Tổ Chức Nghi Lễ Đám Tang

Tổ Chức Nghi Lễ Đám Tang
Hỏi: 
Xin nhờ các Nhí canh chừng giùm mẹ của trungchon tên là Nguyễn thị Lự sinh năm 1944 hiện đang trong cơn hấp hối tại bệnh viện đa khoa Thủ Đức.
Cảm ơn rất nhiều.


p.s. Thưa Thầy cho con hỏi là gia đình nên tổ chức đám tang như thế nào để có lợi cho linh hồn của mẹ con ạ? có cần phải kiêng kỵ gì đặc biệt không ạ?

Trả lời: 

Nó có hai vấn đề:

1. Cái thể xác:
Phần này đã được Ông Bà mình nghiên cứu từ hồi xa xưa rồi! Khi mà còn vào thời kỳ ăn lông ở lỗ lận. Lúc đó con người gần với thiên nhiên, cho nên khi nhìn mây, nhìn gió, nhìn sao trên trời để cố gắng lý luận tìm hiểu về việc tiên đoán thời tiết thì Ông Bà mình đã đụng phải những cõi giới tâm linh!

Từ khởi điểm này, Ông Bà mình mới đúc kết lại rất là nhiều chuyện mà ngay bây giờ, với khoa học hiện đại, vẫn còn không hiểu tại sao mà Ông Bà mình lại có thể kết luận được những chuyện chính xác như vậy!

Ví dụ như chuyện quy kinh khi dùng cây cỏ trong việc chữa bệnh:
Ngay cả bây giờ, với khoa học hiện đại, các nhà Bác Học đã không thể nào giải thích được tác dụng vào cơ thể của một viên thuốc giảm đau! Tuy rằng, khi uống viên Aspirine vào là hết đau răng, nhưng chưa có ai viết lại chuyện viên thuốc đã làm cái gì trong thân thể!

Trong khi đó, hệ thống thuốc Nam đã có thể làm cái chuyện "Quy Kinh" cho tất cả các lá, trái, rể và cây.
Có nghĩa là khi uống vào thì thuốc nó chạy vào đường kinh huyệt này và kinh huyệt kia! Do đó nó mới có thể tác dụng như vầy, như kia!

Tibu có thắc mắc và dĩ nhiên đã tìm ra ở Văn Minh Tứ Thiền Hữu Sắc! Grin Grin Grin

Cũng từ đó mà tibu lại mò ra được luôn chuyện Long Mạch, Mã Kết, cô hồn...

Và từ đó mới vở lẻ ra cái chuyện là con cái đã quá mất dạy khi lợi dụng vào lòng thương của Ông Bà mình! Và triệt để lợi dụng vào chuyện Long Mạch để sai bảo Linh Hồn của Ông Bà mình một cách cực kỳ dã man!

Thử suy nghĩ Ông Bà đã sống cực khổ để nuôi con cháu! Sau khi chết rồi lại không có yên lại phải tiếp tục phù hộ cho chúng nó giàu sang mà không hề biết rằng chuyện này là do Nhân Quả của chính những đứa mất dạy này!

Bà con đọc cho kỹ cái đoạn này! Vì đường trở nên cực kỳ trơn trợt!

Tụi con cháu mất dạy này hè nhau dùng cảnh đẹp (ý nói về Long Mạch) để dụ khị Ông Bà cứ quanh quẩn ở đó mà chơi với ý đồ rõ ràng là: "Trước là mua vui, sau là làm việc nghĩa"! Nói trắng ra là tụi con cháu mất dạy này đã tiếp tục làm khổ cho Ông Bà ngay cả sau khi chết! Chết mà còn không được yên nữa!
Thiệt là quá sức luôn đó!

Thử nghĩ: Con cháu là núm ruột của mình mà! Cho nên tụi nó có việc gì thì ông bà làm sao mà ở yên cho được! Nên nhớ là câu tục ngữ có câu:
"Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà". Tất nhiên không phải là chuyện đổ thừa cho nhau một cách máy móc như vậy được! Nhưng do chuyện nuông chiều con cháu mà tụi nó sẽ hư!

