chết

Con xem thấy người ta có dùng phương pháp dùng thuốc tê hay mê gì đó để bệnh nhân mất ý thức và rơi vào trạng thái ngủ để đỡ đau. Người vợ thì muốn níu kéo nên lại ngừng gây mê nửa chừng để ông chồng động đậy. Đến đoạn này con bối rối luôn. Ông chồng nhìn buồn và đau lắm, ảnh hưởng tâm lý trước khi chết nhưng mà Thầy nói hôn mê, mất ý thức khi chết rất nguy hiểm. Vậy hành động nào mới hợp lý ạ? 


Tibu:
Nó có hai nguyên tắc để làm việc:
1. Nhân sinh quan: Làm theo quan niệm người sống. Là không đau đớn chừng nào hay chừng đó... miễn sao còn thở được là tốt lắm rồi. Thông thường sống càng lâu càng tốt, càng tốn tiền chừng nào thì hay chừng đó...

2. Khoa học của sự chết: Làm theo quan niệm Tâm Linh. Có nghĩa là: làm/lo cho người chết. Có nghĩa là đã hết thuốc chữa rồi thì nên làm theo y như Bác Sĩ người Nhật... đã di chúc lại.

Từ quan niệm Tâm Linh này: ngoài thân thể ra, con người, còn có linh hồn và tư tưởng. 
Trên nguyên tắc:
    a. Thể xác đã chết thì xoay qua lo cho linh hồn. 
    b. Nếu linh hồn chết luôn(*) rồi thì lo cho tư tưởng. (bà con xem phần ghi chú cuối bài)

Và muốn lo được thì không nên giảm đau (thuốc tê, thuốc mê, thuốc phiện, ma túy...) mà cần giữ cho thể xác tỉnh táo được chừng nào hay chừng đó.

    c. Nếu đã dùng mấy thứ thuốc trên thì... quanh đó nên tìm cho ra Tu Sĩ Gạo Cội (còn khỏe mạnh) để lo vụ độ tử.
Trong trường hợp này Tu Sĩ Gạo Cội bị mất rất nhiều sức lực (tâm lực).

Ghi chú: 
(*) linh hồn chết luôn: Chỉ có thể xảy ra, khi Tu Sĩ An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt được vào cõi Vô Sắc. Có nghĩa là Tu Sĩ đang ở tại một trong bốn cõi Vô Sắc sau đây:
1. Không Vô Biên Xứ
2. Thức Vô Biên Xứ
3. Vô Sở Hữu Xứ
4. Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ.
Bốn cõi này chỉ là biến khúc của Tứ Thiền Hữu Sắc mà thôi.

Tibu:
Chữa bệnh nhằm vào sự hạp hay không hạp để có thể từ giảm triệu chứng, cho đến việc... hết bệnh luôn. 

Cho nên HSTD đứng ngoài hoàn toàn việc giới thiệu này nọ. 
Và cũng rất hiểu cái chuyện Phước chủ, may thầy.

Tibu chỉ làm cái việc:

Chỉ làm chuyện mình nói và nói cái chuyện chính mình đã làm mà thôi con.