Chọn Nhạc Để Nghe

29/6/2015

… Tibu mới nói là, những âm thanh ảnh hưởng tới hệ thần kinh của mình.
·   Nhạc Metal Musics:
(Xem bài viết của wikipedia về dòng nhạc Heavy Metalwww.vi.wikipedia.org/wiki/Heavy_metal)

Những cái lời mình nói chuyện mà dễ dàng với nhau, nhẹ nhàng với nhau, xây dựng cho nhau và những lời mà họ nói về giết chóc, chết chóc, và tra khảo. Từ cái nhẹ nhàng cho tới cái chết chóc đó, nó có ảnh hưởng qua âm nhạc..
Ví dụ như nhạc không lời (Cổ Điển) chẳng hạn, mình có thể tưởng tượng:
--Ô cái nhạc này có một người đi chơi đây, đi tới đó rồi gặp nhau, rồi v.v...
Tại vì cái nhạc nó hay quá.
Người kế bên cùng nghe bản nhạc đó, họ cũng có thể nói chứ:
--Ừ thì cái này là cảnh biển nè, cái này là cái hoa nè.
Còn người kia thì
--Không, mình không có bàn cãi nhau, nhưng cái này thì phải là suối, suối thì mới hay như vậy.
Mỗi người đều nghĩ ra một hướng, mà tất cả về hướng đẹp hết. Và nó tô điểm cho nhau. Thành ra là cái âm thanh đó, nếu mà lấy cái âm thanh đó phát cho một cái cây, nó mọc, thì người ta nhận xét được như vầy:
·    Nhạc Classic, Nhạc Cổ điển làm cây nó mọc rất là rậm, hệ thống rễ rất là vững chắc. Cây nó rậm, nó phát triển rất là điều hòa, rất là ngon lành.
(Xem bài viết của wikipedia về dòng nhạc Classical Musichttps://vi.wikipedia.org/wiki/Nhạc_cổ_điển )
·    Nhạc Jazz, Nhạc Jazz là một cái loại nhạc mà người da đen họ nghĩ ra. Thì khi người da đen họ nghĩ ra thì họ nghĩ nhạc đâu cần quy luật gì đâu.
(Xem bài viết của wikipedia về dòng nhạc Jazz Musichttps://vi.wikipedia.org/wiki/Jazz )
Anh có tiếng bass thì cứ tùng túng tùng túng... của anh còn tui đó thì tè té tè té... của tui.
Không có cái nào ăn khớp với cái nào hết, nhưng tất cả đều là hay. Miễn hay thôi chứ!
Người da đen mà. Có học hành gì đâu. Thành ra nhạc Jazz rất là đặc biệt. Nhạc Jazz có những kiểu chơi gọi là ngẫu hứng, chỉ có nhạc Jazz mới có thôi. Ngẫu hứng! Ngẫu hứng tức là ba hồi đang chơi vậy tự nhiên thằng teeeeeee tèeeeeeeeeee teeeeeeeeeee..... nó thổi đại một cái hứng, còn thằng khác thì: bủng bủng bủng…... nó đi theo, mà nó tùm lum hết.
Người ta bình luận là trong một câu chuyện, nói chuyện, ai cũng nói về một cái đề tài nào đó thì nó cũng hay nhưng mà có nhóm nói về đề tài này, nhóm kia nói cái đề tài kia. Cái này là tràn lan trong tất cả các phòng nhạc thì tại sao mình không lấy cái ý nhạc đó làm một bang nhạc để rồi ý đó mình phát triển nhạc Jazz. Hay không!
Thì khi mà người ta nghe nhạc Jazz, thì người ta bồi hồi cảm xúc, rất là độc. Thì cái, nhạc Jazz đó cho mấy cái cây nghe, thì nó ảnh hưởng y chang như nhạc cổ điển. Cũng rể, cây cũng phát triển điều hòa không có gì hết.
·    Nhạc Country  Musics, bây giờ có nhạc cao bồi, country,..... tùng túng túng tủng tủng tung túng.... chơi rất là hay.
(Xem bài viết của wikipedia về dòng nhạc Country Music https://vi.wikipedia.org/wiki/Nhạc_đồng_quê )