Từ yếu tố này mà khi giúp đở con cháu, nhất là khi Ông Bà thấy được tụi nhỏ sẽ bị tai nạn thì ông bà sẽ rất là buồn phiền, thất vọng đến điên cuồn ở bên kia thế giới! Trong cái cảnh là thấy tụi nó bị nạn mà mình không thể làm gì được hết!

Như vậy, tibu chủ trương không dùng Long Mạch để ếm ngay chính Ông Bà mình và biến các Ngài thành "đầy tớ không công cho mình"!

Với chủ trương rất là nhân bản này, tibu đã làm được cái chuyện là: khi một người nằm xuống là cả giòng họ đi lên chỗ thanh bình để tu hành!

Bà con ở hoasentrenda đã làm được là nhờ vào công thức "Phân Thân" theo tỷ lệ là:
Cứ một Bồ Tát được đào tạo xong thì có tới 3 tỷ Phân Thân, để làm chuyện độ tử và độ sống!

2. Linh hồn:
Cái này mà yên thì thế giới yên! Thể xác thì ngắn hạn, nhưng cái này thì nó cứ như vậy cho tới khi chính mình thành Phật thì nó mới chết!

Do vậy hầu như những nghi lễ đều nhắm vài cái này!
Nghi lễ Long Mạch sẽ cầm chân Ông Bà và biến các Ngài làm đầy tớ không công cho mình!
Nghi lễ cúng kiến thì chỉ có tác dụng cho loài Quỷ Đói
Nghi lễ ba rọi (như nghi lể chống chết trùng) thì tác dung cho bọn bợm nhậu.
Nghi lễ đốt giấy vàng mã, sẽ lôi kéo các cô hồn các đảng tới nhà để quấy rối cuộc sống gia đình, bằng cách: Họ sẽ quạy phá để được dành nhau mấy hình ảnh tư tưởng rất là dễ hư!

Nhận xét quan trọng:
Tibu đã chứng kiến cái cảnh là các linh hồn này đã cố thu người cho nhỏ lại để cố mà bận cho được những cái áo quần này, họ khổ sở không thể tưởng tượng được! Nhưng đồ thì ít mà ma thì nhiều!

Cái khốn nạn là ở chỗ, chẳng ai biết là do tâm thanh tịnh thì liền có áo quần và có cái ăn đầy đủ và no ấm ngay lập tức! Ý là: Tibu đang nói chuyện bên kia cửa tử đó nghe bà con!

Cái tình trạng lên bờ xuống ruộng này là do "cái thời tiết bên trong" của chính mình:

Chính nó làm cho linh hồn của mình nó lạnh, nó đói, nó cô đơn,...
Từ đó khi tập dợt thì bọn lubu mình đang tập cho cái nội thời tiết này nó mạnh lên, qua sự Hỷ, Lạc và Nhất Tâm.

Dù là chưa xong, tuy nhiên nó cũng cứu đói cho chính mình nếu vì một nguyên nhân nào đó mà cả trên ba bốn chục tỷ phân thân bổng nhiên bị tê liệt hết! Grin Grin Grin

Tất nhiên:
Hồi hướng công đức tu hành sẽ tác dụng rất là lâu dài và là nghi thức đúng đắng và... có hậu nhất! Ông Bà sẽ rất là khoái khi chuyện này xảy ra!

Kết luận:
Như vậy, sau khi gia đình có việc thì nghi lễ chỉ nên làm đơn giản như nhà của "củ khoai sùng" đã làm rất là xuất sắc!

Hỏi: 
Khi chết chôn hay thiêu xác tốt hơn Thầy .  Cha mẹ ruột cha mẹ vợ như chuối chín cây rồi , gió lay ...


