bản ngã của con người

 Chuối :

Vui trào nước mắt. Không biết nói gì luôn . Con hiểu rồi Thầy ơi ! Nó là cái Vô Ngã trong Tam Pháp Ấn.
Cho nên con đọc hoài. Khổ Vô Thường Vô Ngã mà con chỉ hiểu hai cái kia. Đầu tiên là cái Khổ. Nó ngay cuộc đời mình. Rồi từ từ hiểu cái Vô Thường. Có lúc con suy nghĩ còn Vô Ngã là cái gì, thì con nói thôi kệ bỏ qua vì không biết nó là cái gì hết. Kêu đọc thì đọc thôi. Từ từ hiểu.
Nhưng giờ con hiểu bản ngã của con người là do những thứ không phải là bản ngã hợp lại, con người cũng từ những thứ không phải con người ráp lại : máu thịt xương da, là nhân quả của những nghiệp-phước từ kiếp trước mà tạo thành, là sự thay đổi biến đổi do môi trường sống, văn hoá giáo dục ... mà thành.
Từ đó nhìn sự việc thì từ từ không còn giận hờn oán trách nữa. Vì cái chuyện đó nó cũng không có thật. Nó là một tập hợp những thứ khác mà thành ra cách người ta nói mình, đối xử với mình như vậy.

Thầy :
Chính nhờ vào cái không thật của bản ngã mà bà con mình mới... Giải thoát được!
Nếu nó có thiệt, là mình hết giải thoát...
Đó là điều kỳ diệu của Vô Minh.

Chuối :
Đúng là kỳ diệu. Có lối thoát cho mọi người chứ không triệt đường ai cả.