Nhạc rất là hay, lời nhạc rất là... chậm, hát cũng chậm. Người mà học Anh văn là nên nghe nhạc country để mà biết tiếng Anh nó ra sao, ngữ pháp nó ra sao.
Thì khi mà nhạc country phát ra thì cây và rể phát triển rất là bình thường, không có quá mức, không có phát triển mạnh bằng nhạc Jazz hay không phát triển mạnh bằng nhạc cổ điển.
·   Nhạc Pop, bây giờ tới nhạc Pop hay là nhạc Metallic hay là gì đó.
(Xem bài viết của wikipedia về dòng nhạc Heavy Metalwww.vi.wikipedia.org/wiki/Pop )
Thì khi mà phát những cái nhạc đó ra thì cây nó héo, rể nó không phát triển, và cây chết.
Thì bây giờ, mình lấy 2 cái headphone, mình nhét vô lỗ tai mình, thì mình phải nghe cái gì, cho nó phát triển chứ. Chứ mình nghe cái gì cho mình chết, thì mình nghe để làm cái gì.
Có ngu không? Có điên không?
Nó dùng cái chữ Pop--popular, chữ đầu tiên của popular. Tức là phần đông nó là như vậy đó hả? Nghe như vậy đó hả? Chỉ có chết người á! Thấy không, phần đông--pop. Popular, ai cũng nghe được hết.
Mà khi mà nghe, vô nhà đút đầu vô nghe cái đó: Rể cây nó không phát triển, cây nó tệ hại đến độ nó gần chết luôn mà. Nó không chết, nhưng mà nó gần chết.
Với cái cây, người ta phát ra cái nhạc đó, mà cái cây nó không phát triển thì mình nghe làm cái gì?
Mình phải có suy nghĩ. Phải có suy nghĩ!
Tại vì hồi xưa nhạc nó cũng dở, thường thôi, nó không hay. Nhưng mà bây giờ nhạc đó, hầu hết ai cũng nghe rồi thì mình phải nghe cái loại nhạc mà nó phát triển chứ. Còn nhạc nó làm cho mình không phát triển nữa thì nghe để làm gì?
·   Nhạc Vàng, hay là Tân Nhạc có một tính cách rất là đặc biệt:
Sự phân nhịp rất là rõ ràng. Khi nghe nhạc thì cái đầu gục gục, cái chân nhịp nhịp rất là dể, rất là đúng lúc...
Nhạc này còn được gọi là "nhạc công nghiệp" nó y như là tiếng máy chạy vậy đó bà con.
(Xem bài viết của wikipedia về dòng Nhạc Vàngwww.vi.wikipedia.org/wiki/Nhạc_vàng )
Nhận xét:
Bây giờ dùng trí tưởng tượng để mà nhìn một rô bô (người máy) cứ theo nhịp mà bước rất là chuẩn, rất là... đều đều. Thì khi không có trở ngại nào trên đường đi của rô bô thì không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng hễ mà có trở ngại (vách tường) thì rô bô sẽ tán vào đó. Lúc đó mới thấy cái tính uyển chuyển bị mất đi!
Nghe loại nhạc này thì người nghe khi gặp chuyện thì rất là lúng túng. Nhất là khi giải quyết  hihihi, vì mất đi tính cách uyển chuyển hihihi.
Do vậy mà loại nhạc này ra đời thì... đồng thời đời sống cũng bị tình trạng căn thẳng thần kinh (stress).
Ngược lại, Cải lương là một loại nhạc cũng có nhịp điệu nhưng không có tính đều đều như Tân Nhạc, nhưng trong đó nhiều nhạc cụ như đờn cò là khỏa lấp đi một phần nào cái nhịp điệu (công nghiệp của nó). Hoặc là để ý tiếng sông la: từ cái cốc này đến cái cốc kia nó lâu hơn là nhịp điệu của tiếng Bass trong tân nhạc... nên Cải lương coi vậy... nó ít stress hơn.
Tiện đây nói về nhạc Liên Khúc:
Nhạc này có đặc điểm là: hễ mà đoạn nào hay, nghe được... là tìm cách nhét vô để làm một bản nhạc... nghe được! Bất chấp ý tứ của lời nhạc...
Nhạc này do nước Pháp (Tây) chế ra.
Nhắm mắt nghe thì cũng lạ, cũng đường được! Thế nhưng... mở mắt mà nghe thì thấy có cái gì đó không ổn!
Không ổn vì cái tính chất gán ghép của nó:
Để ý:
Hễ mà cái gì mà đẹp, mà coi được là tìm cách nhét nó vô! Bất chấp ý tứ của lời hát.
Bây giờ nhìn rộng ra luôn nè bà con:
Do vậy, mà ba ruột nhét con ruột. Má ruột cũng không kém nhét con ruột! Gây nên tình trạng loạn luân rất là phổ thông!
Giáo chủ nhét lung tung cả... Tôn giáo đảo lộn, tính bất an xảy ra một cách... lén lút, liên tục trên tất cả mọi sinh hoạt đời sống xã hội...
Tình trạng này đều xảy ra bất chấp những phản đối của những nạn nhân! Y như khi ghép thành bản liên khúc vậy đó!
Cũng có khi đây là một tiếng chuông báo động về tình trạng này của loài người!
Cũng có khi là tibu nó khùng nên nó nói như vậy! hihihi
Trích từ đạo tràng hoasentrenda: www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=15723.msg57758
Đọc Bài Liên Quan: Tiền Thai Giáo