Trả lời: 
Thiêu đi là hay nhất:
Con người khi sống, dù muốn hay không thì nó rất là dính liền với thể xác.
Tất nhiên, là hầu hết câu chuyện đều bị luật Nhân Quả chi phối. Cho nên bất cứ chuyện nào đều cũng có cái hay, cái dở của nó cả:

1. Cái dở:
Tài tử xi nê, hoặc là những người "Trời sinh ra đã đẹp" thì có khuynh hướng là trau chuốc cho thân xác của mình nó dể nhìn.
Khi bị thiêu thì sẽ đau khổ khi linh hồn vì nguyên nhân nào đó mà có thể thấy cái thể xác bị nhiệt độ làm cho các bắp thịt co rút lại đến độ nó ngồi lên, nằm xuống dưới tác dụng của nhiệt độ lên đến cả ngàn độ.

2. Cái hay là:
Sau khi chứng kiến cảnh thân thể của mình nó bị ... hành hình như vậy thì linh hồn đó đứng chết trân trước cái cảnh không ngờ có thể xảy ra ghê hồn đến như vậy. Cho nên cái cảnh kế tiếp là linh hồn sẽ... không biết làm gì! Và sẽ mất một thời gian để có chuyển biến nghiên về chuyện tu tâm, dưỡng tánh. (Bà con chú ý đến chuyện tu hành ba rọi này: nó dài lê thê và nó cũng có những trở ngại của chính nó! Mà kết quả là hiện nay bọn mình còn đang ở lại lớp và đang còn loay hoay ở chỗ này nè Grin Grin Grin)

Cái quá hay luôn:
Khi quanh đó có các Nhí, hay các thành viên của hoasentrenda: Những thành phần này, nhờ vào kinh nghiệm sống của chính mình nên họ rất là chuyên nghiệp trong việc độ tử!
Hoasentrenda sẽ đứng ngay kế bên linh hồn và với giọn trầm ấm đầy bình tỉnh:

- - Ông Ngoại đừng sợ nghe! Có con ở đây! Ông ngoại sẽ thấy cái thể xác nó bị co rút và ông ngoại cứ nắm chặt tay của con lại như vầy nè! Ông ngoại không có sợ gì hết á nghe ông ngoại!
Ông ngoại trả lời:
- - Nó ghê gớm thiệt đó ông! Tuy là chỉ có vài phút là nó hết! Nếu không có ông ở đây, thì tui sẽ la hét lung tung rồi quá!

Trên đây là tibu ghi lại lời của Bé Hạt Tiêu làm khi ông ngoại bị thiêu.

Tất nhiên, chuyện gì cũng có cái góc cạnh khó chịu của nó hết!

Như là chuyện đã đi đầu thai, hay là đang bị bịnh (hoasentrenda sẽ rất là chu đáo, khi dùng Phân Thân ra để canh, nhất là, chuyện đồng thời người trong gia đình cũng góp công góp sức của chính mình trong việc hồi hướng công đức tu hành của chính mình vào việc này).

Cái quá tệ:
Nếu quanh đó không có thành viên của hoasentrenda thì khó có ai làm việc đổ tử cho đúng cách được lắm!

Ví dụ như chuyện trên đây xảy ra (ý là không có ai biết độ tử):

Linh hồn nạn nhân sẽ không biết đi đâu và chỉ còn cách là xuống hòm nằm theo với cái thể xác mà chính mình đã có thời cưng chìu nó quá mức! Và như vậy thì linh hồn này sẽ đau khổ dài dài khi chứng kiến cảnh thúi rữa, cảnh nước vàng, nước đỏ chảy ra, họ sẽ kêu khóc và cứ lập đi lập lại câu:

- - Tại sao! Tại sao!! Tại sao!!!

Nhất là chuyện trong cái gọi là "kim tỉnh của dân nhà giàu"!!!

Nhất là cái chuyện sau khi nước vàng, nước đỏ đó nó rút ra hết trơn và vì nguyên nhân gì đó mà thể xác trong cái gọi là kim tỉnh đó... nó thành xác ướp! Thì cái linh hồn đó nó ngu ngốc đến độ, nó hy vọng là... sẽ có ngày sống lại!

