Ông Phật nhìn con người như thế nào?
Đức Phật chẳng bao giờ để ý tới giàu, nghèo, con trai, con gái mà
Ngài chỉ nhìn cái thói quen của con người biểu hiện qua đời sống của con người.
Đức Phật bật mí chút xíu cho chúng ta biết về các hạng người:
1.Loại thứ nhất: Loài quỷ đói thành người.
Hạng người này hay thích tích trữ đồ ăn nhưng không dám xài. Nếu
có xài thì xài rất ít hay ăn rất ít. Trong lòng thì ganh tị với những ai tích
trữ nhiều hơn mình.
2.Loại thứ hai: Là A Tu La, hung thần thành người.
Hạng người này khi hội họp lại hay nói xấu người này, người nọ.
Khi có ai đụng chạm tới họ thì họ có bè có phái, họ rủ ra cãi lộn, đánh lộn và
có khi cãi lộn, đánh lộn với ngay chính dòng họ của họ luôn. Họ rất là hung dữ,
thường thì họ hay tụ họp người của họ lại và bàn tính dùng mưu lược hay bằng sức
mạnh nhằm thống lĩnh người này, người nọ, nhóm này, nhóm kia.
3.Loại thứ ba: Người thành người.
Hạng người này khi họ gặp nạn thì họ ít than vãn lắm, cái tính họ
thuần hơn. Họ hiểu rằng: Đúng rồi, người ta đối xử như vậy là đúng rồi. Tức là
trong lúc mà người ta đối xử như vậy thì họ cũng nhận thấy rằng họ có lỗi và
thành thật họ nhận lỗi và biết như vậy luôn. Do đó họ không có
oán trách nhiều như hai loại trên khi gặp nạn. Đặc biệt, hạng người này khi hội
họp, họ thích nói tới việc thiện đã làm hay sẽ làm. Thêm một điều nữa là họ sống
rất là sòng phẳng. Có nghĩa là họ đáng công ba đồng, họ nói ba đồng, đáng công
sáu đồng họ nói sáu đồng, và khi ai đó mướn họ thì họ làm hết sức chớ không có
lề mề.
4.Loại
thứ tư: Tiên thành người.
Hạng
người này rất thích ở chỗ thoáng. Cái nhà họ ở bố trí rất là sáng sủa, sạch sẽ,
ngăn nắp, có nhiều cửa sổ, sáng và lạ lắm. Có nhiều nhà có nhiều cửa sổ, nhưng
khi mình vào mình thấy nó tối. Còn có nhiều nhà mình bước vào mình thấy sáng,
cái không khí trong nhà cho mình cảm giác vậy. Vì họ làm việc liên tục nên mình
có cảm giác là họ ít có mệt lắm, nhưng họ cũng mệt chớ không phải không mệt.
Riêng những bảo vật mà họ hay giấu thì hầu như là những vật có chiếu sáng, họ rất
thích vật chiếu sáng.
Đó
là những sự phân biệt giữa người này và người kia. Chúng ta thấy rằng, con người
nhìn con người thì quá tệ. Do đó, lúc hỏi Đức Phật về việc người này, người nọ
có lấy nhau được không, thì Ngài nói như sau:
--“Nếu
mà muốn biết, thì anh coi thử gia đình đó ăn ở có hậu hay không? ”
Người
ta hỏi:
--“Ủa,
sao mình không coi là người ta có của hồi môn hay là có phải là kỹ sư giai cấp
nào, mà lại coi là ăn ở có hậu hay không?
Ngài
đáp: hết. ”
--“À,
của hồi môn, giai cấp này nọ không có trúng cái gì “Và nếu anh coi ăn ở có hậu
hay không, vì ăn ở có hậu thì con cháu nó được phước. Hễ có được phước thì nó
giàu mấy hồi. Hay là nó gặp những người chỉ dạy những điều phải.
Và điều
phải nhất là ĐI TU ĐỂ THOÁT LUÂN HỒI. ”
Tibu