Ngộ Đạo và Biến Khúc Của Nó

NTT hỏi:
Thầy ơi hôm trước con đang ngồi chơi,  đang nghĩ về Phật tánh xem đó là cái gì thì tự dưng con thấy chóng mặt. Giống như bị rơi xuống vậy. Hiện tượng này kéo dài bao lâu con k biết nữa, mà lúc đó con giống như chìm đắm vô cảm giác đó vậy. Không gian xung quanh nó lềnh bềnh rồi con như không biết gì nữa. Sau một hồi không biết bao lâu thì con đứng dậy thì nó hết, nhưng vẫn còn dư âm kéo dài. Thầy xem thử xem có phải hiện tượng ngộ đạo ko hay là do bị mệt ạ?

TiBu đáp:

Cứ theo luật mà tìm thì mọi chuyện sẽ rõ ràng thôi con.

Điều kiện ắt có và đũ là:

1. Có đề mục xuất hiện ngay đằng trước mặt, trong vòng 40 giây, ý là vào được Nhị Thiền.
2. Tập đều đều.
3. Sau mỗi buổi tập, đều có đọc đều đặn, và đúng ý câu chìa khoá:
4. Phật Tánh ở khắp mọi nơi, mà sao tôi không biết gì hết vậy cà.
Trước khi Ngộ Đạo: Có cảm giác vui, mà không biết nguyên nhân. Cơn vui xuất hiện một, hai ngày trước khi Ngộ Đạo.
5. Chấn động dữ dội của Ngộ Đạo sẽ kéo dài trong suốt 24 giờ.
6. Có cảm giác... chết tới nơi! Hoặc là bị bệnh rất nặng.
7. Ói có thể xảy ra.
Chấn động chóng mặt có thể lây sang người thân khác. Một người mà lúc nào cũng gắn bó với Tu Sĩ như hình với bóng.
Như Mẹ và con... người yêu thật sự của nhau.
============
Chỉ có vậy thôi. Con dò lại coi con làm đúng cách chưa?
============
Tuy nhiên, nó cũng có ngoại lệ:

Nó cũng có độ rơ, du di của nó:

1. Siêng năng tập dợt, không bỏ ngày nào cũng cả chục năm.
2. Tận tình giúp đỡ, suy nghĩ về một Nhí hay Gạo Cội cũng cả chục năm...
3. Chơi và yêu thương thật lòng, không có nghĩ bậy bạ về những đối tượng trên. Ý là bị cuốn hút đó.
Tối đa là đắt quả vị Tu Đà Hường. Có nghĩa là "Nhập Lưu". Y như là đã xoá xong nạn mù chữ! Phần thưởng là:
1.Vị đó có thể vẫn sống như người bình thường, tuy rằng sẽ không bao giờ rớt vào ba đường ác là Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sinh.

2. Ngộ Đạo rồi bắt đầu tu tập thì nó có căn bản hơn.

3. Lý do là sau một thời gian thì Tu Sĩ mới thấm nhuần từ từ quả vị Thánh Tăng:

Sự cảm nhận về Vô Thường càng ngày, cành rõ! Dẫn đến tính tình nghiên về sự hiền hoà nhiều hơn trước khi Ngộ Đạo.

Nhận xét sau đây của Tu Sĩ Ngộ Đạo, thường xuyên là:
--- Hồi trước mà tôi gặp chuyện này thì "đừng có hồng với tôi"! Nhưng bây giờ thì không hiểu tại sao tui giận không nổi nữa!

====================================
Thông Thường Ba tới Bốn Năm là có thể Ngộ Đạo
====================================

Như vậy để tiến tu:
Tu Sĩ nên thay đỗi câu chìa khoá, lần này thì niệm:

 Khổ - Vô Thường - Vô Ngã.
Và duy trì tình trạng chóng mặt càng lâu... Càng tốt.
Để có thể thăng hoa lên quả vị thứ hai là Tu Đà Hàm.
Nhị Thiền là cõi của niềm tin. Là lính mới tò te: đối với... Chư Thiên này (Tu Sĩ) trước cái thấy: cái gì cũng mới hết.
Tâm lý là rất sợ hiện tượng "Mất Đề Mục" cho nên cái tâm trạng của sự tạm bợ này lại rất hợp với tuổi thọ của Cha Mẹ.  Tính cách Vô Thường lại càng dữ dội...

Chừng đó yếu tố: đã thúc đẩy Tu Sĩ làm việc cật lực.

Mức độ hoàn tất nghĩa vụ cao cả này rất cao. Do vậy mà tính "làm cho ra làm" rất là rõ ràng và sắc nét, rất là tươi sáng, mạnh mẻ...
Ý là chữ Hiếu ở Nhị Thiền là trình độ "Tâm Linh" tối thiểu mà Tu Sĩ có thể hoạt động một cách thành thật nhất (không có phe đảng).

Từ đó tâm của Tu Sĩ trải rộng ra với phản ứng là: Nhỏ nhẹ, dịu dàng với tất cả các bô lão...

Đến độ không có vụ hiềm khích, chê bai, sanh nạnh, ganh ghét, ghim gút, nói hai lưởi, nói xấu...

Tới đây, Chữ Hiếu mới được phát triển hết sức mạnh của nó.
----------------------
Khi Tu Sĩ chết đi, tu sĩ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ cho Cha Mẹ. Khi ra đi như vậy: Dĩ nhiên, Tu Sĩ không còn điều kiện để quay về thế giới Ta Bà này nữa.
----------------------
Sự hân hoan phấn khởi đã là sức mạnh cần thiết, để hướng dẫn Tu Sĩ tiến tu một mạch, bên kia cửa tử, lên thẳng quả vị A-La-Hán.

Kết luận:
1. Nếu tính đến vụ Nhập Niết Bàn thì có công thức nhập Diệt Thọ Tướng Định là cái căn bản nhất
2. Nhân bản nhất lại có Nhị Thiền Hữu Sắc + Chữ Hiếu cũng có thể đưa Tu Sĩ lên bật A-La-Hán.
Một cách gián tiếp!

Đức Bổn Sư quả thật là bật Thầy đầy Trí Tuệ và Từ Bi của bà con mình!