Và nó cứ thế mà quanh quẩn chỗ đó, và có khi do buồn quá mà nó có thể tạo ra được những tiếng động mà chỉ có những người canh mồ mới có được kinh nghiệm này mà thôi!

Do thời gian đã quá lâu, cho nên linh hồn đã có những ghẻ lở ngay trên linh hồn và đã đau khổ, rất là đau khổ trong chuổi ngày ở chung với thể xác... trong cái tà định này!

Kết luận:
Thiêu là giải pháp gọn và hay nhất. Chưa kể là nếu muốn, bà con có thể đem tro về ngay nhà của mình để làm kỷ niệm! Khỏi có chuyện chạp mồ, chạp mã, khỏi có lễ... thanh minh thanh nga gì cho mất công!



Source: Hoasentrenda.com

yếu tố "niềm vui"

Em nhận thấy có một điểm đặc biệt là: Trong tất cả mọi công thức của anh Tibu đã hướng dẫn. Công thức tiến tu, công thức vượt trở ngại... Hầu như luôn luôn có mặt yếu tố "Niềm vui". Cái nhân tố này dường như là điều kiện bắt buộc để người tu thực hiện việc "chuyển hóa".

Thiếu niềm vui: Đây cũng là vấn đề của nhiều người, trong đó có em.
Anh Tibu đã từng chỉ cách "tự bơm" để thoát khỏi tình trạng ù lỳ trong công phu và tập cách sống thường nhật vui vẻ, hài hước...

Nay em muốn hỏi thêm: Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?
Anh có tuyệt chiêu nào hay để giải quyết cái khó khăn này không!

Cám ơn anh.


Những yếu tố thường đem tới niềm vui:
Cái gì mà có lợi, là tâm thức nó vui. Cũng có khi do được nghỉ xả hơi mà nó vui. Hoặc là làm ít mà hưởng nhiều là nó vui...

Những yếu tố dẫn đến cái buồn: Cái này rất là nhiều, rất là dã man, rất là khó chịu vô cùng
Xả hội đen nó đòi, bạn bè xấu nó tới thăm, làm việc nhiều quá, cô đơn - đói - và lạnh, đau yếu...

Trích dẫn
Thiếu niềm vui: Đây cũng là vấn đề của nhiều người, trong đó có em.
Anh Tibu đã từng chỉ cách "tự bơm" để thoát khỏi tình trạng ù lỳ trong công phu và tập cách sống thường nhật vui vẻ, hài hước...

Nguyên tác chính là:
Thay đổi thói quen, suy nghỉ về cái hên khi biết cách tu hành, lấy hứng từ nhiều Tu Sĩ khác.
=====================
Hiểu rõ là có hai cách tiến tu.

1. Con sên... ý là làm theo sức của mình,theo kiểu... thấy đâu làm đó:
Như làm việc thiện, nói thật, có hiếu, không thèm chịu thua, rất thích tu hành. Nhưng không biết đúng cách, toàn là tu mù, tu mò...
Lợi điểm:
Quá chậm nhưng lại chắc. Nói chậm là cả A Tăng Kỳ kiếp, trong đó là một tiến mười lùi!

2. Hia bảy dậm:
Đề mục và tất cả những chuyện liên quan đến nó.
Lợi điểm:
Tiến tu rất là lẹ, nhưng cần rất nhiều sự củng cố.



Trích dẫn
Nay em muốn hỏi thêm: Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?
Anh có tuyệt chiêu nào hay để giải quyết cái khó khăn này không!

Cám ơn anh.

Nguyên tắc thứ nhất là: suy nghĩ về cách tháo gở những cái nút trên một sợi dây. Muốn tháo hết các nút này thì chỉ có cách là theo thứ tự từ ngoài vào trong.

Không thể nào có thể tháo ngay cái nút ở tận bên trong mà không cắt đứt sợi dây.

