057 - Tập đề mục - Gặp thầy kiếp sau - Hồi hướng bằng VTC

A.TẬP ĐỀ MỤC
Trên nguyên tắc là anh muốn rình ai thì anh phải nằm im.
chớ nhảy tới nhảy lui làm sao thấy được.
anh muốn lắng nghe thi anh phải IM, thì mới lắng nghe được. chớ nói chuyện thì làm sao lắng nghe được.
Nguyên tắc đời sống của mình đó mà nó khuyếch đại vào trong công phu.
con mắt mình mà kềm được rồi thì nó kềm được rất là nhiều người.
1.hít vào thở ra và nhìn trước mặt ở vị trí khoảng 1 với tay cho nó đứng im.
2. vẽ đề muc của mình. m2 vẽ đề mục là đi gặp ông Phật nên mình ko thể buồn được, nên phải vui lên. Đi gặp ông Thầy mà mặt ngầu ngầu là lạc đường ó. (làm vậy đi rồi em sẽ kiếm anh. Mặt em bên kia đẹp trai hơn).

B.GẶP THẦY KIẾP SAU:
Trước khi chết nên suy nghĩ:
1. Mọi việc đã xong rồi, giờ có muốn làm cũng làm ko nổi nữa.
2. Nhớ 1 hình ảnh của ai đó (Thầy chẳng hạn) để làm giấy căn cước để vô hệ thống của Thầy. (còn ko thì về Tịnh Độ để học tiến hóa).

Hồi hướng là 'ê, uống nước hong? - thằng kia ừ là quăng cho nó chai nước liền.'
Khi mình làm đúng rồi thì tự nhiên vơ con mình hưởng được cái đó hà. (ko cần kêu phải làm này làm kia). Nó tự động chuyển qua. Ai mà mình quan tâm thì tự động nó chuyển đến hà.
cái óc mình nghĩ về ai thì cái tâm linh nó chạy về đó.
Về cơ bản thì ko cần đọc bài hồi hướng, nó chỉ gợi ý thôi, ko bắt buộc.
Ngôn ngữ HH có 1 nghi thức, nếu mình ko có gì hết thì mình dùng nghi thức. nếu mình có cái sức của mình thì mình dùng ngôn ngữ của mình.
nó vô còn lẹ hơn kia, vì là ngôn ngữ của mình.

C.Hồi hướng bằng VTC:
Đầy là kinh nghiệm của Thầy trị bệnh cho Ba.
Bình thường khi tập VTC hay Đề mục rồi HH mà thấy mệt thì nó qua đó, còn nếu ko mệt thì nó ko ăn thua.
Nếu case HH ko qua thì mình phải nhớ cái mặt người đó (nguyên tắc là mình phải có địa chỉ rồi mới gửi thơ được.)