Nghiệp sát và an chay


Nhắm mắt lại và tưởng tượng cách đây trên 2500 năm, có một người tu sĩ trẻ tuổi ôm một cái khúc gổ có khoét một cái lỗ và đi từng nhà, người tu sĩ này chỉ đứng trước nhà và im lặng đợi có người nhìn thấy mình và không nói một lời nào.
Có khi chẳng có ai hiểu vị này đứng đây để làm gì?  Và dĩ nhiên: Họ chẳng cho gì cả.
Có khi lại hiểu nhưng lại tinh nghịch bỏ vào đó ... thuốc độc
Có khi lại hiểu nhưng lại bỏ ... rác vào đó
Có khi lại hiểu và bỏ vào đó ít thức ăn.
Có khi hiểu nhưng vì không còn gì, nên bỏ phân bò vào đó.

Trong tình huống như vậy, người tu sĩ này nói là nên ăn chay hay là ăn mặn? Đó là thời Đức Phật và đây cũng là những cảnh mà chính Ngài đã gặp.

Nghiệp sát và an chay:
1. Trả lời bằng cách nói cho qua:
Nghiệp sát là "cho đi tầu suốt một sinh linh" chỉ có hai vấn đề: Vô tình hay là cố ý mà thôi.
Cố ý là dính vào nghiệp sát theo kiểu:
Có một "chúng hữu tình" (sinh vật có tình cảm)
Có ý là giết
Và ... giết
Vô tình theo kiểu:
Không biết ( vì bị mù, hay vì nguyên nhân gì đó)
chúng hữu tình chết (do sự đi đứng của người này, hay là vì lý do nào đó)
thì ... thôi!

Và tính sổ thì "Vô Tình" thì rất là ít so với "cố ý". Chỉ nhìn theo khiá cạnh này thì ... ai cũng tiêu ma hết và không biết làm sao mà hết nghiệp sát được. 
Và dĩ nhiên là tới vấn đề ăn ... thì ông bà gọi chỗ chứa đồ ăn trong thân thể mình là cái "bao tử" mà! Chỗ đó (cái bao) thì ... chết không biết bao nhiêu mà kể (tử).
Do vậy mà với tính cách "tránh được chừng nào, thì hay chừng đó" nên ... thôi thì ăn cây, ăn cỏ cho nó ... bớt nghiệp! Nhưng lấy sổ ra mà tính thì đâu có bớt được bao nhiêu đâu? Vì thuốc xịt sâu ...

2. trả lời theo kinh sách:
Hể mà không nghe và không thấy cảnh giết là ... không sao.

3. Trả lời theo ... Tịnh Độ trong bọn lubu
Không bao giờ tìm cách giết các chúng hữu tình. Nhưng khi gặp, là đưa về cái linh hồn về Tây Phương Cực Lạc! Làm được như vậy, thì đây là một "Tế Điên Hoà Thượng" bằng xuơng bằng thịt! Các Nhí thường làm như vậy khi ăn bất cứ thứ gì. Như vậy khi đi chung với bọn Nhí thì cứ ăn, sau khi tụi nó ra dấu hiệu là đã "làm xong".

4. Trả lời nghiêm chỉnh:
Thật ra chỉ là cái linh hồn là quan trọng nên nếu mà mình biết cách đưa họ vào cõi "Thanh Tịnh" thì mình ăn cái thân thể của họ thì cũng y như là đồ chay. Do vậy mà tibu không có ... chê cái gì cả Roll Eyes Smiley Grin
Trong bài hồi hướng thì có nói đến đoạn hồi hướng trong trường hợp chẳng đặng đừng này. Cứ bình tỉnh mà áp dụng kèm với công phu tu tập của chính mình thì cũng có tác dụng lắm đó Roll Eyes