Nguyên tắc thứ hai là loại bỏ các trở ngại như là ghim gút, sân hận, ghen tuông, ý đồ đen tối... lý do là vì... ở trển không có dùng những thứ này.

Đời sống vợ chồng:
Tu sĩ sẽ không thể nào làm ăn gì được khi giận người yêu của mình trên 24 giờ. Có nghĩa là giận gì thì cứ giận, nhưng khi trời tối là phải hết giận và không nhắc tới nó nữa qua ngày mai.Rõ hơn: đã gọi là xong là không nhắc tới nữa. Miễn có chuyện... chiến tranh lạnh luôn.

Vòm vo tam quốc xong thì bàn tới câu:
Liệu khi đang không vui vẻ, thì việc an trú trong định có bổ sung được cái yếu tố "niềm vui" này không?.

Câu trả lời là: Không!

Lý Do?

Âm mưu đen tối:
Tất nhiên, khi tâm thức đang xào nấu một bí mật như là âm mưu đen tối, mang tính cách lợi dụng, hại người thân... gì đó!

Với tâm ác này thì không thể có niềm vui được cho dù là có khả năng nhập Chánh Định.

Dấu hiệu rất là rõ là:
Khi cố gắng nhập Chánh Định trên một đề mục thì đề mục nó hiện ra, chuyện này chỉ là do cố gắng cá nhân, tuy nhiên, đề mục vẫn cứ còn những điểm không vừa ý.

Do âm mưu đen tối, cho nên khi dùng tâm thức mà ép nó để cho nó phải rặn cho ra cái đề mục thì... đến lúc Hộ Pháp ra tay:
- - Những câu chửi tục sẽ xuất hiện đột ngột, và không thể nào tiếp tục nhập Chánh Định được nữa.

(Đây cũng là bổn nguyện của Ngài Quan Thế Âm: Anh muốn tui hiện ra quỹ để thuyết pháp thì tui sẽ hiện ra để làm nhiệm vụ!).

Công việc kế tiếp là chỉ còn cách xin lỗi người yêu, và bằng mọi giá phải làm cho xong thì mới yên mồ, yên mả được!
Kinh nghiệm đã có xảy ra còn nóng hổi trong HSTD.

==========================
Câu trả lời là có
==========================

1. Do được nghỉ phép mà nó sinh ra vui.
Thông thường trong cái túi càn khôn của một người không tu hành (ý nói là bộ óc) thì có đủ thứ chuyện, và cực kỳ ồn ào như một cái Tổ Ong vậy:

Chuyện tình yêu.
Chuyện tiền bạc.
Chuyện tù tội...

Nó cứ vo ve, nhao nhao... loạn cào cào! Ai cũng biết là chuyện làm cho nó im lặng trong vòng vài phút là chuyện không tưởng. (thử đi là biết liền)!

Nhưng khi dùng chiêu: chuối nè cưởng (ý là khi dồn tâm trí vào đề mục). Nhất là khi cái tâm đã rặng được ra cái đề mục! Và ai cũng biết là làm chuyện này: nó không thể nào được gọi là dể dàng!

Tâm trí bắt buộc phải bỏ quên những thói quen về "tìên, tình, tù" thì đề mục mới chịu hiện ra!

Vì tất cả các tiết mục trên (tình, tiền, tù) bắt buộc phải bị tạm thời dẹp tiệm cho nên vô tình cái túi càn khôn bị sa thải! Vì lý do bị xa thải, hay đúng hơn là Do được nghỉ phép mà nó sinh ra vui.

2. Làm ít hưởng nhiều: đường trở nên cực kỳ trơn trợt, bà con đọc chầm chậm lại nghe:
Khi thiền nằm thì người ngoài chỉ có thể thấy... nằm một đống, nhắm mắt vài mươi phút.
y như chợp mắt một tý.

