Thân thể, linh hồn và tư tưởng

Thân thể mình có những thành phần rất là phức tạp tùy theo ảo giác mà mình đang dính chặt vào đó.

Dính chặt:
Là cái thói quen cứ tới lui vào đó hoài.
============
1. Thân thể: Gồm ba thành phần chính: 
Thân thể, linh hồn và tư tưởng.

2. Cõi Dục Giới tử Tứ Đại Thiên Vương đến Tha Hóa Tự Tại: Cõi này gồm linh hồn, tư tưởng.
Tuy nhiên, linh hồn chỉ hoạt động trong phạm vi Thô Tâm (tức là cái tự nói, tự cười trong cái đầu của mình đó).
Còn tư tưởng thì cũng đi tới đi lui trong những cái Thô Tâm trên.

3. Cõi Hữu Sắc:
Cõi này từ Sơ Thiền cho tới Tứ Thiền. Cũng gồm Linh Hồn và tư tưởng.
Tuy nhiên, Linh Hồn ở đây có thể hoạt động trong những phạm vi cao cấp hơn.
Đó là phạm vi... Vi Tế Tâm.


Đặc điểm: 
Khi vào tới Tam Thiền Hữu Sắc thì tu sĩ mới cảm nhận được một sự sôi động như những gợn nhẹ của tư tưởng.
Tu sĩ có cảm giác là mình đang tuột định. Nhưng thật sự là vẫn còn nhập định được rất là ngon lành. Đề mục đã có thể phát ra hào quang (một loại ánh sáng rất là mạnh: cũng y như là tia hồ quang của máy hàn điện vậy!).
Lúc này (Tam Thiền) 
Chỉ còn ba vấn đề: 
Hỹ, Lạc và Nhất Tâm. 

Cái hỹ này rất là đặc biệt: Chỉ cần nghĩ tới nó là nó đã loan tỏa ngay từ lòng ngực ra tới tay chân luôn đó. Nó chạy thật sự luôn đó nghe!

Cho tới Tứ Thiền thì cái tâm nó đứng yên, tu sĩ cảm nhận được sự vững chắc của nó. Tất cả những dao động chung quanh kể cả không khí đều... đứng yên. 

Và nó đứng yên như vậy bao lâu cũng được! 
Đây là dấu hiệu của một cái tâm rất là mạnh.

Tuy là yên như vậy nhưng nó lại rất là nhạy cảm, chỉ cần ai đó nghĩ về hành giả là hành giả biết liền thôi.

4. Cõi Vô Sắc:
Cõi này kéo dài từ Không Vô Biên Xứ, Thức Vô Biên Xứ, Vô Sở Hữu Xứ, đến cõi cao nhất về Thiền Định là Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ. 

Đây là cõi cao nhất mà trí tuệ có thể với tới được.
Cho tới nay chưa có cõi nào cao hơn cõi này.


Đặc điểm:
Đây là lãnh vực của Tư Tưởng.
Tuy nhiên, cũng có một nguyên tắc "chơi" của cõi này.

Muốn đạt được trình độ "Chỉ Còn Có Tư Tưởng" này cũng không phải là chuyện dể làm:

Trò chơi nào cũng lắm công phu:
Hiện tượng này chỉ xảy ra cho những Tu Sĩ nào có thể chui vào chui ra cõi này dể dàng, chính xác, và nhất là duy trì trạng thái định này bao lâu cũng được.

Thực nghiệm:
Nhìn vào cấu trúc của Hào Quang của Tu Sĩ thì sẽ thấy:

Ở trình độ Cận Định:
Hào Quang có nhiều đám màu di chuyển lung tung y như những đám khói. mây màu cứ trôi nỗi bất định vậy.
Nếu có tỏa ra ánh sáng thì nó chỉ chớp chớp, lòe lòe vậy thôi.
Đặc biệt do màu xám, màu sắc dơ... rất là nhiều cho nên Tu Sĩ còn bị Nghiệp Sát chi phối.

Ở trình độ Hữu Sắc:
Hòa Quang lại ổn định hơn nhiều. Màu sắc sẽ tiến về màu vàng (tình độ Sơ, Nhị, Tam Thiền)
Có nghĩa là những sự di chuyển các đám màu sắc không còn lung tung nữa. Vận tốc có chậm đi. Ba hồi lại ngừng được vài phút.
Tứ Thiền Hữu Sắc:
Vào trình độ Tứ Thiền thì chỉ có một màu Vàng Y. Như màu vàng của lá cờ. Hay là màu vàng của hoa quỳ trên Đà Lạt. Tất nhiên là hào quang đứng yên, bất động.
Những tai nạn xảy ra cũng chỉ là những giãy chết của Nghiệp Sát.

Trình Độ Vô Sắc:
Hào Quang có những biểu hiện y như vách tường (ý là vững chắt, người ngoài có thể thấy được luôn)
Màu Trắng
Màu Trắng Đen (hình Nan Quạt) (hình thưa, mảng bự, tia từ hai tia cho tới bốn tia: Khôg Vô Biên Xứ đến Vô Sở Hữu Xứ. Nhiều tia hơn (7 tới 8 tia): Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ.

Bảy Màu.

Trình độ vững chắc chừng nào thì Linh Hồn bị khai tử mạnh chừng đó.

Có nghĩa là tới đây, mà tu sĩ lại tính chuyện ở lại đây lâu lâu (từ 1 giờ cho tới vài giờ hay là 24/24) thì Linh Hồn tự chết vị không còn nhân duyên để sinh tồn.
source