghiệp đi anh, mình đừng để ý nữa. 

Có một hôm, khi tụi con đi làm tới cửa shop, thì con thấy xe của hai vợ chồng cái thằng ở trên lầu bị ai đó trét cứt vô khắp cái kính chắn gió, con gọi cho nó nói là xe nó bị trét cứt. 

Nó đi xuống thì gặp Nh...

Nh... đưa nó đôi găng tay và chai nước rửa cho nó xịt, lau xe.

Sau đó thì chuyện xe nó bị trét cứt lan truyền trên Facebook và mọi người hả hê vì rất là nhiều người ghét nó. 

Con có nói nó là:
- - Tao có con, tao cũng biết tụi nhỏ nó nghịch, nó chạy nhảy ồn ào. Nhưng ở phía dưới cái nhà mày đang ở, là cái shop của tụi tao. 
Mỗi lần tụi nhỏ nhảy hay chạy là gây ra tiếng động rất lớn, rất khó chịu! Mày làm ơn nói tụi nhỏ nhẹ nhàng dùm tụi tao.
 
Nó ầm ừ cho qua chuyện rồi... mọi chuyện lại như cũ: ầm ầm suốt cả ngày.

Nh... nói vui:
- - Mình cứ vui vẻ trả nghiệp đi anh

Rồi thời gian cũng qua đi, những người khách cuối cùng cũng chuẩn bị làm xong để hối hả quay về. Con đón Jen... và J... chuẩn bị đón Giáng Sinh. 

Tối ngày 23, là ngày làm cuối cùng, rồi sau đó đóng cửa để chuẩn bị đón Giáng Sinh. Sau khi làm xong khách cuối cùng, Nh... nói: 
- - Anh dọn dẹp shop đi, chờ em tí, em chạy ra đây tí...

Khoảng 10 phút sau Nh... quay về với một bịch quà to trong đó có rất nhiều đồ chơi sách vở rồi đưa cho con: 
- - Anh cầm bịch đồ này lên tặng cho gia đình đó:

 Chúc Mừng Giáng Sinh

Con cầm bịch đồ chơi và đi tới gõ cửa: 
- - Simon, chúc mừng Giáng Sinh gia đình mày nhen. 
Rồi con bắt chặt tay nó.

Mắt nó mở to, nghẹn ngào xúc động: 
- - Tụi mày không cần làm vậy. Cảm ơn và cũng chúc mừng Giáng Sinh tới gia đình mày nha.

Sau đó thì con về lại shop và nói Nh... là:
- - Anh không ngờ là em lại nhớ và mua quà cho nó và gia đình nó luôn!

Tibu: Nh... mà!

Con Bên Hông: 
Nh... nói: 
- - Em không cần biết là ai ghét nó cả, cho dù cả cái thế giới này ghét nó đi nữa, thì cũng còn mình.

Cho dù nó có cảm nhận là cả thế giới này ghét nó thì nó vẫn nhớ là có một người nhớ nó và gia đình nó vào đêm trước Giáng Sinh, thì nó sẽ sống thiện hơn.

Tibu: 
Karma Yogi! Đây là một Yogi đang thực hiện Karma Yoga!

Con Bên Hông: 
Yogi là gì ba?

Tibu:
Là người thực hành môn Yoga

Con Bên Hông: 
Vậy mà, từ sau giáng sinh tới giờ, không biết nó làm sao mà không nghe tiếng chạy nhảy rầm rầm trên lầu nữa.

Hỏi: Có phải là khi mình bị nghiệp mà mình vui vẻ trả thì nó hết sớm hơn phải không ba?

Đáp: Một hành động Vô Ngã thì nó tác dụng... Vô Ngã.

Hỏi: Hành động Vô Ngã là hành động như thế nào? Có phải là hành động làm theo trái tim ấm áp của mình không?

Tibu: 
Haha! Nó làm một kết quả của một thời gian suy nghĩ về người khác nhiều hơn là suy nghĩ về bản thân của mình.

Khi có chuyện là nò bùng vở ra rất là tự nhiên, không có so đo, tính toán này nọ. 

Nó chỉ còn là hành động thuần túy mà thôi (duy tác)

Để ý chỗ này:
Nh..., ngay từ nhỏ là đã suy nghĩ về những bất công này nọ rồi. Và lại chọn cách giải quyết là làm sao mà thay đỗi hoàn cảnh chung quanh mình.

Cho nên, khi có chuyện thì Nh... trực nhận được cái chốt của vấn đề! 
Đó là kết quả của một chuổi suy nghĩ rất là nhiều về hoàn cảnh của những người chung quanh mình. 
Cho nên, một khi nó nỗ là nó giết chết cái bản ngã của phía bên kia. 
Và nó mang tính cách... giáo dục rất là mạnh.
 
Do vậy mà bên kia thắng lết bánh!

Con Bên Hông:
Kinh khủng cái bà vợ này thiệt!
========
Tibu: 
Thiền sư Jen... đã vẽ được chân dung vô giá của Nh... rồi!
========