Nhưng bên trong thì cả một sự chuyển mình ghê gớm!
Chuyện bên trong hậu trường:

Lúc này... nguyên cả cái Vỏ Đại Não (màn óc) nó được nghỉ giải lao! Và do Tu Sĩ cứ làm đi, làm lại nên cái bộ phần này do được nghỉ mệt cho nên nó... rất là trẻ, và trẻ đến mức dể sợ: 10 năm!
Vâng, không có đọc lộn đâu: nó trẻ tới 10 tuổi.
Một người 45 tuổi mà thiền định thì chuyện trẻ ra là ai cũng biết.

Còn chi tiết ghê hồn này nữa nè bà con:

Chưa kể cái vụ nạp chính mạng sống của chính Tu Sĩ để mà có thể mua đường để tiến tu!

Nhận xét diễn tiến của một vụ nạp tiền mải lộ:

Theo phản ứng thông thường của dân không có nghề, khi gặp Xả Hội Đen chận đường đòi nộp tiền mải lộ (mua đường để được đi an toàn) thì chỉ còn cách là nộp... mạng sống nếu không có tiền!

Trong điều kiện này chỉ có một cách là đưa hết xu để được yên thân mà đi tiếp. Còn không có là nạp mạng luôn!


==================
[/b]
Trong công phu cũng có chuyện nạp tiền mải lộ này! Chuyện xảy ra đằng sau hậu trường!
Khi đề mục xuất hiện ra được 12 giây thì tâm thức tương đương với Chư Thiên ở Sơ Thiền!

Mở ngoặc:
Bà con đến chỗ này để coi nha!  Grin Grin Grin bà con cứ rê con chuột xuống phía dưới thì... nó có một cái bản ghi lại tất cả những tuổi thọ của các Chư Thiên:
http://www.budsas.org/uni/u-dp&pp/dp&pp27.htm
Đóng ngoặc.
Trong cái bản đó, các Ngài có ghi lại là:
Tuổi thọ của một Tu Sĩ ở Sơ Thiền, sơ sơ có từ: 1/3 A tăng kỳ kiếp (Phạm Chúng Thiên) cho tới 1 A Tăng kỳ kiếp (Đại Phạm Thiên).

Nhưng Tu Sĩ Phật Giáo thật là khó hiểu khi không thèm tính sổ... tuổi thọ của mình mà lại tính chuyện hồi hướng (thân tặng tuổi thọ vừa có được để... tiếp tục tiến tu)!

Nói cách khác, là Tu Sĩ này nạp chính cái mạng sống của mình để tiếp tục tiến tu!

Tính sổ sơ sơ:
Cho là giá bèo nhất là: 1000 kiếp Con Người tu liên tục, thì Người này mới lên được Nhị Thiền! Nhưng một khi, chỉ vào Sơ Thiền 1 phút. Và đem nạp số tuổi thọ này (tính theo kiếp Con người) để tiến tu thì số lượng mạng sống này... quá dư xăng luôn!

Do vậy mà vận tốc tiến tu nó mới kinh khủng như vậy!

tibu gọi là "Hia Bẩy Dậm".


Source : hoasentrenda.com

Thầy Tibu bàn về cái thấy

Cái thấy của bé
                               Thú Cưng
Ở chỗ Ông Phật có rất nhiều con vật
Nào là con mèo,gà,con bò,con chó,con chó biết bay,con trâu,con cá heo,con cá voi,cá sấu,cá mập, rắn hổ mang,con heo,con dê,con chim én,con chim đại bàng,con gấu trúc...  

Em Uyên Thi bị mấy con thú dí hoài vì em Uyên Thi cứ chọc nó hoài, nhưng con nói mà em Uyên Thi cứ cãi con hoài.  
Bà Tiên nói mà em ấy chẵng chiu nghe,    
Ông Phật nói mà em ấy chẵng chiu nghe ,  
Ông Tiên nói mà em ấy chẵng chiu nghe.  
Bồ Tát Quan Thế Âm nói mà em ấy chẵng chiu nghe,  
Bồ Tát Đại Thế Chí nói mà em ấy chẵng chiu nghe .  
Nên các Vị chỉ cho một mình con chơi với mấy con thú cưng đó thôi,    
Còn em Uyên Thi thì phải đứng 1 chỗ, và không cho em chơi.      

