Dấu hỏi (?) và dấu chấm than (!)

Dấu hỏi (?) và dấu chấm than (!)
Jan 22, 2008
HL: Tụi nhỏ tu hành vừa giỏi và vừa cao. Cả ba đều lần lượt vào được Tứ Thiền (gọi là "tu giỏi"), làm quen với A Di Đà hay Quan Thế Âm, và cao hơn hết là đã thành Thánh Tăng: Một chữ Vạn đã xuất hiện ngay ngực của từng đứa một. Thật là "ngoài dự trù"! Thông thường thì người hướng dẫn phải ở gần (theo kiểu "tay bắt, mặt mừng"), nhưng trong trường hợp này: Hai Lúa tui lại ở bên kia Trái Đất và chỉ liên lạc nhau trên Yahoo messenger. Nhìn tụi nhỏ tu theo kiểu... "hàm thụ" như vậy. Hai Lúa tui mới biết thế nào là phép lạ trong công phu. Đối với tụi nhỏ thì những công thức tu hành phải được xuất phát trực tiếp từ người chỉ đường. Đọc được như vậy, tụi nhỏ mới cảm thấy "yên tâm công tác", và tụi nó thi hành với một cái dấu chấm than (!).

Một khi đã yên tâm công tác và thi hành với một cái dấu chấm than (!) thì phép lạ liền xuất hiện.
Đối với người lớn thì lại khác hẳn: Người lớn khó có thể có được cái tâm trong trắng như tụi nhỏ. Có nghĩa là: Khi nhận một kỹ thuật tu hành xong thì người lớn lại thi hành với một cái dấu hỏi (?), thay vì là một cái dấu chấm than (!). Sở dĩ, người lớn bị cái dấu hỏi (?) là vì thói quen "tích lũy kinh nghiệm". Trong một tích tắc, người lớn lại có suy nghĩ: "Chắc không đó cha", hoặc là "Để coi, lần này mình có khá hơn lần trước không?", hoặc là "Ông nói thì dể vậy đó chớ khi làm thì mới biết là đâu có dể ăn?"... Đại khái là như vậy... Khi thi hành với một dấu hỏi (?) như vậy thì phép lạ bị hạt cát đó chận đứng.
Y như trong cuốn "Xứ Phật Huyền Bí" có nói tới đoạn như sau: “Anh ta chạy ngay vào nhà của một Chân Sư và năn nỉ: Ngài cứu giùm người bạn vừa mới tắt thở. Chân Sư sau một cơn nhập định đã nói là: Bạn anh chưa chết đâu, anh hãy yên tâm ra về!
Anh chàng lập tức chạy về, và vài phút sau lại chạy qua nhà Chân Sư thêm một lần nữa, và nói với Ngài rằng: "Thưa Thầy, bạn con vẫn tắt thở! Xin Thầy cứu bạn con với!"
Chân Sư bèn lấy một tý dầu trong cái đèn dầu trên bàn thờ và đưa cho anh bạn hiền và dặn rằng: "Anh đem dầu này về cạy miệng và nhỏ vài giọt thì anh bạn sẽ tỉnh dậy". Anh bạn tốt bụng này liền chạy về và thi hành y chang như Thầy đã hướng dẫn! Phép lạ liền xảy ra! Anh Bạn liền tỉnh dậy!
Sau đó, người bạn tốt bụng này liền qua nhà Thầy và nhìn vào cái đèn dầu trên bàn thờ, Thấy thế, Thầy liền giải thích: "Chính niềm tin của anh đã ngăn chặng phép lạ, trong lần đầu tiên khi anh chạy qua nhà của tui! Và lần thứ hai, sau khi nhận được dầu trên bàn thờ thì anh cho đó là linh thiêng và với niềm tin đó: Phép lạ mới có cơ hội và đủ điều kiện để xảy ra!”

Lời bàn:
Lần đầu tiên: anh Bạn chạy về nhà với một dấu hỏi (?)
Lần thứ hai, cũng anh bạn đó nhưng anh ta chạy bay về nhà với một dấu chấm than (!).