Chỉ đường


Wed, 06 May 1998
Anh ở đâu?
HL: Tui ở trong một cái nhà có cái sân cỏ bề ngang dài 20 mét và 58cm, bề dài dài 40 mét 47cm. Quanh đó có một cái hàng rào màu nâu đỏ cũ kỹ, lủng lỗ, thấy mà gớm, cỏ thì có lúc tui lại thấy nó... giống tui nên tui ít khi cắt, có khi nó cao tới... đầu gối. Huynh Hùng có tới phàn nàn là phải cắt cỏ đi chớ!...vv... vv. Và nếu tui cứ thế mà tả cái nhà tui thì đến... Tết Marốc Các Bạn mới biết, mà tới đúng nhà tui được.
Trở lại vấn đề Phật Pháp, thường thì trong những bài thuyết pháp tụi mình đụng tới những danh từ về Chơn Tâm như:
- Thường Lạc
- Rỗng lặng
- Thanh tịnh
- Tịch chiếu
- Như Như
Oái oăm là sau khi biết được những cái toát yếu đó thì: Tụi mình lại chuyển sang khuynh hướng dùng những danh từ đó để choảng nhau. Và ngoài chuyện choảng nhau như trên (Ở đây, tụi mình từng gặp người tình nguyện vác gậy Key Board, Với hậu quả là biến chỗ nói về Pháp tối thượng thành Võ Đài Key Board Mà quên đi rằng: Tụi mình đang bị *Bế Tắt Huyệt Đạo: Mà đệ xin tóm tắt những đoạn văn trước đây:
- Đúng rồi đó! Cứ nhìn vào nó thì nó tiêu liền thôi!
Và câu tiếp theo là:
- OK, nó tiêu liền, nhưng tui thấy... nó vẫn cứ trở lại. Và xin anh cho biết cái của anh nó có trở lại không?
- Cái của tui cũng... trở lại!
Câu chuyện trên nó cứ lòng vòng và đi vào lối cùng và sau cùng là một sự im lặng chết người và vấn đề bị bỏ lửng!
Nguyên nhân:
Có phải vì lý do mình bị thôi miên do những danh từ trên mà xảy ra cái chuyện bế tắc trên chăng?
Trở lại vấn đề Tìm nhà ở đầu bài:
Cũng giống như một Bạn nào đó, lại nỗi máu anh hùng, đi tìm nhà đệ mà chỉ căn cứ vào sự miêu tả tỉ mỉ của đoạn văn trên mà thôi. Thì chắc chắn còn lâu lắm Bạn đó mới tìm ra và có khi lại tìm lộn nữa (vì có những nhà, cùng những chi tiết đó mà... lại không phải là nhà của đệ!)
Trở về lại chuyện Phật Pháp. Cũng vì lý do đó mà lại có những bài đính chánh bàn về cái Ngoan Không chăng?
Và bạn đó có biết đâu rằng: trên đường đi đến nhà đệ, Bạn sẽ không gặp bất cứ một chi tiết nào của căn nhà mà đệ đã miêu tả kỹ lưỡng! Cho tới khi đứng trước căn nhà của đệ thì Bạn đó mới ngộ ra rằng: À! đây là cái hàng rào xiêu vẹo của đệ đây! [...]
Cũng vậy! Chỉ khi nào mình đến được cái đích tối thượng rồi thì mình mới thật sự biết những cái:
- Thường Lạc
- Rỗng lặng
- Thanh tịnh
- Tịch chiếu
- Như Như
Đó nó sẽ thật sự như thế nào mà thôi. Còn trước đó chỉ toàn là những sự suy diễn, đoán mò của mình trên những danh từ đó mà thôi. Và vì mình suy diễn sai nên mình không bao giờ tới là vậy.
Mến.