Sự giống
và khác nhau giữa các thời Chư Phật
« on:
April 12, 2011
tudieude: 1./Sự
chênh lệch nhau về thọ mạng:
Đức Phật
Thích-ca nói trong Kinh Trường A Hàm:
- Thời Đức Phật Tỳ-bà-thi,
nhân loại sống đến tám vạn tuổi.
- Thời Đức Phật
Thi-khí, nhân loại sống đến bảy vạn tuổi.
- Thời Đức Phật Tỳ-xá-bà,
nhân loại sống đến sáu vạn tuổi.
- Thời Đức Phật Câu-lưu-tôn,
nhân loại sống đến bốn vạn tuổi.
- Thời Đức Phật Câu-na-hàm,
nhân loại sống đến ba vạn tuổi.
- Thời Đức Phật
Ca-diếp, nhân loại sống đến hai vạn tuổi.
- Và nay Ta ra đời,
nhân loại sống đến một trăm tuổi, tăng thì ít
mà giảm thì nhiều.
Thầy
cho con hỏi:
- Vì sao càng về
sau thì tuổi thọ của nhân loại càng giảm dần như vậy ạ?
- Sau thời Đức
Phật Thích-ca sẽ đến thời Đức Phật Di-lặc. Nếu theo cái đà này thì đến khi ông
Phật Di-lặc ra đời, nhân loại chỉ còn thọ mạng khoảng vài chục tuổi, có thể nào
như vậy không thầy?
2./ Vì
sao Đức Phật Thích-ca gọi các Đức Phật:
Phật Tỳ-bà-thi
Phật Thi-khí
Phật Tỳ-xá-bà Là Bậc Tối
Chánh Giác?
Gọi các Đức Phật
thời tiếp theo:
Phật Câu-lưu-tôn
Phật Câu-na-hàm
Phật Ca-diếp
Và gọi chính mình
là Bậc Chánh Giác. Chứ không phải là Bậc Tối Chánh
Giác ạ?
Tibu: Ngắn gọn: Chỉ là
năng lực hổ trợ nhau.
Đời sống Vũ Trụ:
Chu kỳ của vụ trụ, ngoài chuyện đụng nhau của những galaxy (dải ngân hà), còn có
chuyện những dải ngân hà này lại chui vào Lỗ Đen và tiêu tùng trong đó! Nhưng chuyện
vẫn còn tiếp diễn và chưa chấm dứt ở đây.
Vì qua bên kia,
lại có sự tái sinh của những vụ trụ.
Vũ trụ thì giản
nở luôn luôn và càng ngày càng to ra, do đó nhũng Định tinh (Mặt Trời) ở gần
nhau (lúc ban đầu) và theo thời gian thì càng xa nhau. Do sự gần gủi này mà sự
tác động hổ tương nề năng lượng với nhau rất là mạnh. Nhờ vào trạng thái hổ tương
này mà các sinh vật cũng ành hưởng lây: Các Đức Phật thời đó có tới ba bốn lần
"chuyển Pháp Luân"! Đại khái là Ngài xuất hiện ra tu hành thành Chánh
Đẳng Chánh Giác. Và chỉ dạy bà con thời đó tu hành. Thuyết pháp xong thay vì vào
Niết Bàn thí Ngài lại... Đông miên,... Và Ngài đông miên như vậy cho tới khi thời
Mạt Pháp xuất hiện! Sau đó, Ngài lại thức dậy và lại chuyển Pháp Luân thêm một
lần nữa. Và có Ngài làm đi, làm lại được 7, 8 lần. Chuyện không thể nghĩ bàn này
mà vẫn có Ngài làm được nên các Ngài này xứng đáng được gọi là "Bật Tối Chánh
Giác". Sau đó vì sự giản nở của Vũ Trụ nên sự hổ tương năng lực này giảm dần.
Và từ đó, những Đức Phật về sau chỉ còn làm có một lần "Chuyển Pháp Luân"
mà thôi. Lý do là do thiếu năng lượng.
Tuổi thọ cũng từ
nguyên tắc này mà ra.
Ngoài những chuyện
tập dợt và tiêu hóa năng lượng khi tu tập các thiện pháp.