Khi mình bị con thú nó dí ,thì mình cứ đứng yên một chổ
Con chỉ em Uyên Thi vậy đó mà em không nghe.. hihii

Có một Con Cá Mập nó dí con,con đứng yên một chỗ,nó cứ dí dí ,chạy quanh vòng tròn con đứng,và nó cứ chạy vòng tròn hoài hoài,nó chóng mặt quá,...rồi thôi,nó hết dí...hihihi  
Con Cá mập đó dữ là con Cá Mập Ba đó,
Con Cá Mập Ba đó bị Con Cá Mập Mẹ la vì dí con
Còn Con Cá Mập con thì đứng đó vỗ tay cười Cá Mập Ba vì bị Mẹ la..hihi  

Ở đó con Cá Sấu,Cá Mập là con thú dữ ,nó cứ rượt em Uyên Thi chạy hoài.  
Nó cũng thích dí con lắm,nhưng con cứ đứng yên cho nó chạy vòng vòng hoài thôi ...hihihi  

Con thích chơi với Cá Heo và Cá Voi lắm.Nó hay múa và chơi với con,Nó đi tìm ngọc trai với con.
Con đứng sâu ở dưới đất và dâu ngọc trai ở đó.
Con lấy võ của con ốc sên con ghi trên đất “không được đụng vào cái đó” và  “ký tên”  

Con nói với con Rắn Hổ Mang: “Thích chơi không ?”
Nó nói :”thích”
Con nói :”thích thì lên người chị chơi nha”
Là con Rắn Hổ Mang bò từ từ lên người con,con lấy tay quấn nó quanh cổ,và mát lắm,nó thè thè cái lưỡi làm cho con vui ..hihihi    

Ở trên đó có 2 gia đình Chó:một gia đình Chó biết bay,và 1 gia đình Chó không biết bay,
Gia đình Chó biết bay thì Con bay cùng với nó,
Nó bay giỏi lắm,nó bay vòng quanh trái đất như là siêu nhân vậy đó
Còn Gia đình Chó không biết bay thì con dắt nó đi dạo chơi ..

Hôm kia.trên đó có 1 con Gấu trúc vừa mới được sinh ra đời,nó dễ thương như hình vẽ ở ngoài vậy đó,con ẵm nó,cho nó ăn,.. thấy nó dễ thương lắm

Khi mọi người đang ngủ thì có một con gà con,nó rãnh lắm,  
buổi trưa mà nó cứ gáy to lên làm cho mọi người thức dậy  
Và khi mọi người thức dậy thì nó đứng đó,nó kêu mọi người xem nó đứng đó,nó múa...hihihi  

Có 1 đàn Gà con,nó cứ đi theo con hoài  
Nó thấy cái miệng con chu chu,nên nó tưởng con là Mẹ nó,  
Nó kêu con bắt giun bằng miệng cho nó ăn ,và ăn giun chung với nó....hihihi  
Con cũng cố ăn 1 con con giun cho nó vui..,rồi con nói “chị không phải là Mẹ em,Chị là con người,..hihihi  

Mấy con thú cưng đó ngồi vòng tròn to lắm, xung quanh con để nghe con kể chuyện ...

Những con thú này là được độ từ ở dưới đây lên và bị làm phép nên nó hiền lắm..hihii

Dạ con ngưng đây a!

Con xin nhờ chị Hạt Tiêu giúp xù xì     ???vào cái vòng cho mẹ con ..hihihi  
 
Con chào mọi người  

                                  KÍNH!



Thầy Tibu bàn về cái thấy của bé như sau:

Nó có hai cõi:

1. Cõi Vật Chất:
Gọi là: Bên này, mọi sinh hoạt đều lấy tiêu chuẩn qua hành động. Hể mà còn cục cựa là chưa có chết.

Trong tiêu chuẩn này, những khuyết tật của thể xác... hầu như là rất là khó sửa chữa.

