Chuyện tiền bạc là chuyện phước báu

Chuyện tiền bạc là chuyện phước báu.
Đi tu và làm ăn nó đi đôi với nhau. 
Nhưng vì lý do gì mà mình tìm cách làm ăn một cách bất chánh thì hậu quả nó tầm
bậy liền thôi. 
Đó là do có phước đó.
 
Nếu không, thì nó sẽ rơi vào chuyện vay trả, trả vay bất tận (kéo dài qua nhiều kiếp) của trường hợp na ná. Chuyện này là do không có giử giới luật ăn ngay nói thật mà ra.
Tu và tiền nó là cái hình ảnh của bình thông nhau (dây đo ni vô). Cái này nó lên thì cái kia nó xuống.
Chỉ có anh Sơn (A La Hán) là người có được hai cái (tu và tiền) ở tầm cở cao như vậy mà thôi.
---
Phước báu công phu là: 
Một công trình tập thể, nó tóm gọn lại những hành dộng thuần thiện của một tập thể tu sĩ với công dụng là hướng thiện và loại trừ những trở ngại có được khi những thành viên này công phu.
Một khi có một người làm một chuyện gì sai thì nhờ phước báu công phu, mà những người có liên quan đến sự việc rồi cũng có thể sẽ biết được hết… Kết quả cho dù là được cố ý bưng bít thế nào đi nữa thì rồi cũng được phơi bày ra ánh sáng dưới lòng ăn ngay nói thật.
Tất nhiên, cũng do Phước Báu Công Phu mà người ta cũng không thể nào thể che đậy được các tà pháp một khi mình tính chuyện tuyên bố này nọ để làm lợi hay là gây tiếng tâm một cách bất chính.
Hậu quả sẽ là:
1. Chư Thiên ngưng ủng hộ những người có ý tà đạo trong việc tu hành, và chính Chư Thiên lần lược sẽ phơi bày ra cho những sai lầm do người Tà Đạo này gây ra.
2. Vì được xây dựng trên Tình Thương nên những giận hờn rồi sẽ có cơ hội để giải tỏa. Trong động tác quan trọng này, những người tà sẽ càng bị lộ ra nguyên hình hơn nữa.
3. Vì do chuyện giử giới Ăn ngay, Nói thật… cho nên những trường hợp bất tận của chuyện na ná sẽ tự bị đào thải. mà chỉ còn lưu lại những nhân vật đã trực tiếp ân oán giang hồ với nhau. Chính những nhân vật này rồi sẽ gặp nhau và trả nghiệp cho nhau mà thôi.
Kết quả:
Chánh tà sẽ phân minh. Tu sĩ thứ thiệt sẽ được bình yên trong việc tu hành.
Tuy nhiện:
Hiện nay,
Chuyện tưởng như chơi vậy, mà ngay cả Nhí cũng bị nữa đó bà con.
Vì là tà cho nên, 
Ngay cả Nhí cũng đã gặp khó khăn trong việc chỉ cho người khác tu hành. 
Ngoài ra, những pháp mà Nhí đưa ra đã phản tác dụng. 
Với kết quả là: 
Khi Nhí nói A ( có nghĩa là: thực hiện được trong việc vây mượn tiền mà không bị thua lỗ) thì nó lại ra B (có nghĩa là: bị giật mất, và thua lỗ te tua).
Tibu viết lên chuyện này là vì trong bà con đã có người bị ảnh hưởng nặng nề.