Đạo Sư và Học trò

Đạo Sư và Học trò



Duy Tác
Xin chú ù nói rõ hơn về cái này, cụ thể hơn ạ.
Người chưa tu:
Thông thường là "có làm thì có ăn". Tức là ở đời, khi hành động này nọ đều do cái sợ chết mà ra. Vì sợ chết nên lúc nào cũng làmtheo thói quen và đi kèm theo chuyện bị đụng chạm.
Sự đụng chạm này lại chia ra làm ba lảnh vực:
1. Nặng nề thì nó xảy ra cho cả ba phần: Thân thể, linh hồn và tư tưởng.
2. Nhẹ hơn tý xíu thì nó lại ảnh hưởng cho hai thành phần: Linh hồn và tư tưởng.
3. Và yếu hơn hết là chỉ ảnh hưởng về tư tưởng.
Ba kết quả đều có thể gây nghiệp quả tùy vào cường độ mạnh nhẹ của nó.

Thánh Tăng:
Sau khi vào Diệt Thọ Tưởng Định thì cái trở ngại lớn nhất là cái hơi thở đã được hành giả vượt qua: Tim và phổi ngừng đập từ 1 giờ cho tới 7 ngày đêm.
Chuyện đi vào cái chết lâm sàng này có thể tái diển tùy theo ý muốn, nên Hành Giả không còn sợ chết nữa.
Mục đích tối hậu của cuộc đời đã làm xong: Hiện tượng Giải Thoát, Giải Thoát Tri Kiến ở ngay trong tầm tay.

Hành động:
Khi một hành động mà đi kèm theo cái Trí Tuệ ở trên, nó chỉ còn là hành động thuần túy, nên nó không còn gây bất cứ nghiệp quả nào nữa cả.

Chú ý:
Nó có vẽ như là: Khi đập chết con muổi trong lúc đang ngũ say.
Nhưng hành động này lại có danh từ khác đó là: Vô Ký (lubu hiểu là: Không có đăng ký, hoặc là vô tìn