2. Cõi linh hồn:
Gọi là: Bên kia, mọi sinh họạt đều lấy tiêu chuẩn ở trí tưởng tượng.
Và chuyện "Phép Lạ" đã xảy ra như cơm bửa!

Một ví dụ:
Tinou (con trai của tibu) đã thí mạng cùi khi chỉ dùng tư tưởng để lôi người bạn đang bị kích ngất (cô ma) trên nhà thương và chỉ trong vòng hai ngày, từ tình trạng "gần hết cục cựa" qua trạng thái sinh hoạt lại bình thường.
Dĩ nhiên là Bác Sĩ chỉ còn lắc đầu và tuyên bố đây là một phép lạ!

Hậu quả là:
tinou cho tới bây giờ chưa có tỉnh hẳn! Với nguyên thân thể, như là bị xe cán qua: Vai, tay, chân... tất cả đều bị lệch trục.

Hiện nay "nó" đang tự chữa bằng cách tự tập giản gân.

Công thức của "Phép Lạ" mà tinou đã làm cho Bạn như sau:

1. Nhập Tứ Thiền Hữu Sắc.
2. Tìm ra cái linh hồn đang ngơ ngơ ở đâu đó.
3. Dẫn linh hồn đến những chỗ thoáng rộng và thanh bình.
3. Nói chuyện bằng giọng trầm, kể những chuyện mang tính cách "thanh bình". Sau đó là mang tính cách là vui như là chuyện tiếu lâm.
4. Kế đó là ráp linh hồn lại thể xác:
5. Trong khi ráp: Nhớ là dặng cái linh hồn là có chỗ nó rất là đau.
6. Kiểm tra coi nó có chồng khít hay chưa?
7. Ép nó cho nó thật là khít với thể xác.

8. Phép Lạ xảy ra.

===================
Nhận xét rất quan trọng:
===================

Chuyện ép cái linh hồn cho chồng khít với thể xác, rất là cần thiết trong việc tự điều chỉnh thể xác.

Công thức là:
1. Ở bên kia: Tạo nên một niềm vui, như là Bé Đậu Đỏ!
2. Kế đó là chỉ dùng trí tưởng tượng ép cho chính nó (cái linh hồn) thật là khích khao, khi nó đi chơi mới về lại thể xác.

Lý do là:
Con Người không bao giờ là hoàn hảo.
Nhưng trong trường hợp là khi vui vẽ, thì mọi phản ứng đều hoàn hảo.

Như chuyện Tổng Thống tới thăm nhà và đứa trẻ vô tình làm bể một cái chén, thì chủ nhà, tự nhiên nói được câu:
- - Không sao! Và chủ nhà còn cười nữa chớ!
Biết rằng ngày thường là "Chết mí ông rồi"!
Do cái tính "cho qua" này mà phép lạ đang xảy ra cho đứa bé Grin Grin Grin

Nay lại bàn tiếp về cõi tư tưởng:

"Trong thế giới của trí tưởng tượng" sẽ xuất hiện hai bàn tay! Và chính những bàn tay này lại đè cái linh hồn chồng khít lại với thể xác.

Hể mà làm được là "Phép Lạ liền xảy ra".

===========
Xí quên:
===========
Trong trường hợp: Còn nước còn tát! Gia đình neo đơn; xa thầy, xa bà.

Một người hiền nhất trong gia đình, thì thầm vào tai của bệnh nhân  và kể lại cho bệnh nhân nghe những chuyện đi thăm miền quê, ở đó có đồi cây, với thảm cỏ... thẳng cánh cò bay, đầy hoa thơm cỏ lạ...
Lập lại công thức trên trong một tuần.

Sau khi có cảm nhận là bệnh nhân đã yên tâm rồi thì:
mời về linh hồn về nhập lại với thể xác!

Phép lạ một đôi khi xảy ra.



source : hoasentrenda.com