linh hồn lại trở về thế giới xa xưa của mình


Mèo vẫn hoàn mèo: 

Biết rồi khổ lắm, nói mãi!
Ít có ai biết được chuyện gì đang xảy ra khi còn đang ngủ: 

Khi đi ngủ, linh hồn lại trở về thế giới xa xưa của mình (do thói quen), và từ đó người này lại có dịp làm sống lại những thói quen của chính họ. Do đó, vì không thể thay đổi được trú xứ quen thuộc của chính mình. Nên những thói hư tật xấu lại rất là khó chữa trị! Cái mà Ông Bà đành kết luận bằng cụm từ: "bản chất của nó là như vậy"!
Mà đã kết án đó là: Bản chất thì hết thuốc chữa, là bó tay, và thua to!

Dĩ nhiên thảm họa của sự trở về các thế giới xa xưa của người nào đó, nó còn rất là nguy hiểm:

Chính nó nhận chìm mình vào cái vòng luẩn quẩn, và đày đọa ở đó trong thời gian dài, rất là dài! 
Khi nó trở về lại thế giới của chính nó, những thảm họa này không thể nào tránh được (chữ màu đỏ):
1. Atula: Ganh ghét, tiền bạc và quyền lực ----> Chiến tranh.
2. Ma: chuyện buồn, xui xẻo, yếm thế, đường cùng ... ----> Tự tử.
3. Súc vật: Ngu si, mê sắc đẹp, ăn hút vô độ, ghiền chất kích thích, ai nói cũng chẳng nghe, che giấu sự thật, ... ----> Mất ngôn ngữ, làm theo bản năng sinh tồn.

Kinh nghiệm thực chứng, đầy xương máu là:
Khoan hẳn tuyên bố là mình chứng này, chứng nọ, khi chính mình còn đang bị kềm chế trong những thế giới ở trên! Vì khi lộ chuyện ra (theo thời gian, và nhất là theo phước báu của phương pháp tu): Thì lại phải xin lỗi anh em, để tránh cảnh "con sâu làm rầu nồi canh"

Quả vậy: Vô Minh thì thất thế đủ chuyện!

Tu hành thì khác xa:

Do tu hành đều đều mà linh hồn được đi lên nhiều hơn. Hằng đêm, do thói quen tập một lèo luôn cho tới khi đi ngủ, và nên chính cái thói quen mới lạ này đã không cho linh hồn trở về thế giới trước kia của nó nữa mà bắt nó vào kỷ luật! Khi kỷ luật đã đủ mạnh thì linh hồn lại thông báo cho thể xác biết  những chuyện mà nó đã trải qua trong giấc ngủ.

Từ đó hành giả có những giấc mơ tâm linh.

Có thể ví như những giây phút loạng choạng đầu tiên: Khi còn té lên, té xuống... trước khi bước được bước đầu tiên trên đường tu hành.
Chỉ là những giao động rất là bé nhỏ và yếu ớt (vì hành giả còn rơi vào tình trạng khó hiểu) và nên cần người giải mộng, để làm sáng tỏ vấn đề.
Do đó những hành giả nào ỷ y, tưởng mình là chì, là gồ mà ngưng tập đều đều thì sẽ tiêu tùng như chơi.
Rõ hơn tí xíu là:
Có thể ví như là hành giả đã bước vào nhà hàng rồi! Nhưng trước mặt chỉ có cái thực đơn, muối tiêu, xì dầu, tương ớt, giấy chùi miệng và muỗng nĩa ... Đừng có dại dột đến độ mà nhâm nhi những thứ đó và khen là ngon quá đó nghe Grin Grin Grin Ít ra là chờ người ta dọn món Sơ Thiền hay tương đương ra rồi hẳn nhâm nhi!