Linh tính - Phước báu - Ăn ngay nói thật

Về tiến tu, con người nên trang bị cái linh tính cho trung thực. Theo kiểu thấy đúng, là nói đúng; thấy sai, thì nói sai. Đây là bước đầu tiên. 

Và tất nhiên, có thể mất mạng như chơi khi tiến tu nhanh quá! Lý do, là không để ý đến phước báu. 

Có thể nói: Chưa đủ phước báu mà... ăn ngay nói thật thì có thể bị: tru di tam tộc luôn đó!
===================
Không có cái linh tính này là chịu thua! Không thể nào tu hành được. 
===================

Lại hỏi tiếp:
Chừng nào có đủ cái (linh tính) này? 
Trả lời:
Khi biết đá, biết vàng!

Phân tích:
Đây chỉ là giai đoạn 1.
Trong khi huấn luyện linh tính. Cần có thời gian rất là lâu... Lâu lắm, lâu, lâu ghê lắm!

Việc huấn luyện này: phải vấp ngã, phải thấy trúng và đồng thời phải thấy sai... 

Dĩ nhiên, thấy luôn cái lươn lẹo, dối trá của cái linh tính.

==================
Giai đoạn 2: 
Giai đoạn đời sống gắng liền với... trách nhiệm.

Nói rõ hơn:
Khi quyết định nói như vậy: là điện giật, là roi mây, là nước mắt... Nhưng vẫn cứ nói!

Gương lành: 
Đức Bổn Sư (khi Ngài đánh lừa Chư Thiên trong khi Ngài nhịn đói...) 
Thầy Milarepa bị hành xác... gần tự tử vì Thầy Marpa đầy đọa, làm việc khổ sai...

Và nếu nhìn kỹ các tu sĩ nỗi tiếng... Chưa có ai, mà không trải qua hiện tượng: giữa sự sống và sự chết trong khi quyết định này nọ...

==================
Trên đây chỉ là giai đoạn sử dụng linh tính cho đúng, không được sai chạy.
Đơn giản: Có, nói có; không, nói không.
Chỉ là chuyện ăn ngay nói thật, và các khía cạnh thực tế của nhân quả...

Anh Sơn nhắn bà con:
- - Cái gì cũng là ảo giác hết... nhưng nghiệp quả là thật, rất là thật. 
=================

Nhân quả của linh tính là:
Tất nhiên, tới đây chỉ là cái linh tính tầm thường của cuộc đời, của các nhà khoa học, của các nhà phát minh này nọ mà thôi.
Do nhân này, mà các đại nhân được cái linh tính trời cho, qua các cách để thực hiện các việc vặt... Từ cái nhỏ nhất như lấy quẻ Kinh Dịch, đến các cách bắt mạch, các nhận xét về hao quang, linh tính này nọ về các bạn bè chung quanh mình: ai là người tốt, ai là người xấu...

Tất nhiên, Cái đúng nhất là khi chọn bạn 100 năm (sau khi phát tâm tu hành)... là chọn đúng! Không có vụ chọn người lại. Nhất là chọn người khác!
Điều quan trọng là: Người này ủng hộ người kia.

Gương lành:
Vợ của Đức Phật.
Em gái của Thầy Milarepa
Vợ của tibu
Vợ của Le Le
[...]
==================
Giai đoạn 3

Sau khi qua giai đoạn linh tính về Đời! 
Con người (chữ thường) thăng hoa tới quả vị Con Người (chữ hoa).
Do cộng thêm phép lạ của Chữ Hiếu.

Đến đây, Con Người (chữ hoa) mới đủ năng lượng để chuyên chở Chân Lý.

Phân tích:
Rất đơn giản, con người có hai loại:
1. con người (chữ thường): Đặc điểm: Chỉ có phước báu tầm thường là có thể kiếm ăn nhiều hơn (giàu hơn).
2. Con Người (chữ hoa): Với hệ thần kinh rất là vững mạnh (do việc: trải qua bao gian nan, tôi luyện trong đau khổ). Một trong tiêu chuẩn để làm tu sĩ là một hệ thần kinh khỏe mạnh. (Hệ thần kinh, nghe bà con).
Có thể chuyên chở được Chân Lý vì Chân Lý chỉ trao truyền lại cho